Skip to main content

Posts

Showing posts from November, 2016

Hai Cách Trình Bày, Hai Kết Quả

Ngày xưa, có vị Hoàng đế của một xứ Ả Rập nọ triệu một nhà tiên tri tới để hỏi ông sẽ sống được bao nhiêu năm. Nhà tiên tri nói : “Bệ hạ sẽ sống lâu, sống lâu tới cỡ Ngài sẽ chứng kiến được các cái chết của các con Ngài“. Ông Hoàng tức giận vì lời nói xúc phạm, ra lệnh cho quân sĩ mang ra chém đầu. Ông liền triệu một nhà tiên tri khác và cũng hỏi câu hỏi về tuổi thọ đó của ông. Nhà tiên tri này trả lời như sau: “Thưa Bệ Hạ, Ngài sẽ sống lâu, Ngài sẽ sống thọ hơn tất cả mọi người trong gia đình Ngài. Ông Hoàng hoan hỷ và tặng rất nhiều tiền cho nhà tiên tri. Hai nhà tiên tri đều nói lên sự thật nhưng một lời nói thì bộc trực và một lời nói thì uyển chuyển hơn. Xưa nay ''Thần khẩu hại xác phàm'' là điều vẫn thường xảy ra như cơm bữa, thật may cho những ai biết '' lựa lời '' trong khi nói. Cùng một sự thật nhưng cách diễn giảng và cách dùng từ ngữ khôn khéo thì dễ lọt tai hơn và tránh những hoạn nạn cho mình.

3 ‘liều thuốc’ hạnh phúc của vị tỷ phú

Có một tỷ phú sống trong căn biệt thư xa hoa. Nhưng một ngày kia mắc bệnh hiểm nghèo, ông chợt nhận ra rằng tất cả những danh vọng, tiền tài và vật chất, thực ra đều hư ảo như mây khói. Vì lo sợ sẽ không sống được bao lâu nữa, ông bèn tìm đến một vị danh y để xin lời khuyên. Sau khi bắt mạch, danh y nói với ông rằng:  “Bệnh của ông ngoài cách này ra thì không thuốc nào có thể chữa khỏi. Tôi sẽ kê cho ông ba đơn thuốc, ông cứ theo đó mà làm, hết đơn thứ nhất thì chuyển sang đơn tiếp theo”. Vị tỷ phú về nhà, trong lòng phấp phỏng hy vọng. Ông lấy đơn thuốc đầu tiên ra và đọc:  “Hãy đến một bãi biển và nằm đó khoảng 30 phút, làm liên tục như vậy 21 ngày”. Mặc dù thấy khó hiểu, nhưng ông vẫn quyết định ra bờ biển. Ông lang thang một vòng rồi ngả lưng nằm trên bãi cát. Bất chợt một cảm giác nhẹ nhàng và khoan khoái vô cùng bao trọn thân thể ông. Vì trước đây công việc bận rộn nên ông không có cơ hội nghỉ ngơi. Nay ông có thể tĩnh tâm lại để lắng nghe tiếng gió thổi vi ...

DẠY TRỘM

Một buổi tối, thiền sư Shichiri Kojun đang tụng kinh thì có một tên trộm đột nhập, mang theo thanh gươm bén, bảo thiền sư hãy đưa tiền cho hắn nếu không sẽ bị giết chết. Thiền sư Shichiri bảo hắn: “Đừng quấy rầy ta. Anh có thể lấy tiền trong ngăn kéo ở đằng kia.” Rồi ngài tiếp tục tụng kinh. Một lát sau, ngài dừng lại và gọi tên trộm: “Này, đừng có lấy hết! Ta cần một ít để ngày mai nộp thuế.” Tên trộm lấy gần hết số tiền và chuẩn bị chuồn đi. Ngài Shichiri nói thêm: “Nhận quà của người khác thì phải cảm ơn chứ, anh bạn!” Tên trộm cảm ơn ngài và chuồn thẳng. Mấy ngày sau, tên trộm bị bắt và nhận tội. Trong số những người đã bị trộm, hắn khai ra có ngài Shichiri. Khi ngài được mời đến để làm nhân chứng, ngài bảo: “Theo tôi thì người này không phải kẻ trộm. Tôi cho anh ta tiền và anh ta có cảm ơn tôi rồi.” Sau khi mãn hạn tù, người ấy tìm đến ngài Shichiri và trở thành đệ tử của ngài Không phải chỉ nói điều tốt là có thể làm cho người khác nghe theo, mà quan trọng hơn là p...

Tên trộm và người hàng xóm

Vào lúc đêm khuya, có một toán cướp hung ác đột nhập vào một hộ gia đình. Khi nhìn thấy chủ nhà này đều đang ngủ say, chúng liền cướp sạch hết những thứ đáng giá trong nhà. Chính ngay lúc toán cướp từ trong nhà nạn nhân đi ra, đang chuẩn bị bỏ trốn, thì vừa khéo lại gặp phải người hàng xóm của nhà này. Người hàng xóm nhìn thấy của cải trong tay đám cướp này, ngay tức khắc hiểu ra đã xảy ra chuyện gì. Anh này vốn là người ngay thẳng tốt bụng, tuy biết rằng toán cướp hung bạo không dễ chọc, nhưng cũng không nỡ nhìn thấy của cải tích lũy nhiều năm của nhà hàng xóm bị trộm mất như vậy. Thế là người hàng xóm lấy hết can đảm hô lớn lên: “Có trộm! Có trộm!”. Ông định dùng tiếng kêu đánh thức chủ nhà bị mất trộm còn đang ngủ say giấc, ông nghĩ rằng nếu như mọi người cùng đến chống cự, hẳn sẽ có thể thắng được đám cướp. Nhưng mà chủ nhà bị mất trộm đó lại ngủ say như chết, bình thường sét đánh cũng không đánh thức được, tiếng hô của người hàng xóm không động tới giấc ngủ của ông ta đ...

Những mẩu tin tức hài hước thú vị

1. Trong một cuộc thi marathon tại Anh, chỉ có duy nhất một người hoàn thành chặng đua và nghiễm nhiên giành chức vô địch. Người chạy nhanh thứ hai đã dẫn 5000 đối thủ khác chạy nhầm đường. 2. Một thanh niên nhảy sông tự tử, kết quả nước sông thối quá đành bò lên bờ. 3. Chuyên gia khuyên rằng, buổi sáng ngủ dậy, khi bụng rỗng thì không nên ăn sáng. 4. Một cặp tình nhân đi xem “Hồi ức thanh xuân”. Lúc ra khỏi rạp cô gái khóc nức nở bảo chàng trai:“ Em nhận ra mình vẫn chưa quên được người yêu cũ, mình chia tay đi.” 5. Sau nhiều năm nghiên cứu, một giáo sư sinh vật đã tạo giống thành công loài muỗi sống được trong thời tiết giá lạnh, mùa đông cũng có thể lao ra đốt người, bổ sung trọn vẹn bộ sưu tập loài muỗi nước ta. Hiện, vị giáo sư đang bị cảnh sát giam giữ với tội danh chống lại loài người. 6. Ba thanh niên cùng nhau góp vốn 60 triệu, đã sản xuất thành công 50 triệu tiền giả và bị cảnh sát tóm gọn. 7. Trong cơn tức giận, cô gái gọi cho cảnh sát tố cáo người yêu là tội...

Hãy làm từ thiện đúng cách

Câu chuyện thứ nhất Cách đây vài năm, ở 1 Bản miền núi bị lũ cuốn trôi vài nhà. Sau vài tiếng thì hội từ thiện đến hỗ trợ tiền và đồ ăn. Nhà nào bị lũ cuốn trôi thì được hỗ trợ cho mỗi nhân khẩu 10 triệu và 2 thùng mỳ tôm. Còn nhà nào không mất nhà thì chỉ được mỳ tôm. Sau khi biết tin, người dân trong xã đã quây cán bộ lại hỏi:  “Tại sao nhà tao không được tiền?”. Cán bộ giải thích tại tiền chỉ cho nhà nào bị lũ cuốn trôi thôi, nhà nước giúp họ tiền để họ sửa lại nhà. Nhưng những người còn lại không chịu đã chửi bới rất thậm tệ. Và cuối cùng họ nói: “Sang năm tao cũng làm nhà gần suối để khi nào lũ cuốn trôi còn được tiền; tiền cho thì phải cho tất cả mọi người trong xã chứ”. Trong mắt người dân không có khái niệm tiền từ thiện chỉ giúp hộ khó khăn gặp hoạn nạn. Họ luôn cho rằng nếu đã phân phát tiền hoặc quà thì công bằng giàu nghèo đều phải cho hết. Câu chuyện thứ hai 1 chương trình hỗ trợ phát triển kết hợp với ngân hàng chính sách cho những hộ nghèo nhất trong...

2 chú ếch và câu chuyện về tâm lý đám đông

Một đàn ếch đi ngang qua một khu rừng và hai con ếch bị rơi xuống một cái hố. Khi thấy cái hố quá sâu những con ếch còn lại bèn nói với hai con ếch kia rằng chúng sẽ phải chết. Hai con ếch mặc kệ những lời bình luận và cố hết sức nhảy ra khỏi cái hố. Đàn ếch nhao nhao,   bảo chúng đừng vô ích, hãy chấp nhận cái chết không thể tránh khỏi. Cuối cùng, một con ếch nghe theo lời của đàn ếch. Nó gục xuống chết vì kiệt sức và tuyệt vọng. Con ếch còn lại vẫn dồn hết sức lực còn lại tiếp tục nhảy lên. Đám ếch trên bờ lại ầm ĩ la lên bảo nó hãy nằm yên chờ chết . Con ếch nọ lại càng nhảy mạnh hơn nữa. Và thật kỳ diệu, cuối cùng nó cũng thoát ra khỏi cái hố sâu. Đàn ếch xúm lại: ” Không nghe chúng tôi nói à?” Chúng cứ hỏi mãi trong sự ngạc nhiên và lúng túng của con ếch nọ. Cuối cùng sự thật cũng được một con ếch già hé lộ rằng con ếch vừa thoát khỏi cái hố kia bị điếc và nó cứ nghĩ là những con ếch khác hò reo đang cổ vũ cho nó!!!….

Ông giáo và những chiếc tách cafe

Một nhóm bạn học nay thành đạt rủ nhau về thăm thầy cũ. Sau một hồi trò chuyện, họ bắt đầu kể lể, than phiền về những sức ép trong công việc cũng như trong cuộc sống. Nghe vậy, người thầy vào bếp lấy cà phê mời học trò cũ của mình. Ông đem ra rất nhiều những chiếc tách khác loại: chiếc bằng sứ, chiếc bằng nhựa, chiếc thủy tinh, chiếc thì bằng pha lê, một vài chiếc trông rất đơn sơ, vài chiếc đắt tiền, vài chiếc khác lại được chế tác cực kỳ tinh xảo. Người thầy bảo những “người thành đạt” tự chọn tách và rót cà phê cho mình. Sau khi mỗi người đều đã có một tách cà phê, người thầy đáng kính mới bắt đầu từ tốn: – Nếu các em chú ý thì sẽ nhận ra điều này: ai cũng chọn những chiếc tách đắt tiền, chẳng ai thèm màng đến những chiếc tách nhựa giá rẻ cả. Có lẽ các em sẽ cảm thấy điều này thật bình thường vì ai chẳng muốn chọn cho mình cái tốt nhất, nhưng điều ấy lại chính là nguồn cơn của mọi vấn đề rắc rối trong cuộc sống của các em. Các em à, những chiếc tách kia đâu có l...

Hãy dành cho gia đình bạn nhiều hơn nữa !

Chỉ khi thật sự mất đi một điều gì, bạn mới thấy điều đó là quan trọng. Sẽ đến một ngày những giây phút bình dị nhất bên gia đình sẽ không còn nữa. Khi còn nhỏ - Bạn sẵn sàng nhường nhiều thứ lớn hơn cái kẹo cho đứa bạn ngồi cùng bàn nhưng đôi khi lại tranh giành đến đánh nhau với đứa em chỉ vì một chỗ ngồi. - Bạn rất vui khi nhận trực nhật giùm cô bạn trong lớp nhưng lại luôn phân bì công việc dọn dẹp nhà cửa với đứa em ở nhà. - Bạn có thể hăng hái làm một đầu bếp "siêu hạng" trong chuyến cắm trại dã ngoại của lớp nhưng lại không nhấc nổi tay chân vào bếp nhặt rau giúp mẹ. Bạn xem đó là việc đương nhiên mẹ phải làm. - Bạn sẵn sàng bỏ ra hàng giờ đồng hồ trong tiệm điện tử và "chỉ bảo" cho những tên "đệ tử" với những game phức tạp nhưng lại không có lấy một phút để giảng bài cho các em của mình. - Bạn luôn nhớ chúc mừng và tặng quà các cô bạn gái nhân dịp sinh nhật, ngày 8/3 nhưng lại quên mất rằng bạn còn có một người phụ nữ khác quan...

Những quả bóng bay và giá trị của mỗi cá nhân

Một cậu bé da đen đang chơi đùa trên bãi cỏ, phía bên kia đường, một người đàn ông đang thả nhẹ những quả bóng lên bầu trời, những quả bóng đủ màu sắc, xanh, đỏ, tím, vàng, và có cả màu đen nữa. Cậu bé nhìn khoái chí, chạy tới chỗ người đàn ông, hỏi nhỏ: - Chú ơi, những quả bóng màu đen có bay cao được như những quả bóng khác không ạ? Người đàn ông quay lại, bất giác giấu đi những giọt nước mắt sắp lăn nhẹ trên đôi gò má, ông chỉ lên những đám bóng bay lúc này chỉ còn những chấm nhỏ và trả lời cậu bé: - Có chứ, những quả bóng màu đen cũng sẽ bay cao như những quả bóng màu khác, và cháu cũng vậy. Cậu bé nở một nụ cười rạng rỡ cảm ơn người đàn ông và không quên ngắm nhìn những quả bong bóng đang tung bay trên bầu trời rộng lớn. Màu đen, màu vàng, màu đỏ... cho dù là màu gì thì cũng đều là quả bóng. Giá trị của mỗi cá nhân được nhìn nhận từ bên trong chứ không phải ở những thứ phù phiếm bên ngoài. Bạn là quả bóng màu gì không quan trọng. Quan trọng là bạn có những t...

Ăn trộm dạy con

Xưa có một tên đạo chích rất lành nghề, một hôm, con trai lão ngỏ ý muốn học nghề của cha. Vốn biết đây là một việc xấu nên người cha không muốn con nối nghiệp nhưng khuyên thế nào cậu con trai cũng không từ bỏ ý định. Một hôm, tên ăn trộm nghĩ ra kế liền dẫn con đi với lý do để... thực tập. Hai cha con đến một nhà giàu có, đánh bả cho lũ chó chết mê mệt xong, đạo chích đào ngạch, khoét vách dắt con chui vào nhà. Cả nhà ngủ say như chết. Tên trộm thấy một cái rương to còn trống bèn giở nắp rương bảo con: - Con chui vào đây, hốt hết đồ đạc bỏ vào bao cho cha. Thằng con y lời, đạo chích liền đóng nắp gài khóa lại… rồi lẻn ra khỏi nhà, hô hoán lên ầm ĩ: - Ăn trộm! Ăn trộm! Chủ nhà bừng tỉnh, thấy nhà bị khoét vách, dáo dác tìm kiếm hồi lâu, không thấy động tĩnh liền đi ngủ lại. Con trai đạo chích nằm chết điếng trong rương, tái tê vì sợ và giận cha khôn tả. Hồi lâu hắn nghĩ ra một kế thoát thân, bèn lấy tay cào sột soạt vào thành rương và giả tiếng chuột kêu '...

Ước mơ của con

Một cậu học trò lớp bốn viết rằng cậu muốn trở thành một diễn viên hài trong bài tập làm văn của mình.  Người bố phê: "Không có chí lớn, tầm nhìn hạn hẹp". Thầy giáo nói: "Thầy chúc em mang tiếng cười cho toàn thế giới".  → Là người lớn, chúng ta nên khuyến khích, cổ vũ hơn là đặt ra những yêu cầu quá cao đối với trẻ con. Hơn thế, chúng ta hãy mở rộng khái niệm thành công để trẻ con thoải mái tung đôi cánh ước mơ của mình. 

Xuất sắc hay khiêm tốn?

Tại buổi lễ tốt nghiệp ở một trường cấp hai, thầy hiệu trưởng đọc tên học sinh xuất nhất trong năm học. Đọc đến lần thứ ba mà vẫn không thấy ai đi lên sân khấu. Thầy hiệu trưởng nhìn xuống, hỏi cậu học sinh xuất sắc đang bình thản ngồi bên dưới:  - Em không nghe thầy gọi tên à?  Cậu học sinh đứng lên, lễ phép:  - Dạ, thưa thầy em đã nghe. Nhưng em sợ các bạn chưa nghe thấy ạ!  → Danh và lợi đã vô tình trở thành chiếc lồng nhốt chúng ta vào trong ấy. Chúng ta luôn giáo dục con em mình phải cố gắng học thật giỏi, phải trở thành nhân vật xuất sắc nhất nhưng lại ít khi dạy các em tính khiêm tốn.

Bức tranh của con

Hai vợ chồng vào xem triển lãm tranh của các họa sĩ trẻ, trong đó có một bức tranh của con trai họ. Người vợ đi rất nhanh, mắt chỉ kịp lướt vào tên của tác giả ở mỗi bức tranh. Một lúc sau không thấy chồng, người vợ quay lại tìm. Người chồng đang đứng trước một bức tranh say sưa ngắm nhìn. Bức trang ấy lúc nãy người vợ đã xem qua.  - Bà bực bội nói: "Ông đứng đó làm gì vậy? Sao không đi tìm bức tranh của con mình?".  - Người chồng quay sang nhìn vợ: "Đây là tranh của con mình nè, nó quên ký tên trên bức tranh".  → Trong cuộc sống, có người chỉ lo chạy băng băng nên đã không thể tìm thấy thứ mình cần tìm, đánh mất cơ hội được thưởng thức hoa nở hai bên đường. 

Nghĩ khác

Có hai đoàn khách nước ngoài đến tham quan một địa điểm du lịch sinh thái. Do trời mưa nên đường dẫn vào khu "Kỳ hoa dị thảo" lầy lội.  Người hướng dẫn của đoàn thứ nhất bảo: "Xin lỗi quý khách, chúng ta không thể đi tiếp".  Còn người hướng dẫn đoàn thứ hai suy nghĩ một thoáng rồi nói: "Để quý khách thấy rằng việc tìm kiếm kỳ hoa dị thảo khó khăn như thế nào, Ban giám đốc công ty đã cố tình tạo con đường lầy lội cho quý khách có thêm cảm xúc thực tế".  → Hoàn cảnh khác nhau, quan điểm khác nhau sẽ nhìn một sự vật không giống nhau. Tư tưởng kỳ lạ như thế đấy bạn ạ! Nếu bạn chịu suy nghĩ thì quyền quyết định hoàn cảnh nằm trong tay bạn.

Đặt mình vào hoàn cảnh để Học cách thông cảm người khác

Người vợ đang nấu ăn trong nhà bếp, người chồng đứng bên cạnh nhắc nhở: "Cẩn thận, coi chừng khét!", "Sao em bỏ ít muối thế?, "Ơi kìa, nước đã sôi rồi, em cho thịt vào đi". Người vợ bưc bội: "Anh làm ơn đi ra ngoài giùm em! Em biết nấu ăn mà!". Người chồng mỉm cười: "Ừ, có ai bảo em không biết nấu ăn đâu. Anh chỉ muốn em hiểu được cảm giác của anh như thế nào khi đang lái xe mà em ngồi bên cạnh cứ lải nhải". → Học cách thông cảm người khác không khó, chỉ cần chúng ta đặt mình vào hoàn cảnh của người khác. 

Thái độ biết ơn.

- Người ăn mày nói: "Bà có thể cho tôi xin một ngàn không?" - Người qua đường trả lời: "Nhưng tôi chỉ có năm trăm". - Người ăn mày bảo: "Vậy bà thiếu tôi năm trăm nhé".  → Nhiều người trong chúng ta luôn cho rằng ông trời mắc nợ mình, cho mình không đủ, không tốt nên lòng tham đã che mất thái độ biết ơn. 

Ai làm vỡ bát ?

Ăn cơm xong, mẹ và con gái rửa chén bát trong bếp, bố và con trai ngồi xem ti vi. Bỗng nhiên có tiếng đổ vỡ dưới bếp, sau đó im bặt.  - Con trai nói: "Con biết chắc mẹ vừa làm bể chén bát".  - Bố hỏi: "Tại sao con chắc như thế?" - Con trai trả lời: "Vì không nghe tiếng mẹ la".  → Chúng ta luôn đánh giá người khác và đánh giá bản thân qua những tiêu chuẩn nào đó, thường khó khăn với người khác nhưng lại rất dễ dãi đối với mình. 

Chó cứu Dê : Bạn bè thực sự chính là đưa tay ra vào những lúc cần nhau nhất

Chạng vạng tối, một con dê đang chơi đùa một mình trên sườn đồi, đột nhiên bên trong lùm cây xuất hiện một con sói lao tới muốn ăn thịt dê. Dê sợ quá nhảy dựng lên, dốc sức liều mạng dùng sừng chống cự, cũng kêu lớn tiếng cầu cứu đồng loại. Trâu ở trong bụi cây, nhìn ra nơi có tiếng kêu cứu, phát hiện đó là sói, liền chạy đi mất dạng. Ngựa cúi đầu xem xét, phát hiện đó là sói, cũng ba chân bốn cẳng lao đi không để lại chút tăm hơi. Heo đi ngang qua, phát hiện đó là sói, vội lao mình xuống dốc núi thoát thân nhanh chóng. Thỏ nghe tiếng kêu cứu, cũng phóng vút đi như một mũi tên. Chó ở dưới núi nghe tiếng dê kêu cứu, vội vàng phóng lên núi, thoáng chốc đã cắn một phát vào cổ sói. Sói đau quá kêu rú lên, thừa dịp chó đang thở, vội vàng chạy trốn mất. Về đến nhà, bạn bè đều đã tụ tập đầy đủ… Trâu nói:  “Sao bạn không gọi cho tôi? Sừng của tôi có thể khoét thủng ruột sói ra ấy chứ!”. Ngựa nói:  “Sao bạn không gọi tôi? Chân của tôi có thể đá nát đầu sói”. Lừa nó...