Ngày xửa ngày xưa, tại Trung Quốc cổ đại có một lão tiều phu nọ. Một ngày, khi đang uống nước bên bờ suối chảy từ trên núi, ông để ý có cái gì đó tỏa ánh vàng giữa dòng nước suối. Ông bèn hớt nó trên tay, thì thật ngạc nhiên, đó là những hạt cát vàng. Vui mừng với phát hiện của mình, ông trèo lên suối cứ hai tuần một lần để đãi vàng. Nhờ đó, cuộc sống của ông trở nên ngày càng sung túc. Trước tiên, ông giữ kín bí mật này cho riêng mình. Nhưng một ngày nọ, ông đã lỡ nói nó với người con trai. Con trai ông lập tức thúc giục cha mình bẩy những tảng đá ra để khiến nước suối chảy ra nhiều hơn. Anh cho rằng làm như vậy sẽ đãi được nhiều vàng hơn. Tuy nhiên khi họ thực sự bẩy tảng đá ra, nước suối ngày càng lớn nhưng đã không còn vàng trong đó nữa.
Ý nghĩa đạo đức của câu chuyện trên là: Khi một người bị chìm đắm bởi lòng tham, vận may của anh ta sẽ mất đi mãi mãi. Nếu một cá nhân không hài lòng và trân quý những gì mình đang có, anh ta sẽ vắt kiệt toàn bộ cuộc đời mình trong những truy cầu thế tục và không bao giờ trở thành một người giàu có thực sự.
Comments
Post a Comment