Skip to main content

Vui vẻ là một kiểu năng lực


Một công ty xuyên quốc gia nọ đăng tuyển giám đốc kế hoạch. Người ứng tuyển đông như đi chảy hội, vì thế nên khâu sảo sát vô cùng nghiêm ngặt. Qua nhiều vòng sàng lọc, chỉ còn ba người xuất sắc nhất lọt vào vòng tuyển dụng cuối cùng.
Trước vòng thi cuối, ba ứng viên được đưa vào ba gian phòng riêng biệt, đóng kín cửa và có camera giám sát.
Trong phòng có đầy đủ các vật dụng sinh hoạt hằng ngày, chỉ không có điện thoại, không được lên mạng. Điện thoại di động của cả ba đều bị thu lại trước khi vào phòng.
Đại diện bên nhà tuyển dụng cũng không nói cho ba ứng viên việc cụ thể họ phải làm, chỉ nói rằng đưa họ vào đó trong lúc chuyển đề thi đến.
Ngày đầu tiên, ba người dường như vẫn khá hưng phấn, đọc báo, xem ti vi, nghe nhạc. Chỉ có điều đến giờ nấu cơm, vì đều không thành thạo những việc nhỏ nhặt này nên cả ba có vẻ vật vã. Dù vậy, cuối cùng thì cả ba cũng vẫn có thể vui vẻ đưa cơm vào miệng.
Ngày thứ hai, tình hình bắt đầu có sự khác biệt. Bởi cứ ngồi đợi mãi đề thi không đến, người thì trở nên mất kiên nhẫn, người thì không ngừng đổi kênh ti vi, lật sách liên tục, thậm chí đến giờ ăn cơm cũng chỉ là làm đối phó, người thì không ngừng đi đi lại lại trong phòng, trau mày, nét mặt trầm ngâm, đêm đến thì giở mình liên tục, không tài nào ngủ được…
Chỉ có một người vẫn xem ti vi và cười khoái trá với những tiết mục hài hước đang phát, chăm chú đọc sách, đến giờ nấu cơm thì dậy nấu cơm, thoải mái đi vào giấc ngủ…
5 ngày sau, đại diện nhà tuyển dụng mời ba người ra khỏi phòng. Hai ứng viên tỏ ra sốt ruột trong suốt những ngày qua dường như đã trở nên héo hon, chỉ có một người luôn giữ được tâm trạng vui vẻ, bình thường là thần thái vẫn như lúc trước.
Và vào đúng lúc cả ba đang dường như nín thở chờ đợi đề thi, đại diện nhà tuyển dụng bất ngờ tuyên bố người có thể kiên trì duy trì lối sống vui vẻ trong 5 ngày vừa qua đã được tuyển dụng với lời giải thích: 

"Vui vẻ là một kiểu năng lực, có thể duy trì một tâm hồn vui vẻ trong bất cứ tình huống nào, con người sẽ càng có cơ sở để đến gần với thành công."

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn!

  Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn! Đàn ông chọn cha (gia đình) Đàn bà chọn con Bức tranh cho ta thấy người đàn bà không bao giờ chọn sống cho bản thân mà luôn hy sinh cho con mình Ngược lại người đàn ông có thể bỏ vợ bỏ con chứ không thể bỏ cha mẹ. Một bức ảnh trần truồng lột tả vẻ sơ khai bản năng ngàn đời. Một đạo lý trên đời này, con người chỉ nên sống hết mình vì 2 người: - NGƯỜI SINH RA MÌNH - NGƯỜI MÌNH SINH RA Trên đời này ai cũng sẽ phải chết đi, cha mẹ già rồi cũng bỏ ta ra đi. Vậy sao người đàn ông lại chọn cứu cha mình mà bỏ rơi tính mạng con mình. Vậy là sai hay đúng? Còn người phụ nữ thà hi sinh bản thân để cứu lấy con mình. Đó là sự cao cả, là tình yêu của người mẹ. Dù trong tình huống giữa mẹ và con thì chắc chắn người phụ nữ vẫn cứu con mình, không phải họ không yêu cha mẹ mình mà họ biết con họ cần họ hơn. Còn người đàn ông, họ luôn nghĩ, không lấy được người này họ sẽ lấy người khác, và đứa con này mất đi họ vẫn sẽ có đứa khác, nhưng cha mẹ thì không. Họ không...

ĐỪNG TRANH CÃI VỚI CON LỪA

  Con lừa nói với con hổ: - "Cỏ màu xanh lam". Con hổ đáp: - "Không, cỏ xanh lục." Cuộc thảo luận nóng lên, và cả hai quyết định đưa nhau ra phân xử, và vì điều này, họ đi tới con sư tử, Vua rừng. Ngay trước khi đến khu rừng phát quang, nơi con sư tử đang ngồi trên ngai vàng của mình, con lừa bắt đầu hét lên: - “Thưa điện hạ, có phải cỏ là màu xanh lam không?”. Sư tử đáp: - "Đúng vậy, cỏ là màu xanh lam." Con lừa vội vàng và tiếp tục: - “Con hổ không đồng ý với tôi, mâu thuẫn và làm phiền tôi, hãy trừng phạt nó.” Sau đó nhà vua tuyên bố: - "Con hổ sẽ bị trừng phạt 5 năm im lặng." Con lừa vui vẻ nhảy lên và tiếp tục con đường của mình, bằng lòng và lặp lại: - “Cỏ xanh lam”… Con hổ chấp nhận hình phạt của anh ta, nhưng trước khi đi, anh ta hỏi sư tử: - "Bệ hạ, tại sao lại phạt ta ?, rốt cuộc cỏ cũng xanh lục." Sư tử đáp: - "Trên thực tế, cỏ là màu xanh lục." Con hổ hỏi: - “Vậy tại sao Ngài lại trừng phạt tôi?”. Sư tử đáp: - “Điề...