Skip to main content

Chiếc xe đạp giá 5 đô


Trong cuộc sống, con người vì những mục tiêu, lý tưởng của bản thân mà không ngừng phấn đấu, tranh giành nhau, khiến thể xác và tâm hồn mệt mỏi. Đôi khi, ngừng lại một chút, buông bỏ vài phần, sẽ nhận ra cuộc đời còn có những niềm vui bình dị.
Hải quan nước Mỹ từng thu giữ một lô những chiếc xe đạp mà giấy tờ thông quan không hợp lệ, sau đó mở một buổi bán đấu giá từng chiếc từng chiếc để thanh lý.
Khi đấu giá, có một cậu bé khoảng 10 tuổi, luôn là người ra giá đầu tiên, với số tiền là “5 đô la”. Nhưng rồi mỗi lần cậu đều phải thất vọng ngước nhìn người khác mang chiếc xe đạp đi với giá 30, 40 đô.
Lúc cuộc bán đấu giá tạm dừng để nghỉ ngơi, một nhân viên bán đấu giá hỏi cậu bé kia vì sao không ra giá cao hơn, cậu bé nói, vì cháu chỉ có 5 đô la thôi.
Buổi đấu giá lại tiếp tục được tiến hành, cậu bé vẫn là người ra giá đầu tiên “5 đô”, đương nhiên là có người khác trả giá cao hơn. Chính điều này khiến đám đông càng lúc càng chú ý tới cậu bé, và cảm thấy hứng thú với cách ra giá của cậu.
Khi buổi đấu giá gần kết thúc, chỉ còn lại một chiếc xe đạp tốt nhất, thân xe sáng loáng như mới, có hộp thay đổi tốc độ số, đồng hồ đo tốc độ, đèn chiếu sáng. Quả là một chiếc xe đạp tốt hiếm thấy!
Nhân viên bán đấu giá hỏi: “Có ai ra giá không?”
Cậu bé đứng ở trên cùng, lúc này gần như hết hy vọng nhưng vẫn đứng lên, kiên trì ra giá: “5 đô”.
Lúc này, cả hội trường đấu giá bỗng nhiên trở nên yên lặng, mọi người đều hướng mắt về phía cậu bé, không ai lên tiếng, không ai giơ tay, cũng không một ai ra giá.
Sau khi hỏi 3 lượt: “Có ai trả giá cao hơn không?”, cả hội trường vẫn im lặng. Nhân viên bán đấu giá hô lớn: “Chiếc xe đạp này sẽ bán cho cậu bé mặc quần short trắng đi giày thể thao này!”.
Vừa nói xong, toàn hội trường đều vỗ tay. Cậu bé vui mừng giơ lên tờ 5 đô nhàu nát cũ kỹ đã mua được chiếc xe đạp. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là chiếc xe đẹp nhất trên đời này đối với cậu. Trên khuôn mặt cậu bé rạng rỡ một nụ cười tươi tắn hạnh phúc chưa từng thấy.
Trong cuộc sống này, chúng ta vì cái gọi là mục tiêu và lý tưởng mà luôn phấn đấu, sợ chính mình bị rớt lại mà luôn cạnh tranh với người khác… Cho nên sẽ luôn cảm thấy thể xác và tinh thần mình mệt mỏi.

Thế nhưng, nếu như có thể tạm thời buông bỏ tâm niệm truy cầu theo đuổi của chính mình, chịu để người khác thắng mà bỏ cuộc một lần … bạn sẽ phát hiện thấy: Thành tựu của người khác chính là thành tựu của bản thân mình, niềm vui của người khác lại khiến chính mình hạnh phúc. Đó là một loại cảm giác mà bao lâu bạn đã cố giành lấy nhưng lại không hề có được!

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn!

  Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn! Đàn ông chọn cha (gia đình) Đàn bà chọn con Bức tranh cho ta thấy người đàn bà không bao giờ chọn sống cho bản thân mà luôn hy sinh cho con mình Ngược lại người đàn ông có thể bỏ vợ bỏ con chứ không thể bỏ cha mẹ. Một bức ảnh trần truồng lột tả vẻ sơ khai bản năng ngàn đời. Một đạo lý trên đời này, con người chỉ nên sống hết mình vì 2 người: - NGƯỜI SINH RA MÌNH - NGƯỜI MÌNH SINH RA Trên đời này ai cũng sẽ phải chết đi, cha mẹ già rồi cũng bỏ ta ra đi. Vậy sao người đàn ông lại chọn cứu cha mình mà bỏ rơi tính mạng con mình. Vậy là sai hay đúng? Còn người phụ nữ thà hi sinh bản thân để cứu lấy con mình. Đó là sự cao cả, là tình yêu của người mẹ. Dù trong tình huống giữa mẹ và con thì chắc chắn người phụ nữ vẫn cứu con mình, không phải họ không yêu cha mẹ mình mà họ biết con họ cần họ hơn. Còn người đàn ông, họ luôn nghĩ, không lấy được người này họ sẽ lấy người khác, và đứa con này mất đi họ vẫn sẽ có đứa khác, nhưng cha mẹ thì không. Họ không...