Skip to main content

Kỷ Xương bắn cung

Ngày xưa, Phi Vệ là một xạ thủ tài giỏi, bách phát bách trúng. Kỷ Xương rất ngưỡng mộ, xin làm học trò học cách bắn cung.

Phi Vệ thấy Kỷ Xương chân thành muốn học tập, nên đồng ý ngay, vừa dạy phương pháp bắn cung vừa khuyên Kỷ Xương khổ luyện: “Trong bắn cung, đôi mắt là rất quan trọng, anh phải tìm cách luyện đôi mắt trước”.
Kỷ Xương về nhà, tìm một mảnh chăn, trải ngay bên cạnh khung cửi dệt vải của vợ, nằm ngửa nhìn vào con thoi di chuyển qua lại, mắt không chuyển động. Một thời gian sau, đôi mắt nhìn rất tập trung đến nỗi có người cầm dao sắc bén thử chọc vào mí mắt, nhưng đôi tròng mắt không hề nhúc nhích. Kỷ Xương hỏi Phi Vệ: “Thưa thầy như thế đã được chưa ạ?”. Phi Vệ lắc đầu nói: “Chưa được, anh phải luyện đôi mắt cho đến khi nào nhìn vật nhỏ như nhìn thấy vật lớn, nhìn thấy vật mờ như nhìn thấ vật rõ. Lúc đó hãy báo cáo với ta.

Kỷ Xương về nhà, dùng một sợi lông đuôi bò buộc một con rận, treo lên khung cửa sổ, rồi ngồi trong nhà mở to mắt nhìn đăm đăm vào con rận. Sau 10 ngày, dưới đôi mắt của Kỷ Xương, con rận to bằng bánh xe. Anh đầu lại nhìn mọi vật xung quanh, thấy mọi vật đều to kì lạ. Kỷ Xương lắp tên giương cung bắn, ngắm bắn trúng ngay con rận đang treo lủng lẳng.
Kỷ Xương đến gặp Phi Vệ báo cáo quá trình tập luyện và kết quả bắn cung. Phi Vệ vui mừng, không ngớt lời khen ngợi: “Anh đã thành tài rồi”.

Comments

Popular posts from this blog

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Hãy tin rằng có nước ở đó

  Một người đàn ông bị lạc ở đâu đó trong sa mạc. Lương thực và nước uống ít ỏi của anh nhanh chóng cạn kiệt. Anh biết rõ rằng nếu không tìm được nước trong vài giờ tới, chờ đợi anh sẽ là bóng tối vô hạn. Nhưng sâu trong lòng, anh vẫn tin một phép màu nào đó sẽ xảy ra. Rồi anh nhìn thấy một túp lều. Anh không thể tin vào mắt mình. Trước đó, anh đã nhiều lần bị ảo giác và những hình ảnh đánh lừa. Nhưng giờ đây, anh chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc tin tưởng. Dù sao đi nữa, đây chính là hy vọng cuối cùng của anh. Anh dùng chút sức lực còn lại để đi về phía túp lều. Càng tiến gần, hy vọng của anh càng lớn dần và lần này may mắn cũng đứng về phía anh. Thật sự có một túp lều ở đó! Nhưng tại sao vậy? Tại sao túp lều hoàn toàn hoang vắng? Dường như đã không có ai đặt chân đến đây suốt nhiều năm. Dẫu vậy, người đàn ông vẫn bước vào, mang theo hy vọng tìm được nước. Nhưng cảnh tượng bên trong khiến anh không thể tin vào mắt mình. Có một chiếc máy bơm nước bằng tay ở đó! Anh như được t...