Skip to main content

Hai anh em đi tìm Đạo


Trước đây rất lâu, có hai anh em nhà kia, vẫn luôn mong muốn tìm được Phật Pháp để tu luyện, thoát khỏi bể khổ luân hồi. Tuy nhiên, vì họ đang sống cùng cha mẹ già yếu và một cô em gái, hơn nữa người anh trai đã có vợ và một đứa con, nhưng người vợ lại đang mang trọng bệnh. Vì thế, họ không thể theo đuổi con đường tu Đạo.
Một ngày, hai anh em vô tình gặp được một cao nhân, và ngỏ ý muốn được ông ấy thu cả hai làm đồ đệ. Họ nói với vị cao nhân về những khó khăn mà họ đang gặp phải. Cao nhân đưa hai tay vào thế hợp thập (một hình thức chào hỏi), nhắm mắt lại, và lẩm nhẩm:
“Được và mất, được và mất. Nếu hai người không muốn từ bỏ bất cứ điều gì, vậy làm sao mới có thể đắc Đạo được? Không ai trong số các ngươi có ngộ tính tốt, vậy ta sẽ trở lại sau 10 năm nữa”. Nói rồi vị thiền sư bỏ đi thẳng.
Người anh trai lập tức nhận ra tầm quan trọng của việc tu Đạo, nghĩ rằng cần xả bỏ mọi thứ mới có thể tìm được chân Đạo chân Pháp, nên quyết định bỏ lại tất cả, mang theo hành lý rồi rời đi.
Còn người em trai, nhìn thấy cha mẹ già cùng chị dâu đang đau ốm, cảm thấy không đành lòng, nên quyết định ở lại, nghĩ rằng dù thế nào cũng không thể bỏ rơi họ.
10 năm sau, người anh trai trở về nhà. Anh đã đọc thuộc được rất nhiều kinh điển, đi lại như thần, bàn chân không chạm đất. Người em trai thì trông già nua, kiệt sức, lưng đã còng và đi lại khó khăn.

Vị cao nhân lúc này cũng xuất hiện, và hỏi hai người đã làm được những gì trong suốt 10 năm qua.
Người anh trai cho biết anh đã đi chu du đến gần như mọi ngọn núi lớn, mỗi con sông dài, đi thăm nhiều ngôi chùa, đọc nhiều kinh sách, và đã ngộ được nhiều điều.
Người em trai buồn bã nói rằng trong 10 năm qua, anh lo chăm sóc cha mẹ già của mình cho đến khi họ qua đời, và chăm sóc chị dâu cho đến khi chị khỏe lại. Anh cũng chăm sóc đứa em gái cho đến khi nó lớn khôn và lập gia thất. Anh cảm thấy rất mệt mỏi trong suốt 10 năm qua, và rằng anh không có thời gian để tìm kiếm kinh điển tu tập. Anh cũng không nghĩ rằng mình sẽ hội đủ điều kiện để tu Đạo.
Cao nhân mỉm cười nhẹ nhàng và quyết định chọn người em trai làm đệ tử. Người anh không thể hiểu được quyết định của vị cao nhân và yêu cầu giải thích.
Cao nhân nói:
“Phật ở trong tâm, chứ không phải ở nơi núi cao sông lớn. Giữ vững được tâm từ bi còn tốt hơn nhiều so với việc đọc tụng được hết kinh điển trên đời. Người không thể từ bi, bao dung và có trách nhiệm với cả cha mẹ già của mình, vậy làm sao có thể cứu độ chúng sinh được đây? 
Ngươi đã từ bỏ mọi yếu tố cơ bản để có thể tu luyện mà lại đi tìm kiếm những điều hời hợt ở bên ngoài. Thật đáng tiếc, nhưng ngươi không có duyên với Phật!”.

Người anh trai nghe xong chỉ còn biết cúi đầu im lặng…

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn!

  Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn! Đàn ông chọn cha (gia đình) Đàn bà chọn con Bức tranh cho ta thấy người đàn bà không bao giờ chọn sống cho bản thân mà luôn hy sinh cho con mình Ngược lại người đàn ông có thể bỏ vợ bỏ con chứ không thể bỏ cha mẹ. Một bức ảnh trần truồng lột tả vẻ sơ khai bản năng ngàn đời. Một đạo lý trên đời này, con người chỉ nên sống hết mình vì 2 người: - NGƯỜI SINH RA MÌNH - NGƯỜI MÌNH SINH RA Trên đời này ai cũng sẽ phải chết đi, cha mẹ già rồi cũng bỏ ta ra đi. Vậy sao người đàn ông lại chọn cứu cha mình mà bỏ rơi tính mạng con mình. Vậy là sai hay đúng? Còn người phụ nữ thà hi sinh bản thân để cứu lấy con mình. Đó là sự cao cả, là tình yêu của người mẹ. Dù trong tình huống giữa mẹ và con thì chắc chắn người phụ nữ vẫn cứu con mình, không phải họ không yêu cha mẹ mình mà họ biết con họ cần họ hơn. Còn người đàn ông, họ luôn nghĩ, không lấy được người này họ sẽ lấy người khác, và đứa con này mất đi họ vẫn sẽ có đứa khác, nhưng cha mẹ thì không. Họ không...