Chỉ với hai quả trứng gà, người mẹ này đã dạy con về bài học ý nghĩa trong cuộc sống, điều đó thật đáng để học hỏi.
Trong 1 gia đình có bà mẹ và cậu con trai 5 tuổi. Vào bữa tối , người mẹ luộc 2 quả trứng gà lên. Cậu bé con rất thích trứng nên ăn rất nhanh quả trứng của mình, xong nhìn quả trứng còn lại thòm thèm, cậu hỏi:
“Mẹ ơi, sao còn 1 cái trứng của mẹ kìa, mẹ không ăn đi ạ?”
“Để lát mẹ ăn”
“Con thèm ăn trứng quá, mẹ cho con ăn thêm nửa cái của mẹ nữa nha”
“Không được, con đã ăn phần của con rồi, còn đó là phần của mẹ. Để yên!”- Mẹ bé đáp đầy cứng rắn
“ Đi mà mẹ, cho con ăn đi, con thèm ăn trứng lắm”
Bà mẹ vẫn cương quyết không cho dù nhìn thấy rõ là con mình đang rất thòm thèm. Bà mẹ này thật lạ, nhiều mẹ cầu cho con ăn, còn mẹ này con xin đến rớt nước miếng lại không cho con ăn, sao lại đi căn ke với con từng quả trứng?
Có một cậu bé khác qua chơi nhìn thấy trứng, đòi ăn và bà mẹ cho thằng bé đó nguyên quả trứng. Thất vọng vì mẹ không cho mình, cậu con trai cúi xuống vừa ăn cơm vừa rơm rớm nước mắt, chắc nó nghĩ mẹ không thương mình. Bà mẹ đã dạy con như sau:
“Mẹ biết con thích ăn trứng, nhưng mẹ lại cho bạn khác con giận mẹ không?”
“Dạ có giận, chắc là mẹ không thương con nữa”
“Mẹ vẫn luôn thương con chứ, không thương con mình thì thương ai?”
“Vậy sao mẹ không cho con trứng?”
“ Thế mẹ hỏi, khi nãy mẹ luộc 2 quả trứng, có 2 mẹ con với nhau thì sao?
“Chia đều mẹ 1 quả, con 1 quả ạ!”
“ Vậy con đã ăn phần con, phần còn lại là của mẹ phải không?”
“Dạ phải ạ!”
“Vậy mình đã ăn xong phần mình có nên dòm ngó đến phần của người khác nữa không?”
“Dạ không”
“Vậy người khác sử dụng phần của họ thế nào là tùy họ phải không?”
“Dạ phải”
“Vậy mẹ cho bạn con, người đang không có quả trứng nào ăn, và rất thèm trứng vậy theo con có nên không?”
“Dạ, dạ… nên”
“Vậy con có biết vì sao mẹ không cho con ăn trứng nữa không?”
“Dạ vì con đã ăn phần của mình rồi. Còn phần của mẹ, mẹ muốn ăn hay cho ai tùy ý, con không được buồn”.
“Đúng rồi con, khi mình đã có phần của mình và sử dụng nó rồi thì tuyệt đối đừng nhòm ngó sang phần của người khác nha, và cũng đừng ý kiến ý cò gì khi họ sử dụng phần của mình ra sao. Chúng ta sống cần phải biết chia sẻ với những người khác nữa, con hiểu không? Đáng lẽ đó là phần của mẹ và mẹ sẽ ăn, nhưng mẹ thấy thương bạn con nên đã nhường phần của mẹ lại cho bạn? Con thấy mẹ tốt bụng không?”
“Dạ, tốt”
“Hết buồn chưa, vui vẻ trở lại chưa?”
“Dạ rồi”
Sau khi nghe mẹ giải thích, thằng bé đã hết giận và vui vẻ ăn cơm trở lại. Sau đó nó còn phụ mẹ dọn bàn, lau bàn nữa. Rất nhiều bà mẹ luôn chiều và chấp nhận những đòi hỏi của con một cách vô tội vạ, kể khi con sai trái cũng chiều vì sợ tổn thương con, sợ con nằm vạ…. mà trẻ nhỏ, nếu được đằng chân sẽ lân đằng đầu. Ít ai chịu khó nói chuyện cùng con, phân tích cho con thấy những cái sai, cái đúng trong hành động của mình để sửa sai và thay đổi theo hướng tốt hơn.
Comments
Post a Comment