Một câu chuyện kể rằng, có một thanh niên trẻ tuổi cảm thấy bản thân mình là một người vô tích sự, không có gì ngoài hai bàn tay trắng. Anh ta bèn đi đến bờ sông định tự vẫn để chấm dứt cuộc đời mình thì gặp một ông lão cao tuổi, chân đi khập khiễng.
Ông lão hỏi người thanh niên: “Cậu trẻ tuổi như vậy, vì sao lại định phí hoài bản thân mình như thế?”
Thanh niên trẻ tuổi buồn bã nói: “Cháu chỉ có hai bàn tay trắng, cảm thấy cuộc sống không có ý nghĩa gì cả!”
Ông lão bật cười và nói: “Ta sẽ trả 10 vạn đồng để mua một bàn tay của cậu, cậu đồng ý chứ!”
Người thanh niên ngẫm nghĩ một hồi và thấy đề nghị của ông lão kia thật là vô cùng phi lý, cuối cùng cậu nói: “Không có tay, cháu làm sao mà làm được việc gì? Cháu không đồng ý bán được!”
Ông lão lại nói tiếp: “Vậy ta sẽ trả cậu 50 vạn đồng, cậu bán cho ta một chân được không?”
Người thanh niên càng không thể đồng ý, bởi vì anh ta nghĩ rằng, không có chân sẽ không thể đi lại và cuộc sống sẽ trở nên vô cùng khó khăn.
Ông lão nghe xong lại cười ha hả và nói: “Người trẻ tuổi à! Ai nói cậu chỉ có hai bàn tay trắng? Cậu ít nhất có 50 vạn đấy chứ!”
Người thanh niên trẻ tuổi nghe xong liền bừng tỉnh đại ngộ, lập tức vứt bỏ ý định tự tử, bái tạ ông lão mà đi.
Kỳ thực, ngẫm nghĩ lại, ai trong chúng ta cũng đều vô cùng giàu có!
Chúng ta có một thân thể chính là một loại tài phú, đây là điều quan trọng nhất. Người xưa giảng: “Thân người khó được”, cho nên, thân người là quý giá nhất. Người ta cũng nói, có sức khỏe là có tất cả, tiền tài địa vị cũng chỉ là không. Nếu đã không có sức khỏe thì hết thảy những điều khác đều chỉ là không. Cho nên, có một thân thể khỏe mạnh phải biết quý trọng! Người giàu có, tài phú nhiều một khi có bệnh cũng thấy hết thảy của cải không là gì cả, chỉ muốn đổi lấy một thân thể khỏe mạnh mà thôi!
Chúng ta không chỉ có một thân thể người mà còn có một công việc để duy trì cuộc sống. Đó chẳng phải là tài phú quan trọng của mỗi người hay sao? Công việc, không phân chia cao thấp, địa vị, có thể làm tốt, làm thành thạo công việc của mình bạn đã là một chuyên gia rồi!
Chúng ta còn có một gia đình ấm áp bên mình, lẽ nào không gọi là giàu có sao? Bất luận là gia đình có điều kiện hay không có điều kiện thì đó vẫn là tổ ấm của mỗi người. Sự ấm áp của gia đình không phụ thuộc và nhà cao cửa rộng mà là ở sự vui vẻ, hòa thuận của các thành viên.
Comments
Post a Comment