Skip to main content

Posts

Showing posts from September, 2016

Con cáo và con cò

Trong 1 lần, con cáo và con cò đã có cuộc ghé thăm nhau và chúng dường như rất thân với nhau. Rồi con cáo cũng đã mời cò ăn tối và có một trò đùa nhỏ trước mặt cò là cho súp vào một cái chén cạn . Con cáo rất dễ dàng để hớp thức ăn , nhưng con cò thì chỉ có thể chấm ướt phần đầu của cái miệng dài và cuối cùng thức ăn vẫn còn còn nguyên như lúc cò mới bắt đầu ăn.  Cáo nói "Tôi xin lỗi, món súp không phải là món bạn yêu thích ư".  "Bạn nên cầu nguyện chứ đừng xin lỗi," Cò nói "Tôi hy vọng lần sau sẽ sớm tới lượt bạn ghé thăm và ăn tối với tôi nha". Rồi một ngày được định sẵn cáo sẽ tới thăm cò, nhưng khi họ ngồi xuống bàn thì tất cả đồ ăn cho buổi tối của họ như được đựng trong một cái lọ có cổ rất dài với miệng hẹp. Cáo không thể thưởng thức vì vậy tất cả những điều mà anh ta có thể làm là liếm bên ngoài cái lọ. "Tôi sẽ không xin lỗi vì bữa tối." Cò nói. Lời bàn: Khi làm một điều tồi tệ với một người thì sẽ có một điề...

Rùa học bay

Trong lùm cỏ, một chú Rùa đang ra sức tập bay. Một chú chim Sẻ bay ngang qua thấy thế liền hỏi: - Anh Rùa ơi, anh đang làm gì thế? Rùa thở dài đáp: - Tôi đang tập bay đấy, chim Sẻ ạ. - Sao cơ? Chẳng phải anh đã chiến thắng trong cuộc thi chạy với Thỏ đó sao? Tất cả là nhờ bốn chiếc chân của anh mà. - Thôi thôi, chú em đừng nhắc nữa. Tôi và Thỏ đã thi lại lần nữa. Thỏ không ngủ quên giữa cuôc nữa nên đã dễ dàng thắng tôi. Lần này, khi tập bay được tôi sẽ quyết đấu một trận nữa với Thỏ. Chim Sẻ cười: - Nhưng mà anh đâu có cánh! - Bất kể thế nào tôi cũng phải học bay cho bằng được, Chim Sẻ ạ. - Rùa vẫn không lay chuyển. Chim Sẻ bỏ đi rồi, Rùa đi kiếm về rất nhiều lông chim, may cho mình một đôi cánh tuyệt đẹp. Nó ra sức tập luyện, nhưng đã mấy ngày trôi qua mà vẫn không có gì tiến triển. Nó nghĩ:"Thế này không ổn. Mình phải đi mời thầy về dạy mới được". Ngày hôm sau, Rùa lên đường đi tìm thầy dạy bay. Ròng rã mấy ngày, nó đi đến một vách núi cheo ...

Mua xương thiên lý mã

Ngày xưa, có một ông vua rất thích ngựa thiên lý. Vua đã phái người đi khắp nơi để tìm kiếm, nhưng suốt 3 năm trôi qua mà vẫn không tìm được một con ngựa thiên lý nào. Một vị đại thần tự nguyện đứng ra đảm nhiệm việc này. Ông ta tâu với vua: - Tâu bệ hạ, bệ hạ chỉ cần giao cho thần một nghìn hai trăm lượng vàng, thần sẽ mua về cho bệ hạ một con ngựa thiên lý. Nhà vua rất vui mừng, giao cho ông ta một nghìn hai trăm lượng vàng. Vị đại thần đi khắp nơi, hỏi thăm nhiều người, cuối cùng cũng có tin về một con ngựa thiên lý. Nhưng khi vị đại thần tìm được đến nơi thì con ngựa đã chết. Vị đại thần nghĩ, giờ mà quay về tay không thì biết ăn nói làm sao. Thế là ông ta bèn bỏ ra 500 lượng vàng để mua xương của con ngựa chết. Trở về hoàng cung, vị đại thần tâu với nhà vua rằng ông ta đã mua được ngựa thiên lý. Nhà vua rất đỗi vui mừng, sai dắt ngựa ra cho vua xem. Vị đại thần mở một chiếc bao lấy xương ngựa ra dâng lên vua. Nhà vua nổi giận, bảo: - Cái trẫm cần là một con n...

CÁO VÀ DÊ

Có một con Cáo không may bị rơi xuống giếng. Nó cố gắng mãi để trèo lên mà không làm sao lên được. Cuối cùng đành phải ở lại dưới giếng. Một lúc sau, có một con Dê khát nước ra giếng uống nước. Nhìn thấy Cáo ở dưới giếng, Dê cất tiếng hỏi: - Anh Cáo thân mến, xin hỏi nước ở dưới giếng có vị ra sao vậy? Cáo gặp được Dê thì mừng thầm trong bụng. Nó nghĩ: "Cuối cùng cơ hội thoát chết của ta cũng đã đến rồi". Thế là Cáo vừa liếm môi vừa làm ra vẻ, nói: - À, bác hỏi đúng người rồi đấy. Tôi vừa mới uống nước ở dưới giếng này xong, vị ngon miễn chê. Đây là đúng là nguồn nước ngon nhất thế gian đấy. Bác đừng do dự, mau xuống đây uống đi. Bác sẽ thấy ngay là tôi nói không sai tí nào. Nghe Cáo nói, Dê lại càng cảm thấy khát hơn, còn đâu nghĩ được là Cáo có thể lừa mình? Dê háo hức nhảy xuống giếng. Sau khi uống nước xong, Dê mới nhận ra rằng để trèo lên miệng giếng không phải là chuyện dễ. Nó liền bàn với Cáo để tìm cách thoát khỏi giếng. Cáo nghĩ ngợi một hồi...

TÊN TRỘM VÀ BÀ MẸ

Có một đứa trẻ từ nhỏ đã thích ăn trộm. Một hôm, nó đi học về, trong cặp có thêm một chiếc bảng học sinh. Mẹ nó hỏi: - Sao con lại có tới hai chiếc bảng? Đứa con đáp: - Một cái là của bạn cùng lớp với con. Con đã lén lấy cho vào cặp đấy. Bà mẹ vui mừng nói: - Con của mẹ thật thông minh. Hai cái bảng chắc chắn là tốt hơn một cái rồi. Ít lâu sau, đứa con lại mang về một cái áo da, trị giá 50 quan tiền. Đứa con đưa chiếc áo da cho mẹ, mẹ nó khen: - Con trai của mẹ thật là giỏi, biết hiếu thảo với mẹ. Ra mẹ thơm một cái nào. Đứa con trai ngày một lớn lên, càng ngày càng lấy trộm những thứ có giá trị hơn. Hôm nay ăn trộm bò, ngày mai ăn trộm ngựa, ngày hôm sau trộm vàng bạc châu báu. Bà mẹ luôn luôn khen ngợi con, trong nhà thiếu thứ gì, liền bảo với con trai để nó đi trộm về. Có một lần, đứa con ăn trộm đồ bị người ta bắt quả tang, giải lên quan phủ. Vì hắn trộm quá nhiều thứ nên bị phạt tội chết. Tên trộm bị trói hai tay ra sau lưng, giải ra pháp trường. Mẹ h...

Cô Gái Vắt Sữa Và Chiếc Xô

Ở trang trại nọ có một cô gái vắt sữa nhan sắc bình thường. Công việc hàng ngày của cô là cho bò sữa ăn và vắt sữa cho chúng. Thế nên quần áo cô lúc nào cũng dính đầy sữa, đầu tóc mặt mũi nhem nhuốc. Cô gái vắt sữa rất thích mơ mộng đến lúc mình trở nên xinh đẹp. Một hôm, sau khi vắt sữa xong, cô đội bình sữa trên đầu và đi về trang trại. Đi được một đoạn là cô lại bắt đầu mơ mộng:"Đến bao giờ mình mới được mặc những bộ váy mới nhỉ? Năm sau? Hay là năm sau nữa? Không, mình không muốn phải đợi quá lâu. Mình đã nói chuyện này với mẹ nhiều lần rồi, nhưng mẹ chẳng chịu để tâm. Đúng rồi, sao mình không xin mẹ bình sữa này nhỉ? Mình có thể dùng tiền bán bình sữa này để mua 300 quả trứng gà. Trừ đi những quả bị ung thì ít nhất cũng nở được 250 con gà con. Mình sẽ vỗ béo chúng, đến mùa thu chúng sẽ thành những con gà trống và gà mái béo tốt, khi nào giá gà lên cao nhất, mình sẽ đem ra chợ bán. Tới lúc đó, mình sẽ kiếm được rất nhiều tiền, đủ để mua một bộ váy mới thật đẹp. Mình sẽ mặ...

Người tiều phu và thần Hermes

Một hôm, người tiều phu ra bờ sông chặt củi. Bỗng anh ta bị tuột tay, làm chiếc rìu rơi tõm xuống sông. Nước sông chảy xiết nên chiếc rìu bị cuốn đi. Người tiều phu ngồi trên bờ khóc. Tiếng khóc của anh ta làm kinh động đến thần Hermes, vị thần của những người chăn thú trong rừng. Thần Hermes hiện ra, hỏi: - Sao ngươi lại thảm thiết thương tâm như thế? Người tiều phu đáp: - Thưa thần tôn kính, chiếc rìu của con bị rơi xuống sông mất rồi. Thần Hermes bước xuống sông, một lát sau trở lên, tay cầm một chiết rìu bằng vàng, đưa cho người tiều phu, hỏi: - Đây có phải là chiếc rìu của nhà người không? Người tiều phu nhìn chiếc rìu đáp: - Không phải ạ, chiếc rìu của con khác cơ. Thần Hermes lại lặn xuống và trở lên với một chiếc rìu bằng bạc trong tay. Ngài hỏi người tiều phu: - Chiếc rìu này có phải của ngươi không? Người tiều phu đáp: - Cũng không phải ạ. Thần Hermes lại lặn xuống một lần nữa, và vớt lên chiếc rìu bằng sắt của người tiều phu. Người tiều ...

Nếu nguyên liệu là thời gian?

Một kỹ sư đã tính được rằng với một thanh sắt nặng 5kg, chúng ta có thể làm được một trong các việc sau đây: Nếu làm đinh sẽ bán được 10 USD. Nếu làm kim may sẽ bán được 300 USD. Còn nếu dùng làm những cái lò xo đồng hồ sẽ đem lại 25.000 USD Mỗi ngày đều cho chúng ta 24h bằng nhau, còn sử dụng những nguyên liệu đó như thế nào, dùng chúng để làm gì là tùy thuộc chúng ta. Thời gian là một trong những thứ hiếm hoi duy nhất mà khi đã mất rồi chúng ta không thể nào tìm lại được. Tiền bạc mất đi có thể tìm lại được. Ngay cả sức khỏe nếu mất đi cũng có khả năng phục hồi được. Nhưng thời gian sẽ không bao giờ quay bước trở lại. Không có cụm từ nào tai hại cho bằng ba chữ “Giết – thời – gian”. Nhiều người tìm những thú vui, tìm những việc làm để chỉ mong giết thời gian. Thật ra chúng ta được ban cho thời gian để sử dụng chứ không phải để giết chúng.

Hai người khách bộ hành và chiếc ví

Hai người khách bộ hành đang đi cùng nhau trên một con đường thì một người bỗng nhặt được một chiếc ví đầy cứng. "Tôi may mắn quá!" anh ta nói. "Tôi đã nhặt được một chiếc ví. Nó nặng như thế này thì chắc chứa đầy tiền đây." "Đừng nói là 'tôi đã nhặt được như thế,'" người bạn đồng hành với anh ta nói. "Phải nói cho đúng là ' chúng ta đã nhặt được và 'chúng ta may mắn quá.' Bạn đồng hành với nhau thì phải chia nhau cả cái may lẫn cái rủi trên đường mới phải." "Ố không, không đâu, " người kia giận dữ nói. "Tôi đã nhặt được thì nó là của tôi." Ngay khi đó họ nghe thấy tiếng quát to "Đứng lại, đồ ăn cắp!". Họ nhìn quanh và thấy một đám người cầm gậy gộc đang đi về phía họ. Người nhặt được chiếc ví đâm ra hoảng sợ. "Chúng ta chết mất nếu họ tìm được trong người chúng ta chiếc ví của họ," "Ồ không, không" người kia đáp, "Hồi nãy ông không...

Học vấn là quá khứ, năng lực là hiện tại

Một vị giáo sư được phân đến làm việc tại một viện nghiên cứu và ông ta trở thành người có học vị cao nhất ở đây. Một ngày nọ, vị giáo sư đến cái hồ gần viện nghiên cứu câu cá, cùng lúc cũng có viện trưởng và viện phó chỗ ông làm việc, một ngồi bên trái và một ngồi bên phải vị giáo sư cùng câu cá ở đó. Gặp họ vị giáo sư khẽ gật đầu chào và thầm nghĩ “hai tên cử nhân này có gì hay để mà nói chuyện cơ chứ?” Được một lúc, vị viện trưởng đặt cần câu xuống đất, vươn vai và chạy như bay trên mặt hồ phi sang bờ bên kia đi nhà vệ sinh gần đó. Vị giáo sư trố mắt như không dám tin vào mắt của mình: “Bay trên mặt nước? Không phải chứ, đây là cái hồ nước đấy.” Vị viện trưởng đi vệ sinh xong và cũng phi như bay trên mặt nước quay trở về vị trí câu cá ban đầu. “Sao lại có thể chứ?, nghĩ vậy nhưng vị giáo sư cũng không thèm đi hỏi, vì dù sao mình cũng là giáo sư cơ mà.” Lại qua một lúc nữa, vị phó viện trưởng cũng đứng dậy, bước vài bước và chạy bay trên mặt nước sang bờ bên kia đi vệ sinh. ...

Thương nhân và ông lão đánh cá

Một thương nhân người Mỹ ngồi trên bến tàu của một làng chài nhỏ trên bờ biển Mexico, xem một ngư dân Mexico đang chèo chiếc thuyền nhỏ cập bến. Trên chiếc thuyền nhỏ có một vài chiếc đuôi cá Đại Hoàng và vây Cá Ngừ. Vị thương nhân người Mỹ này khen ngợi người ngư dân Mexico bắt được loại cá có giá trị cao như thế. Ông hỏi người ngư dân:  “Anh đã mất bao nhiêu lâu để bắt được số cá đó?” Người ngư dân Mexico trả lời: ”Chỉ một lát là bắt được từng đó rồi“. Vị thương nhân người Mỹ lại hỏi:  “Anh tại sao lại không nán lại lâu hơn một chút để bắt được thật nhiều cá hơn?” Người ngư dân Mexico cảm thấy không cần làm như thế liền nói:  “Số cá này là đã đủ cho người nhà tôi dùng rồi”. Vị thương nhân người Mỹ hỏi:  “Như thế thì thời gian trong ngày của anh còn rất nhiều, anh làm những việc gì?” Người ngư dân Mexico giải thích:  “Tôi à? Tôi mỗi ngày ngủ đến lúc hết buồn ngủ mới dậy, ra biển đánh bắt mấy con cá, sau đó trở về nhà chơi cùng các con, rồi ngủ tr...

Con gà tây và con bò

Một con gà tây tán gẫu với con bò: “Mình rất thích leo lên được ngọn của cái cây kia.” – gà tây thở dài, “nhưng lại không có đủ sức.” Con bò góp ý: “Vậy bạn thử ăn chất thải của mình xem sao? Chúng chứa rất nhiều chất dinh dưỡng đấy!”. Gà tây gặm một miếng phân bò và đúng thật là nó cung cấp cho chú nhiều chất dinh dưỡng đủ để leo lên nhánh thấp nhất của cái cây đó. Ngày kế tiếp, sau khi thưởng thức thêm phân bò, gà tây leo lên được nhánh thứ hai. Cuối cùng sau bốn đêm leo trèo, gà tây đã chễm chệ ngồi trên ngọn cây cao nhất. Nhưng chưa tận hưởng được niềm vui chiến thắng bao lâu, gà tây đã bị bắn chết bởi người nông dân khi ông phát hiện ra nó lấp ló ở ngọn cây. Bài học rút ra: Những chuyện nhảm nhí, vô nghĩa (bull) có thể đưa bạn lên đỉnh cao, nhưng nó sẽ không giữ bạn ở vị trí đó lâu đâu.

Vị linh mục và bà sơ

Một vị linh mục cho một bà sơ quá giang. Bà sơ bước vào xe và vô tình làm rách áo choàng do bất cẩn bị vướng vào cửa xe, để lộ ra phần chân trắng nõn nà. Vị linh mục gần như mất kiểm soát tay lái khi nhìn thấy cảnh đó. Sau khi chấn tĩnh lại, ông lén lút để tay mình lên đùi bà sơ. Bà sơ phản ứng lại: “Cha à, Cha nhớ đoạn Psalm 129 trong Kinh Thánh chứ?”. Nghe vậy, vị linh mục bèn rút tay lại. Một lát sau, vị linh mục lại để tay lên đùi bà sơ một lần nữa. Bà sơ một lần nữa nhắc nhở: “Cha à, xin Cha nhớ đoạn Psalm 129 trong Kinh Thánh.” Vị linh mục phân trần: “Xin lỗi sơ, thân xác thật là yếu đuối.” Về đến tu viện, bà sơ xuống xe. Khi về đến nhà thờ, vị linh mục vội vã lật Kinh Thánh tìm câu Psalm 129. Nó có nội dung như sau: “Đi tới và tìm kiếm, tiến sâu hơn, con sẽ tìm thấy vinh quang.” Bài học rút ra: Nếu bạn không giỏi và thông thạo công việc mình làm, bạn có thể đánh mất một cơ hội tốt.

Luôn luôn để sếp của bạn phát biểu trước

Một nhân viên bán hàng, một thư kí và một giám đốc cùng nhau ra ngoài ăn trưa. Họ bất ngờ phát hiện ra một chiếc đèn dầu cổ. Khi họ chà xát để lau chùi bụi bám lên chiếc đèn, thì bất ngờ Thần Đèn hiện ra. Thần Đèn nói: “Ta sẽ tặng các con mỗi người một điều ước. Ai trước nào?” “Con trước, con trước” cô thư kí lanh lẹ, “Con muốn được ở Bali lướt sóng mà không cần quan tâm, lo lắng đến bất cứ việc gì trên đời này!” Bùm.. Cô biến mất. “Con kế tiếp, con kế tiếp” anh nhân viên bán hàng nôn nóng, “Con muốn được nằm dài trên bờ biển Hawaii, có nhân viên mát xa riêng, uống thỏa thích cocktail cùng với người yêu của con.” Bùm.. Anh cũng biến mất. “Còn con?” Thần Đèn hỏi anh giám đốc, anh ước: “Con muốn 2 người đó quay lại phòng làm việc sau giờ nghỉ trưa.” Bài học rút ra: Luôn luôn để sếp của bạn phát biểu trướ c

Trên cây có 10 con chim, người thợ săn nổ súng bắn chết 1 con, hỏi trên cây còn lại mấy con?

Thầy giáo hỏi:  “Trên cây có 10 con chim, người thợ săn nổ súng bắn chết 1 con, hỏi trên cây còn lại mấy con?” Học trò:  “Thưa thầy, cho em hỏi đó là súng lục không tiếng động, hay là những khẩu súng nào khác không có tiếng động?”. Thầy:  “Không phải là khẩu súng lục không có tiếng động, cũng không phải là những khẩu súng nào khác không có tiếng động” . Trò:  “Âm thanh của khẩu súng là bao nhiêu?” Thầy:  “Khoảng 80 đến 100 đề-xi-ben” . Trò:  “Nói vậy là tiếng súng sẽ chấn động đến điếc cả tai, đúng không thầy?” Thầy:  “Đúng”. Trò:  “Ở vùng đó, bắn chim có vi phạm pháp luật hay không?” Thầy:  “Không phạm pháp”. Trò:  “Thầy có chắc chắn rằng con chim đó đã thật sự bị bắn chết hay không?” Thầy:  “Chắc chắn”. Thầy giáo có phần không còn kiên nhẫn nữa:  “Làm ơn đi, em chỉ cần nói cho thấy biết là còn lại mấy con chim là được rồi nha”. Trò:  “Dạ! Cho em hỏi, trong số những con chim đó, có con nào bị đi...

Sai thì sửa

Một vị khách bước vào một nhà hàng, gọi một phần súp, nhân viên phục vụ bưng lên cho anh ta ngay tức khắc. Nhân viên phục vụ vừa đi, anh ta đã nói: “Xin lỗi, tôi không có cách nào dùng phần súp này”. Nhân viên phục vụ lại bưng lên cho anh ta một phần súp khác, anh ta vẫn nói: “Xin lỗi, tôi không có cách nào dùng phần súp này”. Nhân viên phục vụ đành gọi giám đốc. Giám đốc cung kính gật đầu về phía anh ta, nói: “Chào quý khách, món súp này là món súp nổi tiếng của nhà hàng, được rất nhiều thực khách yêu thích, lẽ nào ngài…”. “Ý tôi là, thìa đâu rồi?”. Suy ngẫm: Có sai thì sửa, đương nhiên là chuyện tốt. Thế nhưng chúng ta lại thường sửa chữa những điều đúng đắn, giữ lại những điều sai lầm, kết quả là sai càng thêm sai.