Skip to main content

Posts

Showing posts from October, 2016

Anh chàng mua giầy và khuôn mẫu

Ngày xưa có 1 anh chàng, anh ta định mua cho mình một đôi giày để đi. Trước khi đi, anh ta đo vẽ kích thước chân mình, rồi để bản vẽ mẫu lên bàn. Khi lên đến chợ, vào tiệm chọn giày, anh mò vào túi không thấy tấm giấy vẽ mẫu đâu, biết mình để quên ở nhà, anh ta nói với chủ tiệm: - Tiếc thay tôi để quên cái mẫu đo ở nhà, để tôi chạy về lấy mẫu đến mới mua được. Xong anh ta vội vàng chạy một hơi về đến nhà lấy cái mẫu chân mình, khi quay lại chợ thì chợ đã tan rồi. Rốt cuộc anh không mua được giày. Có người hỏi anh: - Tại sao lúc đó anh không lấy ngay chân của anh mang thử giày, vừa thì mua có tốt không? Anh ta trả lời: - Tôi thà tin sự đo mẫu hơn là tin ở đôi chân của mình! Thật là một trò cười cho thiên hạ! Trong bất kỳ việc gì, không nên quá khuôn mẫu, nên linh động để đạt kết quả tốt nhất

Đức và số phận trong Phong thuỷ

Người xưa tin rằng có 5 yếu tố để giúp người ta có được 1 cuộc sống tốt đẹp. Và một trong những yếu tố quan trọng nhất đó là Đức. Theo sau đó là số phận, số phận của một người sẽ quyết định cuộc đời của người ấy. Phong thủy của một ngôi nhà cũng phần nào ảnh hưởng đến cuộc sống của gia chủ. Gia sản giàu có được kế thừa từ tổ tiên để lại cũng đem lại hạnh phúc cho một ai đó. Và yếu tố cuối cùng ấy là gì? Một hôm, dưới trời nắng gay gắt, có một ông thầy phong thủy nọ đi bộ trên một đoạn đường dài, ông trở nên khát nước và mệt mỏi. Ông bước đến ngôi nhà của người nông dân ở ven đường và hỏi xin một bát nước lạnh. Người phụ nữ từ trong nhà bước ra, thấy ông thầy đã mệt thở ra hơi và mồ hôi nhễ nhại. Cô nói:  “Xin ông đợi một lát, tôi sẽ mang nước ra cho ông ngay”. Thầy phong thủy ngồi đợi một hồi lâu vẫn chưa thấy cô gái quay trở lại, ông bắt đầu tự hỏi không biết đã có chuyện gì xảy ra? Cuối cùng, cô gái quay trở lại và bưng theo một bát nước lớn. Khi ông cố gắng để đỡ lấy bát ...

Bạn tồn tại vì tạo ra giá trị và sẽ bị đào thải nếu mất đi giá trị

Có một ngày, gà con hỏi mẹ:  “Mẹ ơi,  Sao ngày nào mẹ cũng phải đẻ trứng?  mẹ có thể đừng đẻ trứng nữa, dẫn con ra ngoài chơi được không?”. Gà mẹ thở dài, nói:  “Không được đâu con, mẹ còn phải làm việc”. Gà con nói:  “Nhưng mẹ đã đẻ nhiều trứng vậy rồi cơ mà?”. Gà mẹ gương mặt đầy xúc cảm, nói với con:  “Mỗi ngày đẻ một quả trứng, nếu không dao phay kề ngay cổ. Một ngày không đẻ trứng, chủ nhà sẽ có thịt gà để ăn”. Bạn tồn tại vì tạo ra giá trị và sẽ bị đào thải nếu mất đi giá trị

30 điểm khác nhau giữa đàn ông Giàu và Nghèo

1. Đàn ông giàu hay nói tới đi chơi. Đàn ông nghèo hay nói tới công việc. 2. Đàn ông giàu ăn mặc theo sở thích của mình. Đàn ông nghèo ăn mặc theo sở thích của người xung quanh hoặc theo quy định. 3. Đàn ông nghèo dẫn bạn gái vào tiệm sang trọng. Đàn ông giàu dẫn vào tiệm kín đáo. 4. Đàn ông nghèo hay mang tiền trong túi. Đàn ông giàu mang thẻ tín dụng. Đàn ông cực giàu chả mang gì hết. 5. Đàn ông nghèo hay nói về tài sản. Đàn ông giàu hay nói về các dự định. 6. Đàn ông giàu tặng quà theo cảm hứng. Đàn ông nghèo tặng quà theo những ngày quy định trong năm. 7. Đàn ông nghèo nhiều bạn bè. Đàn ông giàu nhiều cấp dưới. 8. Đàn ông giàu thường già. Đàn ông nghèo thường trẻ. Nếu quá trẻ mà giàu thì đấy chỉ là con của đàn ông giàu. 9. Đàn ông nghèo hay kể về những cô gái anh ấy ghét. Đàn ông giàu hay kể về những cô gái anh ấy yêu. 10. Đàn ông giàu bước ra khỏi xe hơi là đi thẳng. Đàn ông nghèo bước ra là nhìn chung quanh. 11. Đàn ông nghèo hay ...

Ông lão ăn mày và đại gia Rolls Royce .......

Từ một cuộc đối thoại ngắn giữa ông lão ăn mày và đại gia ngồi trên chiếc Rolls Royce, người ta có thể nhận ra không ít bài học ý nghĩa trong đó. Một Đại gia trẻ tuổi giàu có lái một chiếc xe sang trọng hiệu Rolls Royce đang dừng ở ngã tư để chờ đèn đỏ. Đúng lúc đó có một người đàn ông đến gần chiếc xe của anh ta, gõ vào chiếc cửa kính ô tô, van xin: “Làm ơn cho tôi xin ít tiền! Tôi nhịn đói mấy hôm nay rồi”. Người thanh niên kéo cửa kính xuống và lên tiếng: “Tôi cho ông một điếu thuốc nhé, trên xe tôi có thuốc lá rất ngon.” Người ăn xin nài nỉ: “Tôi không hút thuốc, cho tôi ít tiền đi”. Người thanh niên lại nói: “Vậy ông uống rượu nhé, trên xe tôi có loại rượu tốt nhất trên thế giới.” –“Không, tôi không uống rượu, cho tôi tiền, tôi cần tiền.” Người thanh niên kiên nhẫn: “Hay thế này nhé, tôi đưa ông đến một sòng bạc gần đây, ông giúp tôi chơi một ván; nếu thắng thì tiền sẽ là của ông, nếu thua thì tôi chịu. Được chứ?” –“Tôi không biết cược bài bạc, tôi cần tiền.” “T...

Cho đi lúc cần thiết

Cách đây nhiều năm, khi tôi làm tình nguyện tại một bệnh viện, tôi có quen với một cô bé nhỏ tên là Liz đang phải chịu đựng một căn bệnh hiếm và hiểm nghèo. Cơ hội phục hồi duy nhất của cô dường như chỉ có việc truyền máu từ người em 5 tuổi của cô, người đã may mắn sống sót khỏi căn bệnh này và đã phát triển chất kháng thể cần thiết để chống lại bệnh. Vị bác sĩ giải thích tình cảnh cho cậu em nhỏ, và hỏi cậu có muốn cho máu cho chị mình hay không. Tôi thấy cậu chỉ do dự một chút xíu trước khi hít thở thật sâu và nói, "Vâng, cháu sẽ làm thế nếu cứu được chị cháu." Khi việc truyền máu diễn ra, cậu nằm trên giường cạnh chị cậu và mỉm cười, như tất cả chúng tôi, khi nhìn thấy màu sắc hồng trở lại trên má của cô. Rồi khuôn mặt cậu trắng dần và nụ cười dần tắt đi. Cậu nhìn lên bác sĩ và run run hỏi, "Cháu có chết ngay lập tức không ạ?". Còn nhỏ tuổi nên cậu bé đã hiểu lầm các bác sĩ, cậu nghĩ rằng sẽ phải cho chị cậu toàn bộ máu của mình để cứu sống chị

Luôn nghĩ đến những người phục vụ

Vào thời mà kem còn rất rẻ, một cậu bé 10 tuổi vào một quán cafe khách sạn và ngồi xuống một cái bàn. Một cô phục vụ đặt một ly nước trước mặt cậu. "Một đĩa kem tráng miệng giá bao nhiêu ạ?", cậu hỏi. "Năm mươi cent", cô phục vụ trả lời. Cậu bé rút tay ra khỏi túi quần và xem xét những đồng xu trong đó. "À, vậy một đĩa kem không thì bao nhiêu ạ?" cậu hỏi. Lúc này có khá nhiều người đang chờ bàn và cô phục vụ trở bắt đầu sốt ruột. "Ba mươi lăm cent," cô trả lời một cách cộc cằn. Cậu bé lại đếm tiền một lần nữa. "Vậy cho cháu mua một đĩa kem không ạ", cậu nói. Cô phục vụ mang kem ra, đặt hóa đơn trên bàn và bỏ đi. Cậu bé ăn xong đĩa kem, trả tiền và rời nơi đó. Khi cô phục vụ quay lại, cô bắt đầu khóc khi cô vừa mới định lau bàn. Nơi đó, đặt gọn gẽ bên cạnh cái đĩa trống, là hai  nickel  và năm  penny . Bạn thấy đó, cậu bé không thể mua kem đầy đủ, bởi cậu muốn chừa đủ tiền để dành tặng cho cô phục vụ.

Triết ký sống của Albert Einstein

11 bài học cuộc sống của Albert Einstein sẽ giúp chúng ta lĩnh ngộ để có cuộc sống tốt hơn. Muốn nhận thấy những điều tốt đẹp thì điều đầu tiên chúng ta hãy biết cách tiếp nhận nó từ những điều đơn giản nhất.  1. Hãy đơn giản hóa “Nếu bạn không thể giải thích điều gì đó cho một đứa trẻ 6 tuổi thì chính bạn cũng không hiểu điều đó”  – Albert Einstein Khi bạn phức tạp hoá một thứ nào đó lên thì bạn sẽ càng khó hiểu bản chất bên trong của nó. Hãy nhớ tới người thầy cô giỏi nhất mà bạn từng có trong cuộc đời mình. Họ có làm cho một chủ đề trở nên phức tạp hơn với tràn ngập các từ ngữ bạn không hiểu, hay họ làm cho nó trở nên dễ hiểu hơn bằng cách đơn giản hoá nó. 2. Sự sáng tạo “Sự sáng tạo có khả năng truyền từ người này sang người khác vì vậy hãy chuyển giao nó”  – Albert Einstein. Hãy truyền cảm hứng cho những người khác làm những việc mà họ yêu thích. Sử dụng sự sáng tạo của bạn để tạo ra công việc mới. Bạn sẽ không bao giờ biết những người khác sẽ t...

Cha Ơi, Đến Khi Nào Thì Ngón Tay Con Sẽ Mọc Lại

Một người đàn ông đang đánh bóng chiếc xe hơi mới mua của mình thì cô con gái 4 tuổi của ông lại dùng đá để viết lên chiếc xe ấy. Điên tiết, ông ta cầm lấy bàn tay của đứa trẻ và đánh rất nhiều, và ông không nhận ra mình đang đánh bằng một cái mỏ lết. Lúc đến bệnh viện, cô bé phải cưa bỏ tất cả những ngón tay của mình vì vết thương quá nghiêm trọng. Khi đứa trẻ nhìn thấy cha, cô bé tuyệt vọng hỏi “Cha ơi, đến khi nào thì ngón tay con sẽ mọc lại?”. Người cha đau đớn trong lặng câm. Ông trở lại chiếc xe hơi và tức giận đá vào nó. Phải đến lúc thấm mệt ông mới nhìn vào chỗ có những vết rạch mà con gái ông đã viết nên, cô bé đã viết. “Con yêu cha.” Bài học:  Hãy hiểu một điều rằng, cả sự tức giận lẫn tình yêu thương đều không có giới hạn. Nên nhớ, “Đồ vật là để sử dụng, nhưng con người là để yêu thương”. Đừng để sự nóng nảy tức thời làm bạn cả đời phải hối hận.

Tại sao tóc mẹ có vài sợi bạc thế?

Con trai hỏi mẹ: Mẹ ơi tại sao tóc mẹ có vài sợi bạc thế? Mẹ trả lời: Tại vì con đó, con thân yêu, vì mỗi lần con hư là tóc mẹ lại thêm sợi bạc. Con trai: Ồ, thế con biết tại sao tóc bà ngoại lại bạc trắng cả đầu rồi. Bài học rút ra từ câu truyện:  Khi nhận xét về người khác ta nên xem lại bản thân của mình có mắc phải sai lầm như họ không? Không ai có thể tự nhận mình không bao giờ mắc sai lầm. Hãy xem đó là sự thử thách cho bản thân mình.

Ông lão vứt bỏ đôi giầy quý giá

Chuyến xe lửa đang chạy trên đường cao tốc, Gandhi không cẩn thận làm rơi một chiếc dép mới mua ra ngoài cửa sổ, mọi người chung quanh đều cảm thấy tiếc cho ông. Bất ngờ, ông liền ném ngay chiếc giày thứ hai ra ngoài cửa sổ đó. Hành động này của Gandhi khiến mọi người sửng sốt, thế là ông bèn từ tốn giải thích: “Chiếc giày này bất luận đắt đỏ như thế nào, đối với tôi mà nói nó đã không còn có ích gì nữa, nếu như có ai có thể nhặt được đôi giày, nói không chừng họ còn có thể mang vừa nó thì sao!”. Bài học: Đối với nỗi thống khổ đã định sẵn là không thể vãn hồi, chi bằng hãy buông bỏ từ sớm.

Chuột sa hũ gạo

Một con chuột rơi vào trong lu gạo, số gạo trong lu vẫn còn một nửa, sự cố ngoài ý muốn này khiến nó vui mừng không sao tả được. Sau khi xác định là không có nguy hiểm gì, nó liền bắt đầu cuộc sống ăn rồi lại ngủ, ngủ rồi lại ăn trong cái lu gạo. Rất mau, lu gạo sắp cạn kiệt, nhưng nó rốt cuộc vẫn không thoát khỏi sự cám dỗ của những hạt gạo, nên tiếp tục ở lại trong lu. Cuối cùng, gạo đã ăn hết, chuột ta mới phát hiện rằng mình không thể nhảy ra ngoài được nữa, lực bất tòng tâm. Bài học: Cuộc đời của chúng ta xem như rất yên bình nhưng thật ra khắp nơi đều đầy rẫy nguy cơ, cần phải giữ cho mình quan niệm sống ổn định, từ đó mà biết cân nhắc đến an nguy.