Một ngày kia, có một chàng trai trẻ tìm đến hỏi lão thiền sư rằng: “Thưa thầy, thầy có thể nói cho biết tình yêu là gì được không ạ?”
Lão thiền sư nhìn chàng trai trẻ, mỉm cười: “Cậu hãy đi xuyên qua ruộng lúa mạch này, ngắt một bông lúa mạch lớn nhất, vàng óng nhất về đây. Nhưng có một điều kiện là: Cậu không được quay đầu trở lại con đường cũ đã đi qua, và chỉ có thể hái một lần duy nhất”.
Chàng trai trẻ liền đi làm theo lời lão thiền sư và rất lâu sau anh mới trở về, nhưng lại đi về với với hai bàn tay không.
Thấy vậy, lão thiền sư liền hỏi: “Tại sao con lại trở về tay không?”
Chàng trai trẻ đáp: “Khi con đi đến giữa cánh đồng, con đã nhìn thấy mấy bông lúa mạch rất lớn, vàng óng, nhưng, con nghĩ rằng phía trước chắc có lẽ cũng sẽ có bông khác lớn hơn và tốt hơn nữa, vậy nên con không có hái; nhưng mà, khi con tiếp tục đi nữa, những bông lúa mạch mà con nhìn thấy, luôn cảm thấy không được đẹp như đã thấy trước đó, vậy nên sau cùng con không có hái được gì cả…”
Lão thiền sư nói một cách ngụ ý sâu xa: “Đây chính là tình yêu”.
Comments
Post a Comment