Skip to main content

LỜI NÓI CỦA ĐÀN ÔNG

 


+ Anh thủ thỉ vào tai cô:

- Từ ngày lấy em, anh đã cai được rượu, bỏ được thuốc, bỏ được cờ bạc, không đi hát karaoke, cũng chẳng thèm lên bar đàn đúm với bạn bè.
mĩm cười hạnh phúc, nghĩ:
- Tình yêu của mình đúng là có sức cảm hoá diệu kỳ, nó kéo anh thoát xa những thói hư tật xấu, và hướng anh về cái lương, cái thiện.
Còn anh thì nghĩ:
- Lương của anh em thu sạch, trong túi không có đồng nào thì đánh bạc, uống rượu, hút thuốc làm sao? Karaoke cũng không ai người ta cho hát chịu. Rồi đi bar với bạn bè cũng vậy: một vài buổi chúng nó còn bao, chứ cả tháng mà chúng vẫn bao thì hoạ chăng là chúng nó bị bệnh đao.
+ Họng cô bị đau còn tay thì khô da, nứt nẻ, đi khám và uống thuốc rất lâu mà không khỏi. Anh nắm tay cô ngậm ngùi:
- Là lỗi của anh. Vì anh mà em phải chịu khổ như vậy.
Cô nghĩ:
- Ừ, anh nghĩ được sự hy sinh của em dành cho anh vậy là em thấy ấm lòng rồi.
Còn anh nghĩ:
- Suốt ngày quát tháo, gào thét chồng thì sao chả đau họng; bát đĩa chồng rửa, quần áo chồng giặt, vo gạo, rửa rau, cơm nước chồng làm hết, tay vợ có mấy khi đụng nước đâu mà chả khô da.
+ Anh và cô đi chơi công viên, cô bảo:
- Ước gì chúng mình trở lại mười tám đôi mươi như đôi trai gái kia, để lại được yêu si mê cuồng dại như những ngày đầu ta hò hẹn.
Còn anh thì chỉ vào ông lão và bà lão đang ngồi ghế đá bóp vai cho nhau, bảo:
- Anh lại ước chúng ta giống như họ.
Cô gục vào vai anh, tủm tỉm cười hạnh phúc, nghĩ:
- Cũng phải, được gắn bó với nhau đến đầu bạc răng long, ai mà chả muốn.
Còn anh nghĩ:
- Già rồi, tai anh sẽ điếc, đỡ phải nghe em rầy la mắng nhiếc; già rồi giọng em cũng sẽ yếu, không quát tháo được nhiều; già rồi chân cũng mõi, gối cũng chùn, em đỡ đi lượn lờ shopping mua sắm lung tung
+ Cô hỏi:
-Sau khi yêu em, anh thấy cuộc đời có gì đổi khác không?
Anh bảo:
- Khác nhiều chứ: cuộc đời như là mơ vậy!
Cô lại cười, gục vào vai anh mãn nguyện. Còn anh nghĩ:
- Không những là mơ, mà là còn mơ xanh chùa Hương, nên chua và chát quá!
+ Cô hỏi:
- Nếu so sánh em với một loài hoa, anh sẽ nghĩ đến hoa gì?
Anh bảo:
- Hoa sữa!
Cô hài lòng, cho là anh nói đúng, vì nhiều người vẫn khen cô ngọt ngào, lãng mạn như những con gió mùa thu nồng nàn hương hoa sữa.
Còn anh, anh nghĩ đến cây hoa sửa to bự chảng ở cơ quan anh, cái cành nó nở choe choét hoa, chọc thẳng vào cửa sổ phòng làm việc, xả ra thứ mùi khắm khắm, khiến anh dù đã đeo khẩu trang mà vẫn cảm thấy nhức đầu, chóng mặt, và anh đang xin cấp trên cho chặt…
+ Cô giảm béo, ăn toàn rau và bắt anh ăn theo, anh nói thèm ăn thịt, cô bảo:
- Ăn thịt nhiều là sát sinh, lúc chết sẽ phải xuống địa ngục, không được lên thiên đàng.
Anh cười giọng dịu dàng:
- Được sống cùng em trọn một đời rồi thì thiên đường hay địa ngục với anh không còn nghĩa lý gì cả!
Cô nghe mà lòng hả dạ, rồi nghĩ:
- Đàn ông lạ nhỉ, khi đã có được thứ mà họ trân quý nhất trên đời rồi, thì những thứ khác nghiễm nhiên trở thàng vô nghĩa lý.
Còn anh nghĩ:
- Cả cuộc đời ở bên em anh còn chịu đựng được, thì chã còn chỗ nào có thể làm anh kinh sợ, dù cho đó là địa ngục!
DO ĐÓ:
Đừng nghe những gì đàn ông nói, hãy nhìn thật kỹ những gì đàn ông làm!

Comments

Popular posts from this blog

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Hãy tin rằng có nước ở đó

  Một người đàn ông bị lạc ở đâu đó trong sa mạc. Lương thực và nước uống ít ỏi của anh nhanh chóng cạn kiệt. Anh biết rõ rằng nếu không tìm được nước trong vài giờ tới, chờ đợi anh sẽ là bóng tối vô hạn. Nhưng sâu trong lòng, anh vẫn tin một phép màu nào đó sẽ xảy ra. Rồi anh nhìn thấy một túp lều. Anh không thể tin vào mắt mình. Trước đó, anh đã nhiều lần bị ảo giác và những hình ảnh đánh lừa. Nhưng giờ đây, anh chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc tin tưởng. Dù sao đi nữa, đây chính là hy vọng cuối cùng của anh. Anh dùng chút sức lực còn lại để đi về phía túp lều. Càng tiến gần, hy vọng của anh càng lớn dần và lần này may mắn cũng đứng về phía anh. Thật sự có một túp lều ở đó! Nhưng tại sao vậy? Tại sao túp lều hoàn toàn hoang vắng? Dường như đã không có ai đặt chân đến đây suốt nhiều năm. Dẫu vậy, người đàn ông vẫn bước vào, mang theo hy vọng tìm được nước. Nhưng cảnh tượng bên trong khiến anh không thể tin vào mắt mình. Có một chiếc máy bơm nước bằng tay ở đó! Anh như được t...