Skip to main content

Vị thương gia và 4 người vợ


Có một thương gia giàu có có 4 người vợ. Ông yêu người vợ thứ 4 nhất và cung phụng cô với những chiếc áo choàng đắt tiền và những món ăn ngon. Ông luôn dành sự quan tâm tối đa và mang đến cho cô những điều tốt nhất.

Ông cũng yêu người vợ thứ 3 rất nhiều. Ông rất tự hào về cô và luôn luôn muốn khoe khoang cô ấy với bạn bè của mình . Tuy nhiên, người thương gia luôn trong trạng thái lo sợ rằng cô âý có thể chạy trốn với người đàn ông khác.

Ông cũng yêu vợ thứ 2 của mình. Cô ấy là một người rất chu đáo, luôn luôn kiên nhẫn và là người bạn tri kỷ của vị thương gia. Bất cứ khi nào ông phải đối mặt với vấn đề, ông luôn luôn tìm đến người vợ thứ 2 của mình và cô ấy sẽ luôn luôn giúp ông vượt qua thời điểm khó khăn.

Người vợ thứ 1 lại là một người bạn đời rất chung thủy đã có những đóng góp to lớn trong việc duy trì sự giàu có và công việc kinh doanh của vị thương gia cũng như chăm sóc gia đình. Tuy nhiên, người thương gia lại không yêu người vợ đầu tiên, và mặc dù cô yêu ông sâu sắc, ông hầu như chẳng để ý đến cô.

Một ngày, vị thương gia ngã bệnh. Chẳng bao lâu, ông biết rằng mình sẽ sớm ra đi. Ông nghĩ về cuộc sống xa hoa của mình và tự nhủ: ”Bây giờ ta có 4 người vợ. Nhưng khi ta chết, ta chỉ có một mình. Thật là cô đơn biết bao!”

Do đó, ông hỏi người vợ thứ 4: “Ta yêu nàng nhất, đối đãi với nàng bằng những bộ quần áo đẹp nhất và luôn chăm sóc nàng. Bây giờ ta sắp chết, nàng có muốn đi cùng ta để bầu bạn với ta không?”.

“Không đời nào!” – người vợ thứ 4 trả lời và bước đi không nói một lời. Câu trả lời như một lưỡi dao sắc nhọn đâm thẳng vào tim vị thương gia.

Người thương gia buồn bã hỏi người vợ thứ 3: “Ta đã yêu nàng rất nhiều trong suốt cuộc sống của ta. Bây giờ ta sắp chết, nàng có muốn đi cùng ta để bầu bạn với ta không?”.

“Không!” – người vợ thứ 3 trả lời, “Cuộc sống ở đây rất tốt! Tôi sẽ tái hôn sau khi ngài chết!”. Trái tim của người thương gia đau thắt và trở nên nguội lạnh.

Sau đó ông hỏi người vợ thứ 2: “Ta luôn luôn tìm đến sự giúp đỡ cuả nàng và nàng luôn giúp ta. Bây giờ ta cần sự giúp đỡ của nàng một lần nữa. Khi ta chết, nàng có muốn đi cùng ta để bầu bạn với ta không?”.

“Tôi xin lỗi, tôi không thể giúp ngài trong thời điểm này!”, người vợ thứ 2 trả lời, “Điều tốt nhất tôi có thể làm cho ngài là một nấm mồ”. Câu trả lời như một tia sét đánh và người thương gia hoàn toàn sụp đổ.

Một giọng nói vang lên: “Tôi sẽ đi cùng ngài. Tôi sẽ theo ngài đến bất cứ nơi nào”. Vị thương gia nhìn lên và đó chính là người vợ đầu tiên của ông . Cô ấy rất gầy, giống như bị suy dinh dưỡng. Người thương gia đau lòng nói: “Lẽ ra ta phải chăm sóc tốt hơn cho nàng khi ta có thể”

Ý nghĩa của câu chuyện:

* Người vợ thứ tư:

Người vợ thứ 4 là cơ thể của chúng ta. Chúng ta luôn quan tâm đến cơ thể của mình bất kể ngày đêm. Vào buổi sáng, chúng ta rửa mặt, mặc quần áo và mang giày dép. Chúng ta cung cấp thực phẩm cho cơ thể của mình. Chúng ta chăm sóc cơ thể của mình như người vợ thứ tư trong câu chuyện này. Nhưng thật không may là, đến phút cuối, cơ thể, “người vợ thứ 4” lại không thể theo chúng ta sang thế giới bên kia. Giống như người ta thường nói: “Khi hơi thở cuối cùng rời khỏi cơ thể của chúng ta, màu sắc khỏe mạnh của khuôn mặt bị biến đổi, và chúng ta mất đi dáng vẻ của cuộc sống rạng rỡ.
Những người thân yêu của chúng ta có thể sẽ tụ lại và than khóc, nhưng cũng vô ích. Khi đó, cơ thể ta được gửi đi hỏa táng, và chỉ còn lại đống tro tàn trắng.” Đây là đích đến cuối cùng của cơ thể chúng ta.

* Người vợ thứ ba:

Người vợ thứ 3 của chúng ta là gì? Của cải, địa vị và sự giàu có. Khi chúng ta chết , tất cả đều biến thành cuả người khác.

* Người vợ thứ hai:

Người vợ thứ 2 là gia đình và bạn bè của chúng ta. Cho dù họ đã gần gũi với chúng ta thế nào khi chúng ta còn sống, thì cuối cùng họ cũng chỉ có thể ở bên cạnh ngôi mộ của ta khi ta chết mà thôi.

* Người vợ đầu tiên:

Người vợ thứ 1 chính là linh hồn chúng ta, thứ thường bị bỏ quên khi ta mãi theo đuổi vật chất, sự giàu có và niềm vui nhục dục.

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn!

  Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn! Đàn ông chọn cha (gia đình) Đàn bà chọn con Bức tranh cho ta thấy người đàn bà không bao giờ chọn sống cho bản thân mà luôn hy sinh cho con mình Ngược lại người đàn ông có thể bỏ vợ bỏ con chứ không thể bỏ cha mẹ. Một bức ảnh trần truồng lột tả vẻ sơ khai bản năng ngàn đời. Một đạo lý trên đời này, con người chỉ nên sống hết mình vì 2 người: - NGƯỜI SINH RA MÌNH - NGƯỜI MÌNH SINH RA Trên đời này ai cũng sẽ phải chết đi, cha mẹ già rồi cũng bỏ ta ra đi. Vậy sao người đàn ông lại chọn cứu cha mình mà bỏ rơi tính mạng con mình. Vậy là sai hay đúng? Còn người phụ nữ thà hi sinh bản thân để cứu lấy con mình. Đó là sự cao cả, là tình yêu của người mẹ. Dù trong tình huống giữa mẹ và con thì chắc chắn người phụ nữ vẫn cứu con mình, không phải họ không yêu cha mẹ mình mà họ biết con họ cần họ hơn. Còn người đàn ông, họ luôn nghĩ, không lấy được người này họ sẽ lấy người khác, và đứa con này mất đi họ vẫn sẽ có đứa khác, nhưng cha mẹ thì không. Họ không...

ĐỪNG TRANH CÃI VỚI CON LỪA

  Con lừa nói với con hổ: - "Cỏ màu xanh lam". Con hổ đáp: - "Không, cỏ xanh lục." Cuộc thảo luận nóng lên, và cả hai quyết định đưa nhau ra phân xử, và vì điều này, họ đi tới con sư tử, Vua rừng. Ngay trước khi đến khu rừng phát quang, nơi con sư tử đang ngồi trên ngai vàng của mình, con lừa bắt đầu hét lên: - “Thưa điện hạ, có phải cỏ là màu xanh lam không?”. Sư tử đáp: - "Đúng vậy, cỏ là màu xanh lam." Con lừa vội vàng và tiếp tục: - “Con hổ không đồng ý với tôi, mâu thuẫn và làm phiền tôi, hãy trừng phạt nó.” Sau đó nhà vua tuyên bố: - "Con hổ sẽ bị trừng phạt 5 năm im lặng." Con lừa vui vẻ nhảy lên và tiếp tục con đường của mình, bằng lòng và lặp lại: - “Cỏ xanh lam”… Con hổ chấp nhận hình phạt của anh ta, nhưng trước khi đi, anh ta hỏi sư tử: - "Bệ hạ, tại sao lại phạt ta ?, rốt cuộc cỏ cũng xanh lục." Sư tử đáp: - "Trên thực tế, cỏ là màu xanh lục." Con hổ hỏi: - “Vậy tại sao Ngài lại trừng phạt tôi?”. Sư tử đáp: - “Điề...