Skip to main content

Posts

Showing posts from August, 2018

Một viên ngói và một cục bông thứ nào cứng hơn?

Có một chàng thanh niên nọ mới cưới vợ song cuộc sống sau hôn nhân của anh ta hiếm có một ngày “trời yên biển lặng”. Anh ta thường xuyên cãi nhau với vợ và tỏ ra vô cùng hối hận vì trước khi kết hôn đã nhìn lầm người. Cảm thấy nếu tiếp tục, cuộc sống của mình sẽ trở nên vô nghĩa nên anh ta định trưng cầu ý kiến của bố mẹ xong sẽ ly hôn vợ. Anh chàng liền trả lời, giọng vẫn rất nặng nề: “Trước khi kết hôn thì có, bây giờ thì không?” “Trong lòng vợ con, con có ưu điểm gì không?” – ông bố lại hỏi tiếp. Trầm ngâm một lúc, anh ta đáp: “Trước khi kết hôn có, bây giờ thì chắc là không.” Nghe vậy, bố anh ta mới nói: “Con giỏi hơn bố rồi đấy. Trước khi kết hôn, bố còn không biết mẹ con có ưu điểm gì.” Chàng trai trẻ ngẩng đầu lên nhìn bố, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng dường như bị nghẹn cứng trong cổ, không nói ra được. Ông bố ra khỏi phòng ngủ, đi tìm một viên ngói và một cục bông, hỏi tiếp: “Trong hai thứ này, thứ nào cứng hơn?” Anh con trai chưa hiểu ý đồ của bố nhưn...

Ai là người nghèo khổ nhất thế gian ?

Tại một vương quốc nọ, có vị trí giả tình cờ tìm được một khối gỗ đàn hương vô cùng quý hiếm. Ông đem khối gỗ ấy tạo tác thành một chiếc hộp màu vàng tuyệt đẹp rồi đi nói với mọi người ở khắp nơi rằng: "Tôi phải đem chiếc hộp quý này tặng cho người nghèo khổ nhất thế gian". Vì vậy, có rất nhiều người nghèo khó đã tìm tới trước cửa nhà ông. Phần lớn trong số họ đều là những người hành khất, tật nguyền, cô nhi… Khi được gặp vị trí giả, họ rối rít bày tỏ hoàn cảnh bất hạnh, kể ra cuộc sống khổ cực nhằm chứng minh mình là người nghèo khó nhất để có được bảo vật. Mỗi lần nghe xong, vị trí giả đều bày tỏ sự cảm thông, nhưng vẫn nói với những họ rằng: "Ngươi chưa phải là người nghèo khó nhất thế gian". Chẳng mấy chốc, người nghèo ở khắp nơi trong vương quốc tìm tới nơi ở của trí giả. Dù vậy, chiếc hộp quý trong tay ông vẫn chưa được trao cho ai. Trước hành động kỳ lạ ấy, mọi người không khỏi xì xào bàn tán. Có người còn cho rằng: "Hẳn là ông ta không ...

Nói thì dễ nhưng im lặng mới khó

Chuyện kể rằng có một người ăn xin, một hôm đi vào một ngôi miếu thờ tự, người vào người ra rất tấp nập. Người ăn xin này nhìn lên chính điện thấy một vị Bồ Tát đang ngồi trên đài sen ung dung tự tại nên sinh lòng ngưỡng mộ. Người ăn xin này mới nói: “Con có thể đổi vị trí của ngài không?”. Bồ Tát nghe vậy mới nói: “Chỉ cần con ngồi đây không nói gì cả là được”. Người ăn xin tưởng có gì khó chứ việc này thì quá dễ nên nhận lời ngay và lên trên đài sen ngồi. Nhưng rồi có một ngày, có một người phú ông đến. Phú ông: “Xin Bồ Tát hãy ban cho con mỹ đức”, người này vái dập đầu quỳ gối, dập tới dập lui, không may túi tiền của ông ta bị rơi ra ngoài nhưng phú ông hoàn toàn không hay biết. Sau khi vị phú ông rời đi, có một người nghèo đói tới: Người nghèo: “Xin Bồ Tát hãy cứu giúp con, ban cho con xin chút tiền, nhà con có người bệnh nặng không tiền cứu chữa, con đang cần tiền gấp”. Khi người này vừa ngẩng đầu nên thì thấy một túi tiền bên cạnh. Quá vui mừng, người nghèo...

Hưởng bao nhiêu mùa xuân

Một ông lão hồi tưởng lại cuộc sống thời trai trẻ của mình, quả là những tháng ngày đắm chìm trong chơi bời vô bổ. Giờ đây sau rất nhiều sóng gió, ông mới nhận ra rằng ý nghĩa của đời người là những cống hiến cho cuộc đời, sống một cuộc sống có đạo đức, làm những việc có ích cho xã hội và cộng đồng. Có người hỏi ông: “Ông đã hưởng bao nhiêu mùa xuân rồi?”. Ông lão đáp: “Tôi chỉ có được 4 mùa xuân trọn vẹn”. Người kia rất lấy làm ngạc nhiên, cho rằng ông đang bông đùa. Ông lão nói: “70 năm trước đó chỉ là ăn uống chơi bời, không cảm nhận được giá trị của đời người. Đến 4 năm sau này, tôi cố gắng cống hiến phục vụ vì người khác, mãi đến lúc này mới cảm thấy được niềm vui. Vậy nên, 70 tuổi vô nghĩa đó thật không có giá trị bằng 4 tuổi sống vì người khác!”.

Tiểu hoà thượng quét lá

Trong ngôi chùa nọ có một tiểu hoà thượng. Công việc của cậu mỗi ngày là quét sạch lá rụng trong sân chùa vào buổi sáng. Ngày nào cũng vậy, tiểu hòa thượng đều phải dậy từ rất sớm để bắt đầu công việc của mình. Buổi sáng phải dậy sớm để quét lá rụng là việc không hề đơn giản, nhất là vào những ngày mùa đông rét mướt hay những ngày gió lớn mưa to. Ngày nọ, có một hòa thượng nổi tiếng thông minh, nhanh trí trong chùa nói với cậu rằng:  “Ngày mai, trước khi quét sân đệ hãy lấy hết sức mà rung cây thật mạnh để toàn bộ lá cây rụng xuống. Vậy là ngày hôm sau chẳng phải đệ không cần phải quét lá rụng nữa sao?”.  Tiểu hoà thượng vừa nghe xong, liền nghĩ thầm trong bụng: “ Đúng là một cách hay, chỉ cần một lần vất vả mà được nhàn nhã cả đời”.  Thế là ngay ngày hôm sau, cậu tỉnh dậy thật sớm, chạy một mạch ra sân, dùng hết sức để rung cho toàn bộ lá vàng rụng xuống. Sau đó, tiểu hòa thượng quét sạch lá rụng trong sân. Suốt cả ngày hôm ấy, cậu vô cùng vuivẻ trong lòng. Sá...