Skip to main content

Posts

Showing posts from December, 2016

Sức mạnh thực sự của tình yêu qua 10 câu chuyện nhỏ

Cuộc sống đôi khi tạo ra những tình huống mà không một biên kịch nào có thể tưởng tượng ra được. Hài hước, mơ hồ, khó lường, bi thảm… cuộc sống chính là như vậy. Nhưng bất cứ điều gì xảy ra, luôn có chỗ cho tình yêu, lòng tốt, hạnh phúc và điều kỳ diệu. 1. Hôm nay, hai ngày sau đám tang người bạn của tôi, tôi nhận được một bó hoa mà anh ấy đã gửi tặng cho tôi vào tuần trước. Trên đó có một bức thư viết: “Dù cho căn bệnh ung thư đã chiến thắng anh, nhưng anh vẫn muốn em biết rằng, em chính là cô gái xuất hiện trong những giấc mơ của anh”. 2. Hôm nay tôi đã thắng được một vụ kiện mà đã kéo dài từ rất lâu. 14 tháng trước đây, tôi phát hiện ra người hàng xóm của tôi thường xuyên đánh đập con chó của mình. Tôi bắt cóc con chó đó nên đã bị cảnh sát giam giữ. Tôi đã tốn rất nhiều tiền vào vụ kiện này, nhưng hôm nay, khi tôi thức dậy và cảm nhận thấy hơi ấm của bạn lông xù dưới chân tôi, tôi biết rằng khoản tiền tôi bỏ ra cũng là xứng đáng. 3. Hôm nay, tô...

Tâm mê đắm vào vàng, mắt không nhìn được ai

Trước đây, tại nước Tề có một người vô cùng ham vàng. Ông ta sáng cũng muốn có vàng, chiều cũng muốn có vàng, ăn cơm, ngủ nghỉ đều nghĩ tới vàng, nghĩ tới độ muốn phát điên, nhưng nhìn mãi cũng không ra nơi nào có vàng. Một buổi sáng, ông mặc quần áo chỉnh tề, đội một chiếc mũ mới, đi ra phiên chợ. Trên đường đi, ông cứ ngó quanh ngó quẩn xem trên đường có vàng hay không. Thỉnh thoảng nhìn thấy một viên đá màu vàng, ông liền ngồi thụp xuống, quan sát rất lâu, đến khi cảm thấy nó vẫn chỉ là một viên đá, mới đành lòng bỏ đi tìm chỗ khác. Đang bước đi, đột nhiên ông trông thấy một thứ gì đó lấp lánh, ông lập tức bị nó thu hút. Ông tiến đến xem xét một chút: Ồ, thực sự là một đống vàng! Chân tay ông bỗng nhiên run rẩy, và ngay lập tức chạy về phía trước, hai tay vơ hết đống vàng, rồi nhanh chân bỏ chạy. Ông lập tức bị quan quân vây bắt lại. Quân binh hỏi:  “Người ta vẫn còn ở kia, sao ngươi lại dám lấy vàng của người ta bỏ chạy như vậy?” Hóa ra, đống vàng đó là của mộ...

Phẩm cách của một con người qua 1 bữa ăn

Hai câu chuyện liên quan đến vấn đề ăn uống, xem xong bạn sẽ hiểu rõ, ăn chính là thể hiện phẩm cách của một con người. Người khác đều đang quan sát bạn đấy, bạn có thể không cẩn thận sao? Câu chuyện thứ nhất Tiểu Minh nhận lời mời đến tham gia một cuộc phỏng vấn xin việc với một công ty lớn. Trong quá trình phỏng vấn anh đều tỏ ra vô cùng nổi trội và được giám đốc điều hành mời tham gia một bữa tiệc. Trong bữa tiệc, anh ta cảm thấy ngôn hành cử chỉ của mình đều rất đúng mực. Thế nhưng, người được nhận vào làm việc lại không phải anh ta. Tiểu Minh cảm thấy rất tức giận, nghĩ rằng nhất định có nội tình đen tối trong việc này. Cuối cùng, bộ phận tuyển dụng đã nói cho Tiểu Minh biết rằng, anh ta quả thực rất có năng lực, nhưng nguyên nhân mà nhà quản lý không chấp nhận anh ta là, trong bữa tiệc, cũng là khâu phỏng vấn cuối cùng, anh ta không hề có chút biểu hiện cảm ơn nào đối với người phục vụ. Câu chuyện thứ hai Vào đêm trước tết âm lịch, cha mẹ của Mai Mai đã đến Bắ...

3 cảnh giới của hôn nhân

Hôn nhân có ba loại cảnh giới Cảnh giới thứ nhất, là kết hôn với người mình yêu. Cảnh giới thứ hai, là kết hôn với người mình yêu và cả thói quen cùng tính cách của người ấy. Cảnh giới thứ ba, kết hôn với người mình yêu và thói quen tính cách của người ấy, còn có hoàn cảnh của người ấy nữa. Vợ chồng trong cảnh giới thứ nhất, hôn nhân khá bền chắc. Vợ chồng trong cảnh giới thứ hai, hôn nhân càng thêm vững chắc hơn. Vợ chồng trong cảnh giới thứ ba, rất ít khi thấy xuất hiện 2 từ “ly hôn”. Những người có thể bên nhau hạnh phúc đến già, trên cơ bản đều đã  “kết hôn ba lần” Lần kết hôn thứ nhất là ở trong nhà hàng, trong sự vui mừng và chúc phúc của người thân bạn bè, kết hôn với người mà mình yêu thương. Lần thứ hai là ở trong chính căn nhà của mình, hai người sống chung mấy năm,  “kết hôn”  với thói quen tính cách của đối phương. Lần thứ ba là ở trong gia tộc,  “kết hôn”  với các loại thân tình của đối phương. Kết hôn lần thứ hai và th...

Nếu bạn muốn nhìn thấy sự thay đổi của thế giới, đầu tiên cần thay đổi chính mình.

Tại tầng hầm của nhà thờ Westminster ở Luân Đôn, có một tấm bia mộ nổi tiếng thế giới. Trên đó có khắc mấy dòng chữ như sau: “Khi tôi còn trẻ, còn tự do, trí tưởng tượng của tôi không bị giới hạn, tôi đã mơ thay đổi thế giới. Khi tôi đã lớn hơn, khôn ngoan hơn, tôi phát hiện ra mình sẽ không thay đổi được thế giới, vì vậy tôi rút nhỏ phạm vi và quyết định chỉ thay đổi đất nước của mình. Nhưng cái mục tiêu này vẫn là quá lớn. Khi tôi bước vào những năm cuối đời, trong một cố gắng cuối cùng, tôi quyết định chỉ thay đổi gia đình tôi, những người gần nhất với tôi. Nhưng than ôi, điều này cũng là không thể.  Và bây giờ, khi nằm trên giường, lúc sắp lìa đời, tôi chợt nhận ra, nếu như tôi bắt đầu thay đổi bản thân mình trước, lấy mình làm tấm gương thì có thể thay đổi được gia đình mình, với sự giúp đỡ, động viên của gia đình mình, tôi có thể làm điều gì đó thay đổi đất nước và biết đâu đấy, tôi thậm chí có thể làm thay đổi thế giới!”.

Tấm bản đồ bị xé nhỏ và thế giới của chúng ta

Một giảng viên đang chuẩn bị bản thảo cho buổi diễn thuyết của mình, thì đứa con trai nhỏ ở cạnh bên lại cứ ồn ào không ngớt. Người cha bất lực, liền tiện tay nhặt một quyển tạp chí, lấy ra bức tranh vẽ bản đồ thế giới xé thành những mảnh nhỏ vứt trên mặt đất. Sau đó ông bảo:  “Con trai, nếu con có thể ghép lại hoàn thiện tấm bản đồ này, cha sẽ cho con 2 đồng tiền”. Người cha nghĩ rằng đứa con phải mất cả buổi sáng để làm việc đó, nhưng chưa đầy 10 phút, đứa con đã quay lại gõ cửa phòng cha. Người cha thấy con mình trong thời gian ngắn như vậy đã có thể ghép được bức tranh rắc rối như thế, cảm thấy hết sức ngạc nhiên, liền hỏi:  “Con trai, sao con có thể ghép được tấm bản đồ nhanh đến thế?” Con trai nói:  “Dễ thôi cha ơi! Mặt kia của tấm bản đồ có ảnh chụp một người, con chỉ cần ghép thành hình người đó, sau đó lật lại. Nếu hình người này chính xác, thì tấm bản đồ này cũng nhất định chính xác”. Người cha cười lớn, đưa cho con 2 đồng tiền, rồi nói: ...

Cậu bé cầm 1 đô la đi mua Thượng đế

Một ngày nọ, có một cậu bé nhặt được 1 đô la. Cậu liền đến một cửa hàng bên đường hỏi: “Xin hỏi, ở đây bác có Thượng đế bán không ạ?”. Người chủ cửa hàng không nói gì, lo ngại cậu bé quấy rối nên đã mời cậu ra khỏi cửa hàng. Trời đã sắp tối đen rồi, cậu bé lần lượt đi hết cửa hàng này đến cửa hàng khác. Không ngờ, đến cửa hàng thứ 29 thì cậu cũng được người chủ tiếp đón nhiệt tình. Ông chủ cửa hàng thứ 29 mà cậu bé vào hỏi là một ông lão hơn 60 tuổi, đầu tóc bạc phơ, vẻ mặt hiền từ. Ông nhìn cậu bé rồi hỏi: “Này cháu! Hãy nói cho ông biết, cháu mua Thượng đế để làm gì vậy?”. Cậu khẽ khóc rồi nói với ông lão rằng: “Cháu tên là Bonnie. Cha mẹ của cháu đã mất từ khi cháu còn rất bé. Chú Rupp của cháu đã nuôi dưỡng cháu từ nhỏ đến bây giờ. Chú của cháu là một công nhân xây dựng, nhưng mới đây chú đã bị ngã từ trên cao xuống đất nên bị hôn mê bất tỉnh. Bác sĩ nói rằng, chỉ có Thượng đế mới cứu được chú của cháu mà...

Trong họa có phúc, mọi chuyện xảy ra ắt có sự an bài

Ở Bắc Âu có một giáo đường, nơi đó có một bức tượng chúa Jesus bị đóng đinh trên thập tự giá, kích cỡ gần bằng người bình thường. Bởi vì nơi đây được mọi người cho là cầu được ước thấy, rất linh thiêng, bởi vậy người khắp nơi tấp nập đến đây cầu nguyện, lễ bái, dòng người đông như trẩy hội. Trong giáo đường có một người gác cửa, mỗi ngày nhìn thấy Chúa Jesus trên thập tự giá, đều phải lắng nghe lời cầu nguyện của nhiều người như vậy, cảm thấy không đành lòng, nên hy vọng có thể chia sẻ nỗi vất vả với chúa Jesus. Một hôm, ông ta hướng đến chúa Jesus bày tỏ tâm nguyện này. Thật bất ngờ, ông nghe được một giọng nói: “Tốt lắm! Ta sẽ xuống dưới canh cửa cho anh, còn anh thì sẽ lên thập tự giá thay ta. Nhưng mà, có một điều kiện, bất luận anh thấy cái gì, nghe được điều gì, đều không được nói câu nào”. Người đàn ông này cảm thấy có thể làm được, thấy yêu cầu này thật đơn giản. Vì thế chúa Jesus xuống dưới, còn người đàn ông gác cửa thì thay thế vị trí của chúa Jes...

Anh ấy dựa vào điều gì để được thăng chức?

Hai chàng trai trẻ Tom và Jones được điều đến một đơn vị. Hai người năng lực như nhau, lại là bạn thân. Hai năm sau, Tom được thăng chức, trong tâm Jones cảm thấy rất bất bình, liền tìm đến ông chủ phản ánh. Ông chủ không có giải thích với phản ánh của anh, mà chỉ bảo anh đi làm một việc: “Nhà ăn của đơn vị trưa nay không còn đồ ăn gì cả, cậu hãy đi ra ngoài chợ xem có rau gì có thể nấu không”. Một lát sau, Jones trở về nói rằng: “Trời lạnh quá, chỉ có một ông lão đang bán khoai tây”. Ông chủ hỏi: “Bao nhiêu tiền một ký?”. Jones trả lời: “Tôi không có hỏi”. Lại đi nữa, trở về nói rằng: “Năm đồng”. Ông chủ hỏi: “Chỉ ăn khoai tây thì đơn điệu quá, có chút rau ăn kèm mới ổn”. Thế là, Jones lại đi nữa, trở về nói: “Chỗ ông lão còn có cà chua nữa”. Ông chủ nói: “Không biết mua nhiều có thể rẻ hơn không?”. Jone muốn đi lại lần nữa. Ông chủ nói: “Cậu ngồi xuống nghỉ ngơi, uống chút trà. Tôi gọi Tom đến”. Tom đến, ông chủ cũng đưa ra một vấn đề tương tự như vậy: ...

Cậu bé mua búp bê đắt tiền bằng 4 vỏ sò

Một cậu bé 6 tuổi cùng em gái 4 tuổi đi vào chợ. Bất chợt cậu phát hiện em gái mình bị tụt lại phía sau. Cậu dừng lại và ngoái lại nhìn… Em gái cậu đang đứng trước một cửa hàng đồ chơi và chăm chú ngắm nhìn một thứ gì đó rất thích thú. Cậu đi lại chỗ cô bé và hỏi: “Em muốn cái gì đó à?” Cô em gái chỉ vào con búp bê. Cậu bé nắm lấy tay em, và như một người anh có trách nhiệm, cầm con búp bê đưa cho em. Cô bé rất vui… Người chủ tiệm trong nhà đã trông thấy tất cả và rất lấy làm vui khi thấy hành động trưởng thành của cậu bé… Sau đó cậu tiến đến quầy và hỏi người chủ tiệm, “Thưa bác, con búp bê này giá bao nhiêu tiền ạ ?” Chủ tiệm là một người điềm tĩnh và đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống. Ông hỏi cậu bé với giọng trìu mến, “Thế cháu có thể trả cho bác bao nhiêu?” Cậu bé lấy ra tất cả số vỏ sò trong túi mà cậu đã lượm được bên bờ biển và đưa cho chủ tiệm. Ông chủ tiệm nhận lấy và bắt đầu đếm như thể đang đếm tiền. Sau đó, ông nhìn cậu bé. Cậ...

Thiên tài hay đồ ngốc?

Một anh thanh niên thỉnh giáo thiền sư: “ Đại sư, có người nói con là thiên tài, cũng có người mắng chửi con là đồ ngốc, còn ngài thì thấy thế nào?”. “Cậu nhìn nhận bản thân mình như thế nào?”,  vị thiền sư hỏi lại, anh thanh niên nhất thời không biết trả lời thế nào. “Ví như một cân gạo, trong con mắt của người phụ nữ nấu bếp thì là mấy chén cơm; trong mắt của thợ làm bánh thì là mấy chiếc bánh nướng; trong con mắt của người nấu rượu thì lại thành một vò rượu. Nhưng gạo vẫn là gạo. Cũng như vậy, cậu vẫn là chính bản thân cậu, có triển vọng thế nào là được quyết định bởi việc cậu nhìn nhận bản thân như thế nào”. Chàng thanh niên trong phút chốc đã sáng tỏ thông suốt.

Thế gian điều gì là trân quý nhất?

Đức Phật hỏi:  “Thế gian điều gì là trân quý nhất?” Đệ tử trả lời:  “Những thứ đã mất và những gì chưa đạt được”. Đức Phật im lặng không nói. Qua mấy năm sau, bể dâu đã thay đổi lớn. Đức Phật lại hỏi, đệ tử trả lời : “Điều trân quý nhất ở thế gian không gì hơn được những thứ mà mình đang có!”

Thỏi vàng tốt, hay là đống bùn tốt?

Thiền sư hỏi:  “Cậu cảm thấy một thỏi vàng tốt, hay là một đống bùn nhão tốt?” Người cầu đạo trả lời:  “Tất nhiên là thỏi vàng rồi!” Thiền sư cười nói : “Nếu như cậu là một hạt giống thì sao?” ….. Thật ra, chỉ cần thay đổi cõi lòng, có lẽ bạn sẽ được giải thoát!

Bông hoa hồng cuộc đời

Ngày qua ngày, trên một khu phố nhỏ yên bình, người ta đều thấy một cô gái bé nhỏ cặm cụi bên giỏ hoa hồng của mình, bán những bông hoa tươi ngát sắc màu để trang trải cuộc sống. Sáng sáng cô mang đến một giỏ hoa đầy ắp, và ra về vào buổi chiều khi những bông hoa cuối cùng được trao đến tay người chủ mới. Như thường lệ, khi ánh hoàng hôn vừa tắt cũng là lúc cô chuẩn bị thu dọn đồ đạc. Tuy nhiên, cô phát hiện vẫn còn một bông hoa hồng đỏ thắm còn sót lại trong giỏ. Cô đang băn khoăn không biết có nên chờ đến khi vị khách cuối cùng xuất hiện hay không thì nhìn thấy một người ăn xin nhếch nhác ven đường. Bộ dạng đáng thương của anh khiến lòng cô dậy lên một cảm xúc khó tả. Suy nghĩ một hồi, cô đã nảy ra một ý định. Cô tiến lại gần người đàn ông đang ủ rũ vì mệt và đói ấy, nhẹ nhàng hỏi: “Chào anh!… Tôi bán hoa hồng bên kia đường, tôi thấy anh ở đây đã lâu… Hình như anh đang cảm thấy không ổn lắm… Tôi hy vọng bông hoa hồng này sẽ giúp anh cảm thấy tố...

Thì ra ... rất đơn giản, ... là được rồi !

1. Một cô gái đi phỏng vấn cho công việc tiếp viên hàng không, cô tiện tay nhặt một mảnh giấy rơi trên hành lang bỏ vào thùng rác, người giám khảo đi ngang qua nhìn thấy được, tối đó, cô nhận được một tin nhắn, nói rằng bởi vì một hành động nhỏ hôm nay của cô khiến giám khảo cảm thấy cô nên được tuyển chọn, vậy là cô ấy đã nhận được công việc tiếp viên hàng không này. Thì ra để nhận được sự đánh giá cao rất đơn giản, cứ nuôi dưỡng những thói quen tốt vậy là được rồi. 2. Một chú ếch ở bờ ruộng nói: “Cậu ở đây nguy hiểm lắm, chuyển đến ở với tôi đi.”, chú ếch ở ven đường đáp: “Tôi đã quen rồi, tôi lười chuyển đi nơi khác lắm.”. Vài ngày sau chú ếch ở bờ ruộng đến thăm chú ếch ở ven đường, phát hiện chú ếch ở ven đường đã bị xe cán chết, phơi thây ở ven đường. Thì ra cách nắm giữ vận mệnh rất đơn giản, vứt bỏ sự lười biếng là được rồi. 3. Có một cậu nhóc học nghề ở tiệm sửa xe đạp, có người mang một chiếc xe đạp bị hỏng đến, cậu nhóc ngoài việc sửa chiếc xe, còn chùi rửa chiếc xe s...

Quăng con ra khỏi tổ lúc mới sinh: bài học "sống hoặc chết" đại bàng mẹ dạy con

Đại bàng là loài chim thống lĩnh bầu trời ngày nay, không phải tự nhiên mà chúng lại có được cái uy quyền to lớn ấy. Chúng bay ở độ cao mà các loài chim khác gần như không chạm tới hay làm tổ ở những vách núi cheo leo, đỉnh thân cây lớn. Đại bàng có lẽ cũng là loài chim duy nhất thích những cơn bão, khi mà các loài chim khác tìm nơi trú ẩn thì chúng vui mừng bay lượn trên những cơn bão như thách thức sức mạnh và sự bền bỉ của đôi cánh, giúp nó mạnh mẽ hơn. Bài học đầu tiên và cuối cuối cùng mà chim Đại Bàng bố mẹ dạy con Hãy xem bài học đầu tiên mà chim bố mẹ dạy cho chim non trước khi biết bay là như thế nào nhé! Đại Bàng bố mẹ thường làm tổ ở những vị trí rất cao như ngọn cây cao hay vách đá, điều này giúp chúng đảm bảo an toàn cho chim non chứ không phải là một quyết định mạo hiểm. Khi Đại Bàng con tập bay (khoảng 10 đến 13 tháng tuổi), chúng sẽ được học bài học mà có lẽ sẽ theo chúng suốt cuộc đời, giúp chúng thành những con Đại bàng dũng mãnh sải cánh trên bầu trờ...

Công ty bạn đang có bao nhiêu cái "cửa sổ vỡ"

Thuyết Cửa Sổ Vỡ được 2 giáo sư người Mỹ là James Q. Wilson và George L. Kelling giới thiệu đầu tiên trong một bài báo vào tháng 3 năm 1982. "Nếu một tòa nhà với một vài cửa sổ bị phá vỡ và không được sửa chữa sẽ có xu hướng thu hút những kẻ phá hoại phá thêm vài cửa sổ khác. Cuối cùng, họ có thể đột nhập vào tòa nhà, và nếu nó trống, họ sẽ chiếm lấy nó hoặc thậm chí đốt phá nó. Tương tự như vậy, nếu một vỉa hè có rác tích tụ, thì người ta sẽ tiếp tục xả rác hoặc để cả túi rác ở đó ..." Vào những năm 60, 90 của thế kỷ trước, New York có tỉ lệ tội phạm rất cao mặc dù lúc đó New York đã là một thủ đô tài chính của thế giới. Khắp thành phố, đầy bức tường vẽ sơn chằng chịt, trộm cắp vặt, trốn vé tàu điện, các vụ giết người và mua bán ma tuý ... Thế rồi, hai thanh tra cảnh sát là David Gunn và William Bratton được phái đến để làm trong sạch hệ thống tàu điện ngầm của New York, vốn là huyết mạch giao thông của gần 97% người dân thành phố. Chỉ sau một vài năm, tình hình tội phạm ...

Hai người đốn củi

Có 2 người đàn ông vào rừng đốn củi. Một người ra sức chặt củi, chặt từ sáng đến trưa không nghỉ, thậm chí còn không ăn trưa. Người còn lại vừa chặt củi vừa nghỉ lấy sức, thậm chí còn chọn chỗ thật mát để ăn trưa tới những 20 phút. Cuối ngày, kết quả thật kỳ lạ, người chăm chỉ chặt củi lại thu được số củi ít hơn nhiều số củi mà người kia chặt được. Người chăm chỉ vô cùng thắc mắc:  “Tại sao tôi làm việc chăm chỉ như vậy, thậm chí còn không ăn trưa mà số lượng củi của tôi lại ít hơn của anh?” Người kia chậm rãi từ tốn trả lờ i: “Anh không thấy là tôi vừa ăn cơm vừa mài rìu sao?”.

Nhờ đại đức, người đàn ông hóa giải được kiếp nạn cho bao người qua sông

Chuyện kể rằng một ngày nọ, thầy tướng Yuan và một học giả khác cùng đồng hành lên chiếc thuyền qua sông đi công chuyện. Nhưng vừa ngồi xuống thuyền và quan sát những người xung quanh, thầy tướng Yuan nói với bạn đồng hành:  “Chúng ta không cần quá vội qua sông, hãy đợi chuyến sau”,  nói rồi cả hai đều rời thuyền lên bờ chờ tiếp. Ngay khi lên bờ, thầy tướng Yuan nói thầm với người đồng hành:  “Tôi nhìn những người trên thuyền thấy mũi của họ phát khí đen, (văn hóa truyền thống Trung Hoa thường để tâm đến khí phát ra từ con người, coi đó là một dạng năng lượng). Chắc chắn những người này sẽ gặp họa sát thân. Vì thế chúng ta nên tránh đi cùng họ”. Con thuyền vẫn đang chờ thêm khách để khởi hành, một người đàn ông dị tật ở chân dắt con lừa bước lên thuyền. Khi ấy thầy tướng Yuan lại nói với người đồng hành:  “Chúng ta có thể lên thuyền đi chuyến này rồi. Vừa xuất hiện một người đàn ông đức cao trọng vọng, chắc chắn sẽ át được vận rủi, không cần phải lo nghĩ ...

Đứa trẻ 5 tuổi khiến chủ nhà trọ thay đổi quyết định

Một gia đình nọ có 3 thành viên, 2 vợ chồng và một đứa con trai 5 tuổi. Trong tiết trời mùa đông giá rét, họ vẫn đang phải đi tìm một căn phòng để ở. Họ tìm kiếm suốt cả ngày, cho đến khi chạng vạng tối, vất vả lắm mới nhìn thấy một căn phòng vừa ý, liến tiến đến gõ cửa hỏi thăm. Người chồng hỏi:  “Xin hỏi ở đây có phòng cho thuê không?” Lúc này, chủ nhà điềm đạm đi ra, nhìn ba vị khách từ trên xuống dưới. Chủ nhà tiếc nuối nói:  “Thật sự xin lỗi! Nhà trọ chúng tôi không cho gia đình có con nhỏ thuê”. Hai vợ chồng nghe xong, nhất thời không biết xử lý thế nào, đành phải yên lặng đi ra. Đứa trẻ 5 tuổi của gia đình, từ đầu đến cuối đã chứng kiến mọi chuyện, liền suy nghĩ:  “Chẳng lẽ không có cách nào sao?”. Đứa trẻ với bàn tay lạnh cóng, lại tiến tới gõ cửa chủ nhà trọ. Lúc này, hai vợ chồng đã đi ra bên ngoài ngôi nhà, quay đầu nhìn lại, thấy đứa con mặt mày phấn chấn nói vọng vào với chủ nhà trọ. “Cháu muốn thuê phòng, cháu không có trẻ nhỏ. Cha ...