Skip to main content

Posts

Showing posts from December, 2017

Socrates bàn về ngụy biện: Người sạch sẽ và người dơ dáy, ai sẽ tắm trước?

Trong một lần lên lớp, các học sinh của nhà hiền triết Socrates đã thỉnh giáo ông rằng:  “Thưa thầy, thầy có thể lấy ví dụ thực tế để nói rõ rốt cuộc thế nào là ngụy biện được không ạ?”. Ngài Socrates suy nghĩ một chút, sau đó nói:  “Có hai người đến nhà thầy làm khách, một người rất sạch sẽ, còn người kia thì rất bẩn thỉu. Thầy mời hai người này đi tắm, các em thử nghĩ xem, hai người họ ai sẽ là người đi tắm trước?”. Một em học sinh lớn tiếng nói:  “Điều này mà thầy còn phải hỏi sao, tất nhiên là người bẩn thỉu kia rồi ạ!”. “Sai rồi, là người sạch sẽ kia!”.  Ngài Socrates nói:  “Bởi vì người sạch sẽ kia đã dưỡng thành thói quen tắm rửa, còn người bẩn thỉu lại cho rằng không cần phải tắm rửa. Các em hãy nghĩ thử đi, rốt cuộc ai sẽ đi tắm trước đây?”. Hai học sinh đáp:  “Là người sạch sẽ kia ạ!” Ngài Socrates lại phản bác nói:  “Không đúng, là người bẩn thỉu. Bởi vì người bẩn thỉu cần phải tắm rửa hơn là người sạch sẽ kia!”. Sau đó, Ngài ...

Vị tiến sĩ và thái độ nhân viên bưu cục

Một vị tiến sĩ mới vừa du học trở về nước vào trong một bưu cục để giải quyết công việc. Trong đó có một nhân viên có thái độ vô cùng không tốt, vị tiến sĩ này bị chọc giận đến tức điên, liền trở về nói với người bạn cũng là trưởng phòng của bưu cục:  “Ông hãy thay tôi dạy cho anh ta một bài học. Cũng cảnh cáo anh ta về thái độ làm việc của mình”. Người bạn chỉ cười gượng, gật gật đầu… Vài ngày sau, vị tiến sĩ lại đến bưu cục làm việc, không ngờ lại gặp người nhân viên phụ trách kia, nhưng thái độ của anh ta không những không thay đổi mà ngược lại còn tìm mọi cách gây khó dễ, khiến vị tiến sĩ càng thêm tức giận. Vị tiến sĩ lại tiếp tục đến nói chuyện với người bạn trưởng phòng, trách móc một hồi:  “Ông hãy đi nói cho nhân viên đó biết về thân phận của tôi, nói hắn nên khách khí một chút”. Hai ngày sau, tiến sĩ đi tới bưu cục làm việc lại gặp nhân viên kia, nhưng lần này anh ta không những không làm khó dễ, ngược lại còn tỏ vẻ tươi cười, thái độ thân thiết.  V...

Kho thóc của 2 anh em

Ngày xưa trong một ngôi làng nọ có 2 anh em nhà nông tính tình rất chăm chỉ. Người anh đã lập gia đình, sống với vợ và con. Riêng người em vẫn còn độc thân. Khi cha mẹ họ qua đời, nhà cửa ruộng vườn được chia đều cho hai anh em. Họ trồng lúa và quả tần, đến vụ trúng lớn, nông sản thu hoạch được hai anh em chia đều và ai nấy chở về cất vào kho của mình. Đêm đến, người em nằm thao thức nghĩ thầm:  “Mình còn độc thân sống sao cũng được. Riêng anh hai vợ con đùm đề, tất nhiên cuộc sống sẽ gặp nhiều khó khăn hơn. Mình nên đem một nửa nông sản mới thu hoạch được đem biếu cho anh hai mới hợp lẽ”.  Càng nghĩ càng khó ngủ, nằm lăn lộn mãi, người em sợ anh sẽ từ chối không chịu nhận, nên ngay trong đêm người em đã lén chở đồ tới bỏ vào kho của anh. Người anh ở gần bên cũng không sao chợp mắt được. Cứ mãi nghĩ:  “Ta có vợ con, bề gì cũng dễ xoay sở. Còn chú nó có một thân một mình, sống bần hàn cô đơn. Ta là anh thì phải biết lo cho em mình chứ! Phải lấy một nửa nông sản tr...

Vòng tuần hoàn của việc tốt

Một buổi chiều nọ vào hơn 100 năm trước, tại một cánh đồng ở miền quê nước Anh, có một người nông dân nghèo đang trồng trọt. Bỗng nhiên ông nghe thấy xa xa có tiếng kêu cứu, thì ra là một cậu bé không may bị rơi xuống nước. Người nông dân không hề chần chừ nhảy xuống nước cứu sống cậu bé. Sau này mọi người mới biết rằng cậu bé được cứu sống này là con của một gia đình quý tộc. Vài ngày sau, gia đình quý tộc nọ đích thân mang quà đến cảm ơn, nhưng người nông dân đã từ chối nhận quà. Đối với ông, khi đó cứu người chỉ xuất phát từ lòng tốt của ông mà thôi, ông hoàn toàn không thể tham lam tiền bạc của người khác chỉ vì xuất thân cao quý của họ được. Câu chuyện đến đây vẫn chưa kết thúc… Gia đình quý tộc nọ vì kính phục sự lương thiện và cao thượng của người nông dân cũng như biết ơn ông, thế nên họ quyết định hỗ trợ con trai của ông để cậu bé được học đại học ở London. Người nông dân đã chấp nhận món quà này, để con mình được đi học là ước mơ nhiều năm của ông. Ngườ...

Benjamin Franklin đập đầu vào khung cửa

Ông tổ của nước Mỹ Benjamin Franklin khi còn trẻ đã từng đến thăm một bậc tiền bối đức cao vọng trọng.  Khi đó, ông tràn trề nhiệt huyết của tuổi trẻ, chân sải bước rộng tiến về phía trước. Vào đến cửa, đột nhiên đầu Franklin đập phải khung cửa, đau điếng. Ông vừa phải dùng tay xoa liên tục vào chỗ đau, vừa đưa mắt nhìn cái cửa còn thấp hơn chiều cao của mình. Vị tiền bối ra cửa đón khách, nhìn thấy bộ dạng đó của Franklin liền cười nói:  “Đau lắm hả, tuy nhiên đây chính là thu hoạch lớn nhất của cậu khi đến thăm tôi hôm nay đấy. Một người muốn bình an vô sự sống trên đời này, phải luôn luôn ghi nhớ trong đầu một điều: Lúc nào nên cúi đầu thì phải cúi đầu!”

Tuyệt đối không được coi mình quá quan trọng

Nghệ sĩ biểu diễn nổi tiếng của Trung Quốc Anh Nhược Thành từng kể một câu chuyện rất hay như thế này:  Hồi còn nhỏ, ông sinh trưởng trong một gia đình lớn nhiều thế hệ. Mỗi lần ăn cơm, vài chục người ngồi trong một phòng ăn lớn, cùng nhau ăn uống. Có một lần, ông đột nhiên nảy ra một ý tưởng thú vị, quyết định sẽ pha trò để mọi người cùng vui vẻ. Trước giờ ăn, ông ẩn trong một chiếc tủ vốn chẳng mấy ai để ý đến trong phòng ăn và nghĩ, đợi đến khi mọi người đi tìm khắp một lượt không thấy sẽ nhảy ra. Thế nhưng, điều mà Anh Nhược Thành khi đó không ngờ tới là mọi người hầu như chẳng ai chú ý đến sự vắng mặt của ông. Sau khi ăn xong, mọi người bắt đầu rời đi. Đến lúc đó, ông đành phải ra khỏi tủ và ăn cơm thừa canh cặn. Kể từ đó, ông tự nhắc nhở mình:  Tuyệt đối không được coi mình quá quan trọng, nếu không sẽ càng thất vọng mà thôi!

Chuyện lạc đà và ruồi : đừng tự đề cao mình quá

Có một con lạc đà vất vả ngày đêm đi xuyên qua sa mạc. Trên lưng nó, một con ruồi lặng lẽ quá giang, một chút vất vả cũng không có, nhưng vẫn tới được đích. Con ruồi giễu cợt: “Lạc đà ngốc, cảm ơn ngươi đã vất vả đưa ta tới nơi, hẹn sau này sẽ gặp lại”. Lạc đà liếc nhìn con ruồi rồi nói: “Lúc ngươi ở trên lưng ta, ta căn bản cũng không biết, ngươi đi rồi, cũng không cần phải chào hỏi ta. Ngươi căn bản không có trọng lượng gì, vậy nên đừng tự đề cao mình quá, ngươi tưởng mình là ai?”