Một người phụ nữ chừng 40 tuổi xinh đẹp, thanh lịch dẫn theo cậu con trai nhỏ tuổi tới vườn hoa của một tòa nhà trụ sở lớn. Hai mẹ con họ bắt đầu ngồi xuống ghế đá và ăn một thứ gì đó.
Chỉ một lát sau, người phụ nữ ấy vô tư ném xuống mặt đất một tờ giấy lộn. Cách đó không xa, một ông lão mặc bộ quần áo giản dị đang chăm sóc cây cảnh nhìn thấy và tiến lại gần. Ông nhặt tờ giấy lộn đó lên mà không nói một lời nào, rồi ông bỏ tờ giấy đó vào một thùng rác bên cạnh.
Chẳng mấy chốc, người phụ nữ thanh lịch kia lại ném xuống đất một tờ giấy lộn gói đồ ăn. Ông lão ấy lại đi tới nhặt tờ giấy lên và bỏ vào thùng rác…Sự việc cứ lặp lại như vậy và ông lão cao tuổi ấy cũng nhặt lên đến ba lần.
Người phụ nữ xinh đẹp chỉ vào ông lão rồi nói với cậu con trai: “Con nhìn đi, nếu bây giờ con không chịu khó học cho tốt, tương lai con cũng không có tiền đồ giống ông ấy, chỉ có thể làm những công việc hèn mọn như thế này mà thôi, con biết chưa?”
Ông lão sau khi nghe thấy những lời này liền buông cái kéo xuống rồi nói: “Chào cô, đây là vườn hoa riêng của tập đoàn, sao cô lại vào được đây vậy?”
Người phụ nữ cao ngạo nói: “Tôi vừa được gọi đến đây làm ở bộ phận quản lý!”
Lúc này, một cậu thanh niên hớt hải chạy tới, cung kính trước mặt ông lão kia và nói: “Thưa tổng giám đốc, hội nghị sắp bắt đầu rồi ạ!”
Ông lão nói: “Hiện tại ta muốn cách chức chức vị của người phụ nữ này!”
Người thanh niên vội nói: “Vâng thưa ngài, tôi sẽ làm theo chỉ thị của ngài ạ!”
Ông lão sau khi dặn dò người thanh niên xong, liền đi tới cậu bé đang ngồi trên ghế đá với mẹ. Ông khẽ vuốt tóc cậu bé rồi nói: “Ông hy vọng cháu hiểu, điều quan trọng nhất trên đời này là phải học được cách tôn trọng người khác cũng như tôn trọng thành quả lao động của người khác…”
Người phụ nữ xinh đẹp ấy chứng kiến tất cả mọi việc vừa diễn ra bỗng ngẩn người, im lặng mà không nói được gì…
Comments
Post a Comment