Skip to main content

Tiều phu và cây rìu


Có bao giờ bạn rơi vào tình cảnh chỉ còn một bước nhỏ nữa là đi đến được thành công, nhưng lại bỏ cuộc và nhận lấy thất bại, để rồi vùi mình trong nuối tiếc. Và bạn có biết phần lớn thành công trong cuộc sống đều đến từ sự kiên trì. Do đó, hãy luôn nhắn nhủ với bản thân rằng: “Đừng bao giờ từ bỏ”.

Trên núi có một vị tiều phu đốn củi sống qua ngày. Ông không ngừng làm việc vất vả, cuối cùng cũng xây được một căn nhà nhỏ để có thể che mưa che gió.

Có một lần, ông chuyển củi đến giao cho một người trong làng, đến hoàng hôn quay trở về nhà thì phát hiện ra căn nhà nhỏ của mình đang chìm trong biển lửa.
Hàng xóm khắp nơi đến đến để trợ giúp nhưng vì chạng vạng tối, gió thổi mạnh nên không cách nào dập tắt được ngọn lửa. Cả đám người chỉ có thể đứng nhìn căn nhà đang từ từ bị thiêu rụi.
Lúc ngọn lửa dập tắt, mọi người chỉ thấy người tiều phu trên tay cầm một cây gậy chạy ào vào chỗ căn nhà đã bị cháy rụi không ngừng tìm kiếm.
Mọi người xung quanh cho rằng ông đã tìm kiếm một thứ gì quý giá nên cũng hiếu kỳ chăm chú quan sát mọi cử động của ông.
Gần đến nữa ngày, cuối cùng người tiều phu hạnh phúc kêu lên: “Tôi tìm được rồi! Tôi tìm được rồi!”
Hàng xóm nhao nhao về phía trước xem xem là vật gì, mới phát hiện ra trong tay người tiều phu là một lưỡi búa, căn bản không phải là cái gì đáng giá lắm.
Chỉ thấy người tiều phu vui mừng tra lưỡi rìu vào cây gậy, tràn ngập tự tin nói: “Chỉ cần có lưỡi rìu này, tôi có thể xây dựng một căn nhà chắc chắn hơn nữa”.
Người thành công không phải là người chưa bao giờ bị đánh bại, mà là người sau khi bị đánh bại có thể không chút tức giận, tích cực hướng về phía trước rảo bước tiến lên.

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn!

  Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn! Đàn ông chọn cha (gia đình) Đàn bà chọn con Bức tranh cho ta thấy người đàn bà không bao giờ chọn sống cho bản thân mà luôn hy sinh cho con mình Ngược lại người đàn ông có thể bỏ vợ bỏ con chứ không thể bỏ cha mẹ. Một bức ảnh trần truồng lột tả vẻ sơ khai bản năng ngàn đời. Một đạo lý trên đời này, con người chỉ nên sống hết mình vì 2 người: - NGƯỜI SINH RA MÌNH - NGƯỜI MÌNH SINH RA Trên đời này ai cũng sẽ phải chết đi, cha mẹ già rồi cũng bỏ ta ra đi. Vậy sao người đàn ông lại chọn cứu cha mình mà bỏ rơi tính mạng con mình. Vậy là sai hay đúng? Còn người phụ nữ thà hi sinh bản thân để cứu lấy con mình. Đó là sự cao cả, là tình yêu của người mẹ. Dù trong tình huống giữa mẹ và con thì chắc chắn người phụ nữ vẫn cứu con mình, không phải họ không yêu cha mẹ mình mà họ biết con họ cần họ hơn. Còn người đàn ông, họ luôn nghĩ, không lấy được người này họ sẽ lấy người khác, và đứa con này mất đi họ vẫn sẽ có đứa khác, nhưng cha mẹ thì không. Họ không...