Có một người đứng dưới mái hiên tránh mưa. Nhìn thấy Quan Âm Bồ tát đang cầm ô đi qua, người này liền nói: "Quan Âm Bồ Tát, xin người hãy phổ độ chúng sinh, cho con đi nhờ một đoạn có được không?"
Quan Âm nói: "Ta đi trong mưa, anh ở dưới mái hiên, với lại dưới mái hiên có ướt đâu, đâu cần ta phải phổ độ."
Nghe vậy, người kia lập tức chạy ra khỏi mái hiên, đứng dưới mưa và nói: "Bây giờ con đã ở dưới mưa rồi, người sẽ giúp con chứ?"
Quan Âm nói: "Anh ở dưới mưa, ta cũng ở dưới mưa, ta không ướt vì có ô, anh ướt vì không có ô, vì thế ta không phổ độ cho mình mà là cái ô đang phổ độ cho ta. Anh muốn được phổ độ thì không nên tìm ta mà nên tự tìm ô đi!"
Nói xong, Quan Âm Bồ Tát tiếp tục đi.
Ngày hôm sau, người ngày gặp việc khó, liền nên chùa cầu Quan Âm. Vừa vào chùa đã thấy trước tượng Quan Âm có người đang vái lạy, người này nhìn giống hệt Quan Âm, chẳng khác chút nào.
Người này hỏi: "Người là Quan Âm sao?"
Người kia đáp: "Ta chính là Quan Âm."
Người này lại hỏi: "Vậy tại sao người lại phải cầu lạy chính mình?"
Quan Âm cười đáp: "Ta cũng đang gặp việc khó, nhưng ta biết cầu cạnh người khác không bằng cậu cạnh chính mình".
Khi chúng ta gặp khó khăn, việc đầu tiên phải làm không phải là nghĩ ngay đến việc đi cầu cứu một ai đó mà hãy nghĩ cách giải quyết trước, thực sự không thể giải quyết được mới nghĩ đến việc tìm người khác hỗ trợ, giúp đỡ.
Comments
Post a Comment