Một ông cụ ngót nghét trăm tuổi, hàng ngày đi ăn xin nhưng không phải xin cho mình, mục đích đi ăn xin của ông khiến cả thế giới phải hổ thẹn.
Ông cụ này có thể nói cho bạn biết cái gì gọi là anh hùng thực thụ. Mặc dù ông không làm hành động gì kinh thiên động địa cả nhưng tấm lòng lương thiện nơi trái tim ông lại đáng giá hơn bất cứ vàng bạc, của cải nào. Khi bạn tận mắt chứng kiến việc mà ông cụ ngoài 90 tuổi này làm mỗi ngày, bạn sẽ nhận ra sự tồn tại của anh hùng thật sự.
Ông cụ này năm nay đã ngoài 90 tuổi, ông bị mất khả năng về thính giác, mấy chục năm nay, ông đều mặc quần áo và đi giày do mình tự làm, mỗi ngày ông đi bộ quãng đường 25 kilomet từ thôn mình ở đến vùng khác, sau đó xin ăn ở đó. Điều kỳ lạ đó là ông không xin ăn cho mình, mỗi tháng ông chỉ tiêu đến 100 Đô la Mỹ.
Bao nhiêu năm nay, số tiền ông kiếm được đều quyên góp vào quỹ tiết kiệm của Cô nhi viện nơi ông ở. Số tiền xin được, ông không giữ lại đồng nào mà đều gửi vào Cô nhi viện, bởi vậy mà ông được mọi người gọi bằng cái tên đó là “thánh nhân”.
Mặc dù khuyết tật về thể xác nhưng ông có một tâm hồn tuyệt mỹ, mặc dù nghèo về vật chất nhưng ông luôn có một tấm lòng giàu có. Cần gì những hành động to lớn, chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để thế hệ trẻ chúng ta phải học tập, phải noi theo và thậm chí là thấy xấu hổ về hành vi của mình.
Vốn dĩ ông có thể dùng số tiền này để cải thiện cuộc sống của mình, hoặc là không cần đi bộ quãng đường dài như thế mỗi ngày, nhưng ông đã đem hết số tiền đó quyên góp cho các em nhỏ không có nhà ở. Cảm ơn tấm lòng của ông, cảm ơn ông vì tất cả. Trên thế giới này cuối cùng cũng đã có một người đứng ra để nói với chúng ta rằng, lòng lương thiện của mỗi con người đều luôn tồn tại, nó giúp chúng ta tin rằng cuộc sống này thật tươi đẹp biết bao.
Comments
Post a Comment