Skip to main content

Chiếc rương trống rỗng

 


Xưa kia ở đất nước Ấn Độ có một chàng trai trẻ không may vì bệnh tật mà qua đời. Vào lúc vừa trút hơi thở cuối cùng và sinh mệnh ngắn ngủi trên dương thế kết thúc, chàng trai thấy Phật tổ cầm trong tay một chiếc rương và tiến lại phía mình.

Phật tổ nhân từ nói: "Chúng ta đi thôi con".
Chàng trai nhìn Phật tổ với ánh mắt tiếc nuối và cầu khẩn: "Thưa Phật tổ, cuộc đời con diễn ra chóng vánh quá, con vẫn còn rất nhiều việc muốn làm, rất nhiều việc con vẫn chưa hoàn thành".
Phật tổ đáp: "Ta rất tiếc, nhưng đã đến lúc con phải đi rồi".
Chàng trai ngước đôi mắt phiền não nhìn Phật tổ và hỏi: "Thưa Phật tổ, trong cái rương này của Ngài có vật gì vậy?".
Phật tổ trả lời: "Chiếc rương này chứa đựng di vật của con".
Chàng trai băn khoăn: "Di vật của con sao? Ngài muốn nói tới tiền bạc, trang sức và những vật dụng cá nhân của con phải không?".
Phật tổ lắc đầu mỉm cười: "Những thứ đó chưa bao giờ là của con cả, chúng đều thuộc về địa cầu".
Chàng trai tiếp tục suy đoán: "Vậy đó có phải là ký ức của con không?".
Phật tổ nói: "Không phải, ký ức của con thuộc về thời gian".
Chàng trai lại hỏi: "Vậy có lẽ là thiên phú của con".
"Không phải," Phật tổ đáp. "Thiên phú ấy thuộc về cảnh giới giác ngộ của con".
"Chẳng lẽ lại là bạn bè và người thân của con?".
Phật tổ trả lời: "Không, họ thuộc về trái tim con".
Chàng trai không ngừng suy tư, cuối cùng anh khẳng định: "Vậy thì chắc chắn di vật của con chính là linh hồn của con".
Phật tổ nhìn chàng trai một lúc rồi nói: "Con hoàn toàn sai rồi, linh hồn của con thuộc về ta".
Tiếp nhận cái rương từ tay Phật tổ rồi mở ra, chàng trai vô cùng ngạc nhiên khi thấy bên trong hoàn toàn trống rỗng, không có bất kỳ vật gì cả! Chàng trai lúc đó mới giật mình, bàng hoàng tỉnh ngộ. Những thứ anh đã bỏ cả cuộc đời để theo đuổi, đánh đổi sức khỏe để cố gắng giành được đều chỉ là thoáng qua trong nháy mắt. Tiền tài, địa vị, nhà cửa… tất cả bây giờ anh đều không thể mang theo…

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn!

  Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn! Đàn ông chọn cha (gia đình) Đàn bà chọn con Bức tranh cho ta thấy người đàn bà không bao giờ chọn sống cho bản thân mà luôn hy sinh cho con mình Ngược lại người đàn ông có thể bỏ vợ bỏ con chứ không thể bỏ cha mẹ. Một bức ảnh trần truồng lột tả vẻ sơ khai bản năng ngàn đời. Một đạo lý trên đời này, con người chỉ nên sống hết mình vì 2 người: - NGƯỜI SINH RA MÌNH - NGƯỜI MÌNH SINH RA Trên đời này ai cũng sẽ phải chết đi, cha mẹ già rồi cũng bỏ ta ra đi. Vậy sao người đàn ông lại chọn cứu cha mình mà bỏ rơi tính mạng con mình. Vậy là sai hay đúng? Còn người phụ nữ thà hi sinh bản thân để cứu lấy con mình. Đó là sự cao cả, là tình yêu của người mẹ. Dù trong tình huống giữa mẹ và con thì chắc chắn người phụ nữ vẫn cứu con mình, không phải họ không yêu cha mẹ mình mà họ biết con họ cần họ hơn. Còn người đàn ông, họ luôn nghĩ, không lấy được người này họ sẽ lấy người khác, và đứa con này mất đi họ vẫn sẽ có đứa khác, nhưng cha mẹ thì không. Họ không...