Skip to main content

Posts

Showing posts from March, 2024

Hai người phụ nữ dưới vực sâu

  Hai người phụ nữ dưới vực sâu •Một người không sợ miệng đời mà chấp nhận bỏ hết áo quần làm thành sợi dây vượt lên miệng hang cũng như vượt qua thị phi. Người thứ 2 thì chỉ biết ngồi khóc vì sợ miệng đời, sợ nhục nhã nên suốt đời họ sẽ chết dần chết mòn trong cái hố sâu mang tên "miệng đời". •Hai bên bức tường của con đường cuộc đời mỗi chúng ta đi luôn khắc chi chít từng lời phỉ báng, chế nhạo, chỉ trích. Chúng ta không thể vừa đi vừa lần mò, đọc hết từng câu chữ vô tâm vô tình ấy rồi ôm lấy ức chế, khổ đau mãi. Cuộc đời này ngắn lắm, chớp mắt trôi qua đã hết nửa quãng thanh xuân. Có bao nhiêu chuyện khác phải lo để tồn tại, cớ gì phải vơ hết chuyện thiên hạ về mình. Ai chửi, ai phán xét, ai chỉ trích cứ kệ, nhói một tí, thương tổn một tí có chết được đâu. Thời gian để đấy sống cho bản thân và gia đình đã, hơi đâu đi làm tròn nghĩa vụ với tất cả mọi người. •Chẳng bao giờ người ta cần có lý do để ghét bỏ ai đó. Yêu hay ghét là cảm giác của mỗi người, mà con người luôn là tạ...

Câu chuyện người thợ xây xây cất căn nhà cho chính mình

  Người thợ xây nọ đã làm việc rất chuyên cần và hiệu quả trong nhiều năm cho một công ty thầu xây dựng. Một ngày kia, ông ngỏ ý với công ty muốn xin nghỉ việc về hưu để vui thú với gia đình. Công ty rất tiếc khi thiếu đi một người thợ giỏi đã tận tụy nhiều năm. Ông chủ công ty đề nghị ông cố gắng ở lại giúp công ty xây một căn nhà trước khi thôi việc. Ông ta nhận lời. Vì biết mình sẽ giải nghệ, cùng với sự miễn cưỡng, ông ta làm việc một cách tắc trách qua quít, xây dựng căn nhà với những vật liệu tầm thường, kém chọn lọc, miễn có một bề ngoài đẹp đẽ mà thôi. Mấy tháng sau, căn nhà đã hoàn thành. Người chủ công ty mời ông đến, trao cho ông chiếc chìa khóa của ngôi nhà và nói: “Ông đã gắn bó và làm việc rất tận tụy với công ty trong nhiều năm, để tưởng thưởng về sự đóng góp của ông cho sự thịnh vượng của công ty, chúng tôi xin tặng ông ngôi nhà vừa xây xong!” Thật là b.àng h.oàng! Nếu người thợ biết mình sẽ xây cất căn nhà cho chính mình thì hẳn ông ta đã làm việc cẩn thận hơn và c...

Câu chuyện ngã 4 đường

  Có 1 thằng Tây đi lang thang đến 1 ngã 4 đường. Anh ta dòm quanh thấy trông vắng quá bèn cắm dùi mở 1 cây xăng. Xe cộ qua lại ghé vào đổ xăng ủng hộ. 1 anh Tây khác ghé đổ xăng thấy chỗ này cũng được nên Anh ta qua bên kia đường mở một cái Garage sửa xe để phục vụ những người ghé vào đổ xăng. Thế rồi 1 anh Tàu đi ngang thấy vậy bèn qua bên kia đường mở 1 cái nhà hàng phục vụ ăn uống. Một anh khác đi ngang qua...thấy ngã 4 đường có quán ăn, cây xăng, gara có vẻ sầm uất, thế là anh ta qua góc còn lại mở 1 cái Hotel. Chẳng mấy chốc, ngã tư đường sầm uất hẳn lên...rồi mọi người đến mở thêm tiệm hoa, tiệm thuốc, tiệm cắt tóc v.v....Khu vực trở thành 1 trung tâm thương mại đông đúc. Bà con sống hạnh phúc với nhau. Có 1 anh Việt Nam đi lang thang tới 1 ngã tư đường. Anh ta dòm quanh thấy trống vắng quá bèn cắm dùi mở 1 cây xăng. Xe cộ qua lại ghé vào đổ xăng ủng hộ. 1 ngày kia có 1 anh Việt Nam đi ngang thấy có vẻ đươc bèn qua bên kia đường mở 1 cây xăng giống y chang rồi bán rẻ hơn 1 c...

CHỌN VỢ...

  Đàn ông nên nhớ, cái gì cũng có cái giá của nó: - Lựa chọn một người phụ nữ xinh đẹp thì phải chấp nhận cô ấy tiêu xài. - Lựa chọn một người vừa tài giỏi, vừa xinh đẹp thì phải chấp nhận xung quanh cô ấy có nhiều "vệ tinh". - Lựa chọn một người phụ nữ biết kiếm tiền thì phải chấp nhận cô ấy không có nhiều thời gian chăm sóc gia đình. - Lựa chọn một người phụ nữ chăm sóc gia đình thì phải chấp nhận cô ấy không giỏi kiếm tiền. - Lựa chọn một người phụ nữ độc lập giỏi giang thì phải chấp nhận sự ngang ngược của cô ấy. - Lựa chọn một cô gái luôn dành hết tâm trí cho gia đình, chồng con thì phải chấp nhận cô ấy ghen tuông, hay càu nhàu. Chẳng có cô gái nào hoàn hảo cả, đã yêu thì nên biết chấp nhận nhau và giúp nhau tiến bộ lên mỗi ngày mới là điều hoàn hảo nhất. Và dù là đàn ông hay đàn bà, miễn là đừng gặp phải "đàn" bất nhân, bất nghĩa là được.

Chiếc rương trống rỗng

  Xưa kia ở đất nước Ấn Độ có một chàng trai trẻ không may vì bệnh tật mà qua đời. Vào lúc vừa trút hơi thở cuối cùng và sinh mệnh ngắn ngủi trên dương thế kết thúc, chàng trai thấy Phật tổ cầm trong tay một chiếc rương và tiến lại phía mình. Phật tổ nhân từ nói: "Chúng ta đi thôi con". Chàng trai nhìn Phật tổ với ánh mắt tiếc nuối và cầu khẩn: "Thưa Phật tổ, cuộc đời con diễn ra chóng vánh quá, con vẫn còn rất nhiều việc muốn làm, rất nhiều việc con vẫn chưa hoàn thành". Phật tổ đáp: "Ta rất tiếc, nhưng đã đến lúc con phải đi rồi". Chàng trai ngước đôi mắt phiền não nhìn Phật tổ và hỏi: "Thưa Phật tổ, trong cái rương này của Ngài có vật gì vậy?". Phật tổ trả lời: "Chiếc rương này chứa đựng di vật của con". Chàng trai băn khoăn: "Di vật của con sao? Ngài muốn nói tới tiền bạc, trang sức và những vật dụng cá nhân của con phải không?". Phật tổ lắc đầu mỉm cười: "Những thứ đó chưa bao giờ là của con cả, chúng đều thuộc về đị...

Phiên bản hạn chế

  Gia Cát Lượng không cần nhiều vợ, chỉ lấy mỗi Hoàng Nguyệt Anh, tuy cả đời làm công ăn lương cho mỗi họ Lưu nhưng Khổng Minh phải nói là lên tới đỉnh cao trong nhân viên, làm đến Thừa tướng Thục Hán, trên vạn người dưới có một người, Rồi Hoàng Nguyệt Anh cũng chỉ duy nhất có anh học trò Gia Cát làm chồng thì cá nhân một đời an yên, chẳng chút đau đầu, đâu cần mỹ nhân vạn người mê kiểu Nhị Kiều Giang Đông hay Chân Mật, để rồi ăn đủ: hết chồng chết rồi lại đầy thứ thị phi, Do đó, có một điều hại não từ chuyện trên thế này, Nếu bạn là đàn ông, đừng tưởng nhiều bồ nhiều gái là đẳng cấp vì chỉ có xe cũ hay xịt mới cần đống lốp dự phòng, Còn bạn là phụ nữ, đừng tưởng có nhiều trai theo là cao đạo làm giá bởi chỉ có hàng rẻ chúng nó mới cắm đầu mua nhiều, Ở đời, bạn hãy nên là chính mình với phiên bản hạn chế ...

Tôi là vì CHÚNG TÔI

  Có lần một nhà nhân chủng học mời trẻ em của một bộ lạc châu Phi chơi trò ... Ông đặt một cái giỏ đựng những trái cây ngon gần một cái cây và nói với chúng rằng: "Ai đến cây đầu tiên sẽ nhận được cả cái giỏ". Khi ra hiệu bắt đầu cho các em, ông rất ngạc nhiên khi các em cùng nhau đi bộ, nắm tay nhau, cùng nhau đi đến cây và chia đều trái cây cho nhau! Khi ông hỏi họ tại sao các cháu lại làm điều này, khi mỗi cháu trong số các cháu đều có cơ hội nhận được cả giỏ trái cây mà ! Bọn trẻ ngạc nhiên trả lời: "Ubuntu." "Đó là, làm thế nào bạn có thể hạnh phúc trong khi những người khác không hạnh phúc?" Ubuntu trong nền văn minh của họ có nghĩa là: (Tôi là vì CHÚNG TÔI là vậy). Bộ tộc này biết bí mật của hạnh phúc bị mất trong tất cả các xã hội vượt trội hơn họ và tự coi mình là văn minh ....... !!

SỰ THẬT NƠI ĐÁY GIẾNG

  Chuyện kể rằng có một ngày hè, Sự Thật và Dối Trá tình cờ gặp nhau. Dối Trá nói: " Hôm nay trời đẹp quá! ". Sự Thật ngước nhìn lên và đúng như lời Dối Trá đã nói: Trời rất trong xanh, tràn ngập nắng vàng, từng cụm mây trắng lững lờ trôi thật đẹp... Rồi cả hai lại đến bên một cái giếng. Dối Trá nói: "Giếng trong mát quá. Chúng mình hãy tắm đi!". Sự Thật mới đầu còn nghi ngại, nhưng khi nhìn xuống giếng, thấy nước trong mát thật, bèn trút bỏ bộ quần áo đẹp và nhảy xuống giếng tắm cùng Dối Trá. Chỉ chờ có thế, Dối Trá leo nhanh lên khỏi miệng giếng, khoác vào người bộ y phục đẹp đẽ của Sự Thật rồi bỏ chạy thật nhanh. Sự Thật hốt hoảng leo lên miệng giếng, bối rối đuổi theo để giành lại bộ quần áo. Nhưng nàng đuổi tới đâu cũng có đám đông hai bên đường túa ra chỉ trỏ, cười nhạo vì nàng hoàn toàn loã thể. Sự Thật trần trụi thấy xấu hổ quá nên Sự Thật không đuổi theo Dối Trá nữa mà chỉ bưng mặt trèo lại xuống đáy giếng, lặn trốn mất tăm. Kể từ đó, loài người không còn a...