Skip to main content

Posts

Showing posts from February, 2019

Cầu cạnh người khác không bằng cầu cạnh chính mình.

Có một người đứng dưới mái hiên tránh mưa. Nhìn thấy Quan Âm Bồ tát đang cầm ô đi qua, người này liền nói: "Quan Âm Bồ Tát, xin người hãy phổ độ chúng sinh, cho con đi nhờ một đoạn có được không?"  Quan Âm nói: "Ta đi trong mưa, anh ở dưới mái hiên, với lại dưới mái hiên có ướt đâu, đâu cần ta phải phổ độ."  Nghe vậy, người kia lập tức chạy ra khỏi mái hiên, đứng dưới mưa và nói: "Bây giờ con đã ở dưới mưa rồi, người sẽ giúp con chứ?" Quan Âm nói: "Anh ở dưới mưa, ta cũng ở dưới mưa, ta không ướt vì có ô, anh ướt vì không có ô, vì thế ta không phổ độ cho mình mà là cái ô đang phổ độ cho ta. Anh muốn được phổ độ thì không nên tìm ta mà nên tự tìm ô đi!"  Nói xong, Quan Âm Bồ Tát tiếp tục đi.  Ngày hôm sau, người ngày gặp việc khó, liền nên chùa cầu Quan Âm. Vừa vào chùa đã thấy trước tượng Quan Âm có người đang vái lạy, người này nhìn giống hệt Quan Âm, chẳng khác chút nào.  Người này hỏi: "Người là Quan Âm sao?"  Người ...

Chọn ứng viên tổng thống

Có một câu hỏi lựa chọn nổi tiếng đề cập đến 3 nhân vật tham gia ứng cử vị trí Tổng thống Mỹ.  Người thứ nhất: Ngoại tình, là một con nghiện thuốc lá, mỗi ngày uống từ 8-10 cốc rượu nặng, thậm chí còn qua lại với những chính khách không thành thật và còn mê tín, tin vào chiêm tinh và tướng số.  Người thứ hai: Thời sinh viên từng hút thuốc phiện, tối nào cũng uống một cốc rượu Whisky lớn, ngày nào cũng ngủ đến trưa mới dậy và từng bị đuổi việc hai lần.  Người thứ ba: Là người theo chủ nghĩa ăn chay, chưa từng hút thuốc, thỉnh thoảng uống một cốc bia, chưa từng ngoại tình, còn là một anh hùng chiến tranh từng nhận huy chương, thậm chí được hàng vạn người sùng bái.  Trước 3 ứng viên này, bạn sẽ chọn ai? Nhiều khả năng ứng viên thứ ba sẽ được chọn, bởi vì xem ra đây chính là nhân vật có hình tượng tương đối đẹp đẽ.  Nhưng trên thực tế, người không đáng được chọn nhất chính là nhân vật thứ ba, bởi đó chính là Adolf Hitler. Nhân vật thứ hai là Winston Chu...

Cho và nhận

Dưới chân A có tờ 100 ngàn, người này chẳng hề hay biết, thế nhưng người B đi ngang qua lại phát hiện. Vì rất muốn có được tờ tiền kia, B liền nghĩ ra đủ mọi cách khiến A nhấc chân rời đi. Cuối cùng, B nghĩ ra một biện pháp rất thông minh: Anh ta rút trong túi ra một tờ tiền mệnh giá 50 ngàn, giả vờ vô tình đánh rơi trước mặt A. Quả nhiên, A vừa nhìn thấy tờ 50 ngàn rơi trước mặt liền vội bước đến đó nhặt, còn B nhân cơ hội ấy đã nhanh chóng lấy được tờ 100 ngàn. Nếu như bạn muốn có được thành quả thì nên quen với việc đem đến cho người khác thu hoạch, như vậy sẽ lợi cả đôi bên.

Ngôi nhà bị cháy và sự ích kỷ của con người

Một người đàn ông có việc đi xa. Khi trở về, ông ta thấy ngôi nhà của mình đang bị cháy. Đó là một trong những ngôi nhà đẹp nhất trong thành phố, và người đàn ông này rất yêu quý nó. Nhiều người đã sẵn sàng trả gấp đôi so với giá trị thực của ngôi nhà, nhưng ông ta chưa từng đồng ý bán với bất kỳ mức giá nào. Thế nhưng bây giờ, căn nhà đang cháy rừng rực trước mắt ông. Hàng trăm người đã tụ tập quanh đó, nhưng chẳng thể làm gì, ngọn lửa đã lan quá nhanh và dù có dập tắt được nó thì cũng khó mà cứu vãn được điều gì. Vì thế, người đàn ông rất buồn. Trong lúc đó, cậu con trai thứ nhất chạy đến và thì thầm vào tai ông:  "Đừng lo, hôm qua con bán nó với mức giá rất hời rồi. Vụ mua bán rất tốt và con không thể chờ cha được. Hãy thứ lỗi cho con". Người cha vui mừng:  "Cảm ơn Chúa, giờ thì nó không phải của chúng ta rồi!"  Sau đó, ông ta bình thản đứng nhìn đám cháy như những khán giả khác. Sau đó, cậu con trai thứ hai lại chạy tới nói với cha:  "Cha đan...

Niệm Phật có ích gì nếu không thành tâm

Có một gia đình hai vợ chồng trẻ, chồng say mê đọc sách còn vợ hướng Phật nên ngày nào cũng chuyên chú tụng kinh niệm Phật. Một hôm, người chồng để ý thấy người vợ ngồi trong Phật đường không ngừng niệm: “Nam mô a di đà phật! Nam mô a di đà phật!”. Người vợ cứ chăm chú niệm câu này mãi, niệm đi niệm lại trong một khoảng thời gian rất lâu. Người chồng tinh nghịch muốn đùa vui vợ mình. Anh này sang phòng bên cạnh chỗ vợ đang niệm Phật rồi gọi tên vợ. Người vợ nghe thấy tiếng chồng gọi mình liền ngừng niệm và quay đầu sang phía người chồng hỏi: “Có việc gì vậy?” Người chồng cười cười rồi nói: “Không có gì, không có gì!” Người vợ lại tiếp tục quay lại vừa gõ mõ vừa niệm. Một lát sau, người chồng lại gọi tên người vợ. Người vợ lại nhịn không được liền quay đầu ra hỏi chồng: “Rốt cuộc là anh có chuyện gì mà cứ gọi như vậy?”. Người chồng lại cười cười rồi nói: “Không có gì, không có gì cả”. Người vợ lại tiếp tục niệm Phật. Nhưng chẳng được bao lâu người chồng lại gọi tên ngườ...

Ai cũng là một người giàu có !

Chàng thanh niên nọ lúc nào cũng than vãn số mình không tốt, không thể giàu có được. Một ngày, một ông lão đi qua, nhìn thấy vẻ mặt ủ ê của anh bèn hỏi : - Chàng trai, sao trông cậu buồn thế, có việc gì không vui à? - Cháu không hiểu tại sao cháu làm việc chăm chỉ, vất vả mà vẫn nghèo. Chàng trai buồn bã nói. - Nghèo ư, cháu là một người giàu đó chứ ? - Chưa ai nói với cháu như vậy cả, cháu rất nghèo. - Giả như ta chặt ngón tay cái của cháu, ta trả cháu 3 đồng tiền vàng cháu có đồng ý không?- Không ạ. - Giả như ta chặt một bàn tay của cháu, ta trả 30 đồng tiền vàng, cháu có chịu không? - Không bao giờ. - Vậy ta muốn lấy đi đôi mắt của cháu, ta trả cháu 300 đồng tiền vàng, cháu thấy thế nào? - Cũng không được. - Vậy ta trả cháu 3000 đồng tiền vàng để cháu trở thành ông lão như ta, già cả, lú lẫn được không?- Đương nhiên là không. - Cháu muốn giàu. Vậy ta sẽ đưa cho cháu 30,000 đồng tiền vàng để lấy đi mạng sống của cháu, cháu thấy thế nào? - Cháu cảm ơn ôn...

Cái ô của vị phú thương và bài học về sự bình tĩnh

Chuyện kể rằng, khi xưa có một phú thương vì thời thế loạn lạc nên muốn về quê sinh sống. Bấy giờ, ông đem tất cả gia sản đổi thành chi phiếu, sau đó cất công đặc chế một chiếc ô (dù) có cán rỗng để nhét tất cả ngân lượng vào ngăn bí mật trong đó. Sau khi chuẩn bị hành lý, phú thương thay đổi y phục giống dân thường, mang theo chiếc ô có chứa tất cả tài sản và lên đường hồi hương. Không ngờ rằng, con đường về quê của ông lại đột nhiên xảy đến một biến cố bất ngờ. Khi đó, phú thương vì mệt mỏi nên dừng chân tại một ngôi đình và ngủ một giấc. Nào ngờ sau khi tỉnh dậy, chiếc ô chứa cả gia tài của ông đã "không cánh mà bay". Nhưng phú thương dẫu sao cũng từng là một kẻ lão làng trên thương trường, nên khi biến cố đột nhiên xảy đến, ông dù hốt hoảng nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh. "Sao phải lo lắng về những thứ bạn không thể thay đổi? Hãy buông bỏ và tiếp tục tiến lên vì cuộc sống không chờ đợi ai". Vị phú thương nhận thức được rằng của cải đã mất đi l...

Hoa khôi lớp xấu xí

Các sinh viên nữ công khai bỏ phiếu bầu chọn hoa khôi của lớp, Tiểu Mai là người có dung mạo bình thường nhưng cô đa đứng ra nói mọi người rằng: “Nếu như tôi được chọn, qua vài năm sau, các chị em ngồi ở đây có thể tự hào mà nói với chồng của mình rằng, ‘hồi em học đại học, em còn xinh đẹp hơn cả hoa khôi trong lớp cơ đấy!’”. Kết quả là cô ấy đã được bầu chọn với số phiếu gần như tuyệt đối. Gợi ý nhỏ: Thuyết phục người khác ủng hộ bạn, không nhất định là phải chứng minh rằng bạn xuất sắc hơn người khác như thế nào, mà là cần để cho người ta biết được rằng nhờ có bạn mà họ mới trở nên ưu tú hơn và có nhiều thành tựu hơn.

Một hành động tử tế dẫn tới một hành động tử tế khác

Chuyện kể rằng có một người phụ nữ mù bắt taxi tới một tòa nhà. Đồng hồ taxi hiển thị số tiền là 100 ngàn đồng khi đến nơi. Người tài xế taxi dẫn người phụ nữ vào chỗ an toàn rồi nói rằng: “Tôi không nhận tiền cước taxi của cô, bởi vì so với cô, việc kiếm tiền của tôi chắc dễ dàng hơn”. Cũng vào lúc đó, một người đàn ông có dáng vẻ của một ông chủ đi ra, ông lên chính chiếc xe taxi đó. Trên đường đi, hai người đàn ông vui vẻ chuyện trò cùng nhau. Khi tới nơi, đồng hồ báo cũng hiển thị số tiền là 100 ngàn đồng. Người đàn ông này đã lấy ra số tiền 200 ngàn và nói với người lái taxi rằng: “Tiền này bao gồm cả số tiền của người phụ nữ lúc nãy. Tôi cũng không phải là vĩ đại gì, nhưng chắc việc kiếm tiền của tôi cũng dễ dàng hơn cậu, hy vọng cậu có thể tiếp tục làm việc tốt!”. Đúng như Mark Twain đã từng nói: “Lòng tốt là thứ ngôn ngữ mà người điếc có thể nghe và người mù có thể thấy”.

Ai bán đứng nhím?

Trong một khu rừng nọ, rất nhiều động vật, đặc biệt là cáo đều thèm muốn món thịt nhím ngon ngọt từ lâu nhưng khổ nỗi gai nhím mọc đầy người, cáo chỉ cần lại gần, nhím sẽ cuộn thành một quả cầu gai khiến nó chẳng có cách gì. Nhím và quạ là đôi bạn thân. Một hôm, khi chúng nói chuyện với nhau, quạ rất ngưỡng mộ nhím có bộ áo giáp tốt như thế bèn nói: "Anh nhím, bộ áo giáp của anh thật là tốt. Đến cả con cáo gian xảo nhất trong khu rừng này cũng không làm gì được anh. Tôi thật sự rất sùng bái anh. Nếu tôi có bộ giáp này thì tốt biết mấy. Tôi sẽ không bị những động vật khác ức hiếp nữa." Nhím không kìm được lòng trước lời tán dương của quạ bèn nói: "Cậu quạ, thực ra bộ áo giáp của tôi cũng không phải là không có nhược điểm. Khi toàn thân tôi cuộn tròn, bụng tôi có một lỗ nhỏ không thể che kín. Nếu thổi vào đó, tôi sẽ không chịu đựng nổi mà phải duỗi mình ra." Quạ nghe xong vô cùng kinh ngạc. Hóa ra nhím còn có một bí mật nhỏ bé này. Nhím kể xong, nói với q...

Tài xế taxi da đen và hai mẹ con da trắng

Một tài xế taxi da đen chở hai mẹ con da trắng, đứa trẻ hỏi:  “Tại sao da của chú tài xế lại khác chúng ta?” . Người mẹ mỉm cười trả lời:  “Vì Chúa muốn làm cho thế giới đầy màu sắc, nên đã tạo nên những người có màu da khác nhau!”. Khi đến nơi, người tài xế đã từ chối nhận tiền:  “Khi tôi còn là một đứa trẻ, tôi cũng hỏi mẹ tôi câu hỏi tương tự. Mẹ tôi nói rằng chúng tôi là người da đen, trời định là lớp người giai tầng thấp! Nếu hôm nay đổi sang câu trả lời của chị, tôi không chừng đã là người khác rồi”. Nếu muốn có mệnh phú quý, cái miệng trước tiên cần phú quý, gia đình muốn có phúc khí, trước tiên ăn nói cần phải có đạo. Khi nói chuyện với người khác, cần có sự đồng cảm, để người khác có cảm giác tốt, họ tự nhiên sẽ chấp thuận và sẵn sàng làm bạn với bạn.

Thượng đế và kẻ ăn xin

Thượng đế muốn thay đổi vận mệnh của một kẻ ăn xin, bèn biến thành một lão già đến làm phép cho anh ta. Thượng đế hỏi kẻ ăn xin: - “Nếu ta cho cậu mười triệu, cậu sẽ dùng nó như thế nào?”. Kẻ ăn xin đáp: - “Vậy thì tốt quá, tôi có thể mua một chiếc điện thoại!”. Thượng đế không hiểu, hỏi: - “Tại sao lại muốn mua điện thoại?”. - “Tôi có thể dùng điện thoại để liên lạc với các khu vực trong cùng một thành phố, nơi nào đông người, tôi có thể tới đó ăn xin” , kẻ ăn xin đáp. Thượng đế rất thất vọng, lại hỏi: - “Nếu ta cho cậu một trăm triệu thì sao?”. Kẻ ăn xin nói: - “Vậy thì tôi có thể mua một chiếc xe. Sau này, tôi ra ngoài ăn xin sẽ thuận tiện hơn, nơi xa đến mấy cũng có thể đến được”. Thượng đế cảm thấy rất bi thương, lần này, ngài nói: - “Nếu ta cho cậu một trăm tỷ thì sao?”. Kẻ ăn xin nghe xong, hai mắt phát sáng: - “Tốt quá, tôi có thể mua tất cả những khu vực phồn hoa nhất trong thành phố này”. Thượng đế lấy làm...

Hạnh phúc như cái đuôi của sư tử

Trên thảo nguyên có hai mẹ con nhà sư tử. Sư tử con hỏi mẹ: - Mẹ ơi, hạnh phúc ở đâu?  Mẹ bảo: - Hạnh phúc ở đuôi con đấy.  Sư tử con ngây ngô cứ gắng sức đuổi theo đuôi mình, mà mãi không thể bắt được. Sư tử mẹ nhìn con cười hiền hậu nói: - Ngốc ạ, không cần phải đuổi theo hạnh phúc. Chỉ cần con ngẩng cao đầu hướng về phía trước, thì hạnh phúc sẽ mãi mãi đuổi theo con. Suy ngẫm:  Nhiều khi ta không phải cố gắng đuổi theo thứ gì đó, cứ ngẩng cao đầu mà bước tiếp, thành công và hạnh phúc sẽ đuổi theo.

Ông nông dân nghèo

Có một ông nông dân dậy từ rất sớm, nói với vợ sẽ đi làm đồng, lúc ra đến ruộng mới phát hiện máy cày hết dầu. Vốn định đổ thêm dầu, thế nhưng ông ta nghĩ đến ba bốn con lợn ở nhà vẫn chưa cho ăn, thế là ông ta lập tức quay về nhà. Đi qua nhà kho thấy vài củ khoai tây, ông ta liền nghĩ đến khoai tây có khả năng nảy mầm, thế là lại đi ra ruộng khoai tây. Khi đi qua đống củi, lại nhớ ra trong nhà thiếu củi, đúng lúc đi lấy củi thì nhìn thấy con gà ốm nằm trên đất… Cứ như vậy người nông dân chạy đi chạy lại, cuối cùng từ sáng tinh mơ cho đến khi mặt trời lặn, ông nông dân này vẫn chưa đổ dầu vào máy, lợn cũng chưa cho ăn, ruộng cũng chưa cày, cuối cùng chẳng có việc nào làm ra hồn.

Khi nào sẽ được giải thoát?

Khi Đức Phật đang đi lên núi thì giữa đường, Ngài gặp 3 người đàn ông: Một người đang ngồi thiền dưới bóng cây, một người đang ngồi thiền ở bãi đất trống và một người đang nhảy múa. Cả 3 người đều đang trong quá trình đi tới sự giác ngộ và giải thoát. Khi Đức Phật đi qua, người đàn ông thứ nhất hỏi Ngài:  "Khi nào thì tôi sẽ được giải thoát?" Đức Phật trả lời rằng phải mất ít nhất là 1000 năm nữa thì anh ta mới được giải thoát để trở thành Phật, và người đàn ông lại tiếp tục thiền định dưới bóng cây. Đức Phật lại đi qua người đàn ông thứ 2, Ngài thấy ánh mặt trời đang đang khiến cho làn da của người này bị bỏng rát. Anh ta cũng có câu hỏi giống như người thứ nhất, rằng  "Bao giờ thì tôi được giải thoát?" Trước câu hỏi này, Đức Phật lại trả lời rằng phải mất ít nhất là 1000 năm nữa thì anh ta mới được giải thoát. Nghe thấy như vậy, người đàn ông buồn bã nói  "Tôi phải chịu khổ rất nhiều mới có thể được giải thoát"  rồi lại tiếp tục ngồi th...

Vì sao chúng ta không nên tức giận?

Thời xưa, có một vị phu nhân tính tình nóng nảy, hay tức giận. Một ngày nọ, bà đến tìm một vị cao tăng để thỉnh giáo.  Vị cao tăng đưa bà đến một căn phòng yên tĩnh, khóa trái cửa lại rồi bỏ đi. Vị phu nhân nọ tức giận lớn tiếng mắng chửi vị cao tăng, nhưng vị cao tăng này mặc kệ. Sau đó, bà lại quay sang cầu xin, vị cao tăng vẫn làm như không nghe thấy… không tức giận, Cuối cùng, vị phu nhân nọ im lặng, cao tăng đến bên ngoài cửa hỏi bà: “Bà còn tức giận không?”. Phu nhân trả lời: “Tôi chỉ tức giận chính bản thân mình sao lại đến cái nơi quái quỷ này để bị nhốt ở đây cơ chứ?”. Vị cao tăng phẩy tay áo bỏ đi: “Ngay cả bản thân mình cũng không chịu tha thứ thì sao có thể bình tâm lại được?”. Một lúc sau, vị cao tăng quay lại hỏi: “Bà còn tức giận không?”. Vị phu nhân nói: “Không tức giận nữa”. Vị cao tăng hỏi: “Vì sao?”. Vị phụ nhân đáp: “Tức giận cũng chẳng có tác dụng gì!”. Vị cao tăng lại bỏ đi. Lần thứ ba, vị cao tăng đến trước cửa, ...