Skip to main content

Không Bao Giờ Quá Muộn Để Trả Ơn

Một câu chuyện cảm động của một người bán mì gõ với tấm lòng rộng lượng, tình yêu thương đồng loại đáng quý, người đã thoát khỏi cái chết nhờ những gói mì ông ban tặng cách đây hai mươi năm về trước. Một kết thúc bất ngờ và thật đẹp về tình yêu thương giữa con người với con người. Điều mà xã hội ngày nay bạn khó mà bắt gặp.
Một cậu bé trông vô cùng hoảng sợ chạy từ một tiệm thuốc về phía chợ, cậu bé bị người đàn ông chủ tiệm thuốc đuổi đánh vì cậu đã lỡ ăn cắp một chai thuốc bổ và ba viên thuốc giảm đau. Người đàn ông đuổi đến tiệm mì gõ trước cổng chợ thì tóm được cậu bé, mọi người xung quanh bu lại xem có chuyện gì xảy ra, nhưng không ai vào can ngăn người chủ tiệm thuốc kia.
Người đàn ông bán mì gõ vội vàng bước vào giữa và bảo vệ cho cậu bé. Ông nhìn người chủ tiệm thuốc và hỏi chuyện gì vừa xảy ra. Người chủ tiệm thuốc tức giận móc trong túi của cậu bé ra một chai thuốc bổ và ba viên thuốc giảm đau và chỉ vào mặt cậu bé rằng cậu đã ăn trộm của ông ấy. Rồi người bán mì gõ quay sang nhìn cậu bé, cậu bé không nói gì cả, cũng không khóc chỉ cúi mặt xuống đất.
– Mẹ cháu bị đau đúng không? Người bán mì gõ nhẹ nhàng hỏi cậu bé.
Cậu bé không ngẩng mặt lên, chỉ im lặng gật đầu. Người bán mì gõ đưa tay vào túi, lấy ra một khoản tiền để trả cho người chủ tiệm thuốc và thay mặt cậu bé xin lỗi và bỏ qua cho cậu lần này. Người tiệm thuốc nhận tiền rồi nhìn cậu bé một lúc rồi trở về. Trong lúc đó, người mì gõ ra hiệu cho đứa con gái của mình làm một tô mì mang ra cho cậu bé. Ông bỏ số thuốc cậu bé đã đánh cắp vào cùng phần mì gõ nóng hổi vào một cái túi rồi đưa cho cậu bé.
Đến lúc này, cậu bé mới từ từ ngẩng mặt lên nhìn người bán mì gõ. Cậu nhìn thẳng vào đôi mắt của người đàn ông tốt bụng ấy, một hồi lâu rồi đột nhiệt chụp lấy túi đồ ăn và thuốc chạy nhanh về phía nhà của cậu. Người đàn ông tốt bụng ấy nhìn theo bóng cậu bé đang xa dần với một ánh mắt buồn bã.
Hai mươi năm sau, mọi thứ đã thay đổi nhiều so với cái ngày cậu bé bị người chủ tiệm thuốc đuổi đánh, quán mì gõ hôm nào cũng đã khang trang hơn. Chỉ có người bán mì gõ là không thay đổi, lòng tốt của ông vẫn nguyên vẹn như ngày nào. Những người ăn xin đi ngang qua, ông đều dành một phần mì thật to để cho họ. Có khi lợi nhuận một ngày chỉ đủ bù vào những tô mì mà ông đã cho trong ngày. Nhưng đó chưa bao giờ là vấn đề đáng quan tâm đối với người đàn ông tốt bụng ấy.
Rồi một buổi sáng đẹp trời. như bao buổi sáng khác, ông vui vẻ làm những tô mì thật thơm ngon để phục vụ mọi người trong khu chợ. Bổng nhiên, đầu ông chao đảo, ông ngã quỵ xuống bên cạnh quầy mì của mình, đầu ông đập thật mạnh vào cạnh bàn làm những chiếc tô trên bàn rơi xuống bể vụn dưới đất, mọi người lao đến đỡ ông, cô con gái của ông vừa đi đưa mì cho khách về hốt hoảng chạy đến bên bố khóc trong hoảng sợ. Mọi người đưa ông vào bệnh viện.
Ngồi trước vị bác sĩ trẻ, cô con gái không ngừng khóc, tình trạng của bố cô không được tốt lắm, cần phải tiến hành phẫu thuật ngay lập tức, cơ hội thành công chỉ có 50% nhưng nếu không thực hiện phẫu thuật ông sẽ ra đi mãi mãi. Cô bé đã khóc rất nhiều, và đồng ý phẫu thuật cho bố mình. Chi phí của ca phẫu thuật này là rất cao, tất cả tài sản của ông cũng không thể trả hết, cô bé đã xin bệnh viện thanh toán sau ca phẫu thuật vì hoàn cảnh khó khăn. Cô về nhà và treo bảng bán nhà để gom đủ số tiền phẫu thuật cho người bố đáng thương của mình.
Rồi may mắn cũng đến với gia đình cô, người đàn ông tốt bụng ấy đã được phẫu thuật thành công trong suốt một ngày trời phẫu thuật căng thẳng. Các vị bác sĩ đã ngủ một giấc dài sau ca phẫu thuật của ông và nó đã thành công ngoài mong đợi. Cô bé cũng ngủ một giấc sau một ngày dài cầu nguyện cho bố bên cạnh chiếc giường bệnh của ông. Hôm sau, khi mở mắt ra, cô bé thấy một tờ giấy trước mặt mình, nằm dưới cánh tay của bố mình.
Thật đáng kinh ngạc, số tiền viện phí và chi phí cho ca phẫu thuật đã được thanh toán hết. Bên dưới có vài dòng chữ mà sau một lúc bình tĩnh lại cô bé mới đọc được. ” Toàn bộ chi phí đã được thanh toán, cách đây 20 năm, bằng một chai thuốc bổ, ba viên thuốc giảm đau và một túi mì gõ nóng hổi. Thân mến, trưởng khoa.”
Trong đầu cô đột nhiên nhớ lại ngày ấy hai mươi năm trước, một gói mì, một chai thuốc bổ và ba viên thuốc giảm đau chính là những gì mà người bố tốt bụng của cô đã cho một cậu bé ăn cắp bị người ta đánh đuổi. Cô bé kinh ngạc nhận ra, người đã chi trả toàn bộ chi phí, người bác sĩ trẻ trưởng khoa đã trực tiếp phẫu thuật cho bố chính là cậu bé ăn cắp thuốc cho mẹ năm ấy.
Cậu bé ăn cắp thuốc ấy cũng chính là vị bác sĩ trẻ đã nói chuyện với cô bé về bệnh tình của bố cô, cũng chính là người đã thức hàng đêm tham khảo đủ thứ tài liệu nước ngoài để thực hiện ca phẫu thuật khó khăn đó. Người đã vật lộn với thần chết nguyên một ngày trời để cứu sống một người bán mì gõ tốt bụng

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

4 người vợ của nhà Vua

  Một người đàn ông chưa thành Vua cũng “có thể có“ hình bóng của 3 người phụ nữ Đó là: - Một Thiếu phụ chính chuyên “để quán xuyến“ nơi hậu trường. - Một Giai nhân sắc sảo “để sát cánh “nơi thương trường. - Và một Cô em nhí nhảnh “để nhảy nhót “nơi vũ trường. Người thứ nhất có thể sát cánh với anh nơi thương trường và người thứ hai có thể nhảy nhót với anh nơi vũ trường chứ người thứ ba “thì không thể “ quán xuyến hậu trường cho anh được.Và khi anh chết rất “ có thể “người thứ hai sẽ đến dự đám ma còn người thứ ba thì “không thể “xuất đầu lộ diện Ông ấy đặc biệt trân trọng người vợ thứ tư của mình. Ông ấy đã tặng cô ấy những món quà xa hoa, trang sức quý hiếm, quần áo xa hoa. Cô ấy xinh đẹp, thanh lịch, và ông ấy muốn điều tốt nhất cho cô ấy. Ông ấy cũng yêu người vợ thứ ba của mình, người mà ông ấy nghĩ là tuyệt vời. Ông ấy thích khoe cô ấy trước đám đông, trưng bày cô ấy ở các buổi dạ hội. Nhưng sâu thẳm, ông ta sợ rằng một ngày nào đó cô ta sẽ bỏ ông ta theo một vị vua khác. Ôn...