Skip to main content

Mặt trăng hay Mặt trời quan trọng hơn?


Chuyện kể rằng: Một hôm, có người hỏi ông lão: “Mặt trăng và Mặt trời cái nào quan trọng hơn?”
Ông lão suy nghĩ một hồi lâu, rồi trả lời: “Là Mặt trăng, Mặt trăng quan trọng hơn”.
Người kia: “Tại sao vậy?”
Ông lão: “Bởi vì Mặt trăng phát sáng trong đêm tối, đó chính là lúc chúng ta cần ánh sáng nhất, còn ban ngày đã đủ sáng rồi, dù Mặt trời lúc đó cũng chiếu sáng”.

Khi Mặt trời vẫn ở đó thì mọi người quên đi ánh sáng của nó. Khi người thân vẫn còn, con người cũng quên mất sự ấm áp của họ dành cho mình. Người được chăm sóc từng li từng tí lại không biết ơn. Bởi vì họ cho rằng, ban ngày đã đủ sáng rồi, Mặt trời là dư thừa.
Trong cuộc sống hiện tại, chúng ta luôn luôn coi nhẹ những gì chúng ta đang có, cho rằng đó là lẽ tự nhiên, những gì bản thân không có lại oán trách số mệnh không công bằng, dường như cả thế giới này nợ chúng ta rất nhiều.
Thật ra cảm ơn cũng là một thái độ tích cực trong cuộc sống. Như nhiều người nói, phải cảm ơn những người làm tổn thương bạn, bởi vì họ huấn luyện ý chí của bạn. Cảm kích những ai ức hiếp bạn, bởi vì họ cho bạn kinh nghiệm phong phú, cảm tạ những ai coi thường bạn, bởi họ thức tỉnh lòng tự trọng của bạn… phải có một trái tim biết cảm ơn, cảm ơn số mệnh, tất cả những gì làm bạn trưởng thành và tất cả những gì xung quanh bạn.
Khi có được trái tim biết cảm ơn, chúng ta dùng trái tim để quan sát, để cảm nhận và yêu thương. Cây cỏ sinh trưởng dồi dào vì biết ơn ánh nắng mặt trời, chim non liều thân kiếm mồi vì báo đáp công lao mớm mồi của mẹ, cây mạ non sinh trưởng tươi tốt vì đền đáp dòng suối đã tưới mát, học sinh cố gắng học tập để báo đáp công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ.


Hãy học cảm ơn, hãy cảm ơn cuộc sống này, đã ban tặng ánh mặt trời sáng lạn, oán trời trách người rốt cuộc bản thân chẳng được gì cả. Mây cuộn rồi tan, hoa nở cũng tàn, mọi thứ đều đáng để bạn quý trọng, biết ơn Mặt trăng thì càng phải biết cảm tạ Mặt trời.

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn!

  Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn! Đàn ông chọn cha (gia đình) Đàn bà chọn con Bức tranh cho ta thấy người đàn bà không bao giờ chọn sống cho bản thân mà luôn hy sinh cho con mình Ngược lại người đàn ông có thể bỏ vợ bỏ con chứ không thể bỏ cha mẹ. Một bức ảnh trần truồng lột tả vẻ sơ khai bản năng ngàn đời. Một đạo lý trên đời này, con người chỉ nên sống hết mình vì 2 người: - NGƯỜI SINH RA MÌNH - NGƯỜI MÌNH SINH RA Trên đời này ai cũng sẽ phải chết đi, cha mẹ già rồi cũng bỏ ta ra đi. Vậy sao người đàn ông lại chọn cứu cha mình mà bỏ rơi tính mạng con mình. Vậy là sai hay đúng? Còn người phụ nữ thà hi sinh bản thân để cứu lấy con mình. Đó là sự cao cả, là tình yêu của người mẹ. Dù trong tình huống giữa mẹ và con thì chắc chắn người phụ nữ vẫn cứu con mình, không phải họ không yêu cha mẹ mình mà họ biết con họ cần họ hơn. Còn người đàn ông, họ luôn nghĩ, không lấy được người này họ sẽ lấy người khác, và đứa con này mất đi họ vẫn sẽ có đứa khác, nhưng cha mẹ thì không. Họ không...

ĐỪNG TRANH CÃI VỚI CON LỪA

  Con lừa nói với con hổ: - "Cỏ màu xanh lam". Con hổ đáp: - "Không, cỏ xanh lục." Cuộc thảo luận nóng lên, và cả hai quyết định đưa nhau ra phân xử, và vì điều này, họ đi tới con sư tử, Vua rừng. Ngay trước khi đến khu rừng phát quang, nơi con sư tử đang ngồi trên ngai vàng của mình, con lừa bắt đầu hét lên: - “Thưa điện hạ, có phải cỏ là màu xanh lam không?”. Sư tử đáp: - "Đúng vậy, cỏ là màu xanh lam." Con lừa vội vàng và tiếp tục: - “Con hổ không đồng ý với tôi, mâu thuẫn và làm phiền tôi, hãy trừng phạt nó.” Sau đó nhà vua tuyên bố: - "Con hổ sẽ bị trừng phạt 5 năm im lặng." Con lừa vui vẻ nhảy lên và tiếp tục con đường của mình, bằng lòng và lặp lại: - “Cỏ xanh lam”… Con hổ chấp nhận hình phạt của anh ta, nhưng trước khi đi, anh ta hỏi sư tử: - "Bệ hạ, tại sao lại phạt ta ?, rốt cuộc cỏ cũng xanh lục." Sư tử đáp: - "Trên thực tế, cỏ là màu xanh lục." Con hổ hỏi: - “Vậy tại sao Ngài lại trừng phạt tôi?”. Sư tử đáp: - “Điề...