Skip to main content

Posts

Showing posts from March, 2020

VÌ SAO TÔI PHẢI MUA ĐẦU CÁ 20 ĐỒNG, TRONG KHI CẢ CON CÁ CHỈ CÓ 5 ĐỒNG

Chuyện kể, có một chàng thanh niên và một người Do Thái cùng đi trên một chuyến tàu. Chàng thanh niên từng nghe về sự khôn ngoan của người Do Thái trong kinh doanh buôn bán, nên lên tiếng hỏi: “Làm sao mà người Do Thái bán hàng thông minh thế? Bí quyết là gì vậy?” Người Do Thái trả lời ngay: “Đó là vì chúng tôi ăn đầu cá". “Thật vậy hả?", chàng thanh niên thốt lên một cách ngạc nhiên. “Thế tôi có thể tìm đầu cá ở đâu được?". “Ồ, thật tình cờ là bữa trưa nay tôi lại mang cá đi". Người Do Thái lấy một hộp đựng 1 con cá từ trong túi ra và đặt nó lên bàn. "Ông có muốn bán cho tôi nguyên cái đầu thôi không?", chàng trai hỏi. “Dĩ nhiên rồi, chỉ cần đưa tôi 20 đồng thôi". Chàng trai trả tiền và bắt đầu ăn cái đầu cá. Chỉ mấy phút sau, chàng trai đã xơi xong cái đầu cá, chợt nhớ ra và quay qua hỏi người Do Thái: “Sao mà tôi lại phải trả những 20 đồng cho cái đầu cá trong khi cả con cá mới có 5 đồng?” Người Do Thái mỉm cười trả lời: "Đấy, anh thấy chưa,...

IKIGAI – TÔI THỨC DẬY MỖI BUỔI SÁNG ĐỂ LÀM GÌ?

Theo người Nhật, mỗi người đều có một IKIGAI ẩn. Tìm nó đòi hỏi một cuộc tìm kiếm sâu rộng và thường kéo dài. Người ta tin rằng sự khám phá ra Ikigai của một người mang lại cho họ sự thỏa mãn và ý nghĩa của cuộc sống. Có câu chuyện rằng: Ở một ngôi làng nhỏ bên ngoài Osaka, một người phụ nữ ở trong tình trạng hôn mê dường như đã chết. Cô đột nhiên có một cảm giác là cô được đưa tới thiên đường và đứng trước một giọng nói của tổ tiên mình. “Cô là ai?” Giọng nói kia hỏi cô. “Tôi là vợ của thị trưởng”, cô đáp. “Ta không hỏi cô là vợ của ai mà ta hỏi cô là ai”. “Tôi là mẹ của 4 đứa trẻ”. “Ta không hỏi cô là mẹ của ai, ta hỏi cô là ai”. “Tôi là giáo viên”. “Ta không hỏi cô làm nghề gì mà ta hỏi cô là ai”. Và cứ thế. Bất kể cô trả lời thế nào, có vẻ cô đều không nhận được sự hài lòng cho câu trả lời của câu hỏi, “cô là ai?” “Tôi theo đạo Shinto (thần đạo)”. “Ta không hỏi tôn giáo của cô là gì, ta hỏi cô là ai.” “Tôi là một người thức dậy mỗi sớm để chăm lo cho gia đ...

2 Bài thơ: Sống và Chết của Phan Bội Châu

SỐNG Sống tủi làm chi đứng chật trời? Sống nhìn thế giới hổ chăng ai? Sống làm nô lệ cho người khiến? Sống chịu ngu si để chúng cười? Sống tưởng công danh, không tưởng nước. Sống lo phú quý chẳng lo đời, Sống mà như thế đừng nên sống! Sống tủi làm chi đứng chật trời? CHẾT Chết mà vì nước, chết vì dân, Chết đấng nam nhi trả nợ trần. Chết buổi Đông Chu, hồn thất quốc, Chết như Tây Hán lúc tam phân. Chết như Hưng Đạo, hồn thành thánh, Chết tựa Trưng Vương, phách hóa thần. Chết cụ Tây Hồ danh chẳng chết, Chết mà vì nước, chết vì dân.

Người đàn ông thông minh và cái giếng

Ở làng nọ có một người đàn ông thông minh sở hữu một cái giếng nhưng anh ta không dùng gì đến nó nên quyết định bán cho bác nông dân gần nhà. Một hôm, khi đi ngang qua thấy bác nông dân đang múc nước từ giếng lên để nấu ăn, tưới hoa màu, nuôi gia súc…, gã thông minh lập tức ngăn lại và không cho phép bác nông dân múc nước từ giếng lên. “Tôi chỉ bán cho ông cái giếng, tôi không bán nước cho ông. Vì thế, ông không thể lấy nước từ cái giếng này được”, gã thông minh lên tiếng. Bác nông dân rất buồn mà không biết phải làm sao. Giếng thì mình đã mua rồi, nhưng đúng là mình không trả tiền mua nước từ cái giếng. Giờ giếng có đầy nước mà không được dùng, trong khi cả gia đình mình, hoa màu và gia súc đều cần đến nguồn nước sạch từ cái giếng này. Nghĩ mãi không biết làm thế nào để giải quyết với người đàn ông kia, bác nông dân quyết định mang lên trình quan huyện xét xử, mong lấy lại công bằng. Lên cửa quan, bác nông dân tường thuật lại đầu đuôi câu chuyện, không giấu giếm bất cứ điều...