Skip to main content

Cậu bé nghèo không biết trân trọng cuộc sống hiện tại


Có một cậu bé với bộ quần áo tả tơi cùng một đôi giày hở mõm, rách bươm đang thơ thẩn ngồi chơi trong công viên - nhưng chỉ được một lát, cậu bé nhận được vô vàn những lời chế giễu về vẻ ngoài rách rưới của mình. 
Cậu buồn bực bỏ đi, trong lòng rối ren những suy nghĩ tiêu cực.


Và rồi, cậu nhìn thấy một cậu bé khác bảnh bao, sạch sẽ đang ngồi nghỉ chân ở ghế đá ven đường. Cậu bé nghèo lại gần và chăm chú nhìn chiếc giày mà cậu bé ngồi cạnh đang đi. 
Nó còn nguyên vẹn, mới tinh và đẹp đẽ làm sao! Cậu bé nghèo không thể không ngừng so sánh nó với đôi giày trên chân mình: hở mõm, bẩn thỉu và xấu xí. Cậu thở dài thườn thượt, thấy mình thật thảm hại.

Mặc cho cậu bé ngồi cạnh nở nụ cười thân thiện với thiện chí làm quen, cậu bé nghèo vẫn bỏ đi với đôi vai rũ xuống đầy thất vọng. 
Cậu tìm đến một gốc cây rồi nhanh chóng tháo đôi giày dưới chân ra và bắt đầu chơi trò chơi độc thoại với đôi giày.
" -  Thật không công bằng!
- Ừ, mình biết mà!
- Cậu ta không thể hiểu những gì cậu đang phải trải qua?
- Ôi, mình muốn được như cậu ta! Mình muốn được như cậu ta!" – cuộc hội thoại giữa những đôi giày như là cách để cậu bé nghèo biểu đạt những suy nghĩ chân thật trong lòng mình.

Cậu bé  nghèo ấy khao khát được trở thành cậu bé bảnh bao kia, được khoác lên mình những bộ quần áo đẹp, được đi những đôi giày mới, được sống một cuộc sống sung túc và đủ đầy.
Và rồi, mong ước đã trở thành hiện thực, khi đọc to 3 lần điều ước xong và mở mắt ra; cậu bé nghèo đã biến thành cậu bé bảnh bao cậu hằng khao khát, có quần áo và giày đẹp. 
Cậu bé mỉm cười hân hoan, hạnh phúc ngắm nghía mọi thứ thì cậu bé bảnh bao kia lại vô cùng sung sướng, hò hét và chay nhảy khắp nơi. 
Trước khi kịp hiểu ra chuyện gì đang xảy ra khiến cậu bé bảnh bao vui vẻ đến thế thì một người phụ nữ đã đẩy chiếc xe lăn đến chỗ cậu bé nghèo.

Điều bất ngờ xảy ra. Cậu đã có quần áo mới, đôi giày đẹp như cậu hằng khao khát nhưng đổi lại, cậu bé lại chẳng thể đi lại, chạy nhảy trên đôi chân được nữa. Người mà cậu mong ước được trở thành hóa ra lại là một cậu bé bị tật nguyền. Cậu bé với đôi giày hở mõm ấy đâu biết được rằng mình phải đánh đổi để có được cuộc sống sung túc với giá quá đắt. 

"Trong cuộc sống, chúng ta luôn thèm muốn những điều tốt đẹp của mọi người  xung quanh mà bỏ qua những thứ đang ở bên cạnh mình. 
Đến khi để mất đi rồi mới thấy nuối tiếc. Hãy trân trọng những thứ mình đang có, bởi mỗi thứ đều có một giá trị riêng".
Bạn có đang trân trọng những gì mình đang có?
Bất cứ ai trong chúng ta cũng muốn vươn lên và chạm đến những điều tốt đẹp hơn. Con người vốn mang sẵn tính tham lam, không bao giờ thỏa mãn, luôn than phiền và tìm kiếm cái tốt hơn, khi có được cái tốt hơn rồi lại tiếp tục than thở, và rồi lại tìm cái tốt hơn nữa. 
Đó là ưu điểm, nhưng không phải lúc nào cũng thích hợp và tốt đẹp…
Bạn chỉ mải miết đuổi theo những điều mình mong muốn, đuổi theo những gì không thuộc về mình. 
Và bạn dần lãng quên những gì mình đang có, không nhận ra và trân trọng giá trị của chúng. Để rồi đến một lúc nào đó, trong bạn xuất hiện một thứ cảm xúc gọi là hối tiếc.
Có người từng nói: "Hãy học cách trân trọng những gì bạn đang có, trước khi thời gian khiến cho bạn phải trân trọng những gì bạn từng có."
Rất nhiều người lúc nào cũng than vãn rằng mình không được may mắn như người khác, rằng mình không đủ xinh đẹp, rằng việc được quan tâm thật khó chịu, rằng bạn không đủ hạnh phúc…

Thế nhưng, bất cứ thứ gì bạn đang có, điều mang giá trị rất lớn. Vấn đề là bạn có nhận ra nó hay không. Và thường thì bạn chỉ nhận ra giá trị của chúng khi mà bạn đã mất đi mà thôi. 

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn!

  Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn! Đàn ông chọn cha (gia đình) Đàn bà chọn con Bức tranh cho ta thấy người đàn bà không bao giờ chọn sống cho bản thân mà luôn hy sinh cho con mình Ngược lại người đàn ông có thể bỏ vợ bỏ con chứ không thể bỏ cha mẹ. Một bức ảnh trần truồng lột tả vẻ sơ khai bản năng ngàn đời. Một đạo lý trên đời này, con người chỉ nên sống hết mình vì 2 người: - NGƯỜI SINH RA MÌNH - NGƯỜI MÌNH SINH RA Trên đời này ai cũng sẽ phải chết đi, cha mẹ già rồi cũng bỏ ta ra đi. Vậy sao người đàn ông lại chọn cứu cha mình mà bỏ rơi tính mạng con mình. Vậy là sai hay đúng? Còn người phụ nữ thà hi sinh bản thân để cứu lấy con mình. Đó là sự cao cả, là tình yêu của người mẹ. Dù trong tình huống giữa mẹ và con thì chắc chắn người phụ nữ vẫn cứu con mình, không phải họ không yêu cha mẹ mình mà họ biết con họ cần họ hơn. Còn người đàn ông, họ luôn nghĩ, không lấy được người này họ sẽ lấy người khác, và đứa con này mất đi họ vẫn sẽ có đứa khác, nhưng cha mẹ thì không. Họ không...