Skip to main content

Những chiếc vòng của cuộc sống


Có một tượng bằng đất rất ganh tỵ với mọi người khi họ đi ngang qua nó. Nó bèn cầu Phật “Làm ơn biến cho tôi thành người”. “Con có thể thành người. Tuy nhiên, trước hết con hãy theo ta để đi thử một cuộc hành trình về cuộc đời của con người. Nếu con không thể chịu đựng được đau đớn, ta sẽ biến người thành một tượng đá”. Ngay sau khi Phật dứt lời, ông ta vẫy tay một cái thì tượng đá biến thành một thanh niên. Người thanh niên đi theo Phật đến bên bờ một cái vực thẳm. Ở đó có hai cái vực đối diện nhau trên một đoạn đường dài. Cái vực bên này là “sống” và cái bên kia là “chết”, hai cái nối liền bằng một cái cầu giây dài. Cái cầu này được làm bởi nhiều cái vòng bằng sắt với nhiều cỡ khác nhau.
Phật bảo: “Bây giờ, con đi đi, từ cái vực này sang cái vực kia!”

Người thanh niên bước trên những cái vòng sắt và tiến lên với toàn thân run lên. Tuy nhiên, chỉ một chút bất cẩn, anh ta rơi vào một cái vòng và bị hỏng chân. Ngực của anh ta bị dính rất chặt vào cái vòng đến nổi anh không thở được. Anh bắt đầu kêu khóc lớn: “Cứu! Cứu!”
“Con phải tự giúp mình. Trong cuộc hành trình này, người duy nhất mà có thể cứu con chính là con”. Phật nói với nụ cười trên môi.
Người thanh niên vặn tréo người lại và cố hết sức bình sinh gỡ mình ra. Anh ta hỏi: “Cái vòng sắt này loại gì vậy? Mấy cái ngạnh rất đau đớn”
“Tôi là cái vòng danh và lợi”. Cái vòng trả lời.
Người thanh niên tiếp tục tiến lên. Thình lình, anh ta thấy lờ mờ một phụ nữ tuyệt đẹp nở nụ cười chào anh. Anh ta mất hồn và trượt, làm cho anh bị ngã nữa. Anh khóc la trong sợ hãi kêu: “Cứu!”
Phật lại hiện ra trước mặt anh và nói: “Trong cuộc hành trình này, người duy nhất mà giúp con chính là con”
Người thanh niên hết sức mình gỡ ra khỏi cái vòng, nhưng đến lúc đó anh ta đã quá mệt và anh ta ngồi giữa hai cái vòng để nghỉ và nghĩ “Cái vòng đau đớn bây giờ là gì vậy?” “Tôi là cái vòng mỹ nhân tai vạ”. Cái vòng trả lời. Trong cuộc hành trình đó, người thanh niên rơi vào các vòng như tham lam, ganh tỵ và thù ghét. Khi anh ta cố gỡ mình ra từ những cái vòng đau khổ này, anh ta không còn đủ can đảm để đi thêm nữa. Sau đó Phật nói với anh ta: “Mặc dầu có rất nhiều đau khổ trong đời một người, ở đó cũng có hạnh phúc và sung sướng. Con chắc chắn là con muốn bỏ cuộc không thành người phải không?” “Có rất nhiều đau khổ trong một đời người, trong khi hạnh phúc và sung sướng chỉ là trong chốc lát. Con quyết định bỏ và trở về với cuộc sống của tượng đất”. Người thanh niên trả lời không chút do dự.
Phật liền vẫy tay và người thanh niên biến thành một cái tượng. Không lâu sau, những hạt mưa lớn làm tan rã và lôi cuốn cái tượng đi xa và nó trở thành một đống bùn.

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn!

  Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn! Đàn ông chọn cha (gia đình) Đàn bà chọn con Bức tranh cho ta thấy người đàn bà không bao giờ chọn sống cho bản thân mà luôn hy sinh cho con mình Ngược lại người đàn ông có thể bỏ vợ bỏ con chứ không thể bỏ cha mẹ. Một bức ảnh trần truồng lột tả vẻ sơ khai bản năng ngàn đời. Một đạo lý trên đời này, con người chỉ nên sống hết mình vì 2 người: - NGƯỜI SINH RA MÌNH - NGƯỜI MÌNH SINH RA Trên đời này ai cũng sẽ phải chết đi, cha mẹ già rồi cũng bỏ ta ra đi. Vậy sao người đàn ông lại chọn cứu cha mình mà bỏ rơi tính mạng con mình. Vậy là sai hay đúng? Còn người phụ nữ thà hi sinh bản thân để cứu lấy con mình. Đó là sự cao cả, là tình yêu của người mẹ. Dù trong tình huống giữa mẹ và con thì chắc chắn người phụ nữ vẫn cứu con mình, không phải họ không yêu cha mẹ mình mà họ biết con họ cần họ hơn. Còn người đàn ông, họ luôn nghĩ, không lấy được người này họ sẽ lấy người khác, và đứa con này mất đi họ vẫn sẽ có đứa khác, nhưng cha mẹ thì không. Họ không...