Skip to main content

Vua Solomon và chiếc nhẫn thần kỳ


Solomon là bậc quân vương lỗi lạc, được coi là nhân vật lịch sử làm nên ‘thời đại hoàng kim’ của đất nước Israel thống nhất. Có rất nhiều giai thoại thú vị kể về vị vua giàu có và quyền uy này, dưới đây là một trong số đó.
Một ngày, vua Solomon muốn thử thách người cận thần trung thành của mình là Benaiah Ben Yehoyada nên đã nghĩ ra một nhiệm vụ bất khả thi. Vua gọi Benaiah đến và nói:
“Benaiah, có một chiếc nhẫn đặc biệt mà ta muốn được đeo trong ngày lễ Sukkot. Nhà ngươi hãy đi tìm và mang nó về đây, ngươi có 6 tháng để hoàn thành nhiệm vụ này”.
“Thưa đức vua, nếu quả thật trên đời có chiếc nhẫn như vậy tồn tại, thần dẫu phải đi đến cùng trời cuối đất cũng nhất định mang nó về cho ngài. Chẳng hay chiếc nhẫn đó có điều gì đặc biệt đến vậy?”
“Nó có một quyền năng vĩ đại”, nhà vua trả lời. “Những ai đang hạnh phúc khi nhìn vào nó sẽ cảm thấy buồn rầu, còn những kẻ đang ủ rũ khi nhìn vào nó sẽ trở nên tươi tỉnh”. Vua Solomon tin rằng chiếc nhẫn kỳ diệu như vậy hoàn toàn không tồn tại, nhưng ông vẫn muốn cho người cận thần của mình một chút bẽ bàng. 

Mùa xuân trôi qua rồi mùa hè lại đến, nhưng Benaiah vẫn chưa có cách nào tìm ra chiếc nhẫn mà nhà vua mong đợi. Vào đêm trước ngày lễ Sukkot, ông lặng lẽ bước đi qua những con hẻm tịch mịch của thành Jerusalem. Đột nhiên Benaiah thấy một ông lão bán hàng rong đang chậm rãi bày hàng trên tấm thảm tồi tàn. 
“Thưa ông, ông đã bao giờ nghe nói đến chiếc nhẫn kỳ diệu có thể khiến người vui thấy buồn và kẻ buồn thấy vui chưa?” – Benaiah hỏi.
Ông lão bán hàng rong đã nhiều tuổi nhưng đôi mắt vẫn còn tinh tường. Ông chậm rãi nhặt lên chiếc nhẫn cũ nằm một góc khiêm tốn trên tấm thảm. Khi Benaiah nhìn thấy họa tiết khắc trên đó, đôi mắt ông bỗng bừng sáng và khuôn miệng nở nụ cười.
Đêm hôm đó, cả thành Jerusalem háo hức đón ngày lễ Sukkot sắp đến. Còn Benaiah, ông chỉ bình thản nắm chiếc nhẫn trong tay, đôi mắt nhìn xa xăm.
Sáng hôm sau vua Solomon hỏi: “Chàng trai của ta, khanh có tìm thấy thứ mà ta mong đợi không?” Cả vua Solomon và các cận thần khác đều cười nghiêng ngả, ai cũng nghĩ rằng Benaiah sắp “bẽ mặt” ra trò.
Benaiah không nói gì mà chỉ quỳ xuống, dâng chiếc nhẫn thần kỳ lên trước mặt nhà vua. Ngay khi đọc được dòng chữ khắc trên đó, nụ cười của Solomon chợt tắt ngấm. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, tất cả những gì là trí tuệ, giàu sang, phú quý, và quyền uy mà vua Solomon luôn kiêu hãnh một đời bỗng chốc nhạt nhòa như sương khói. Vinh quang hay thất bại, rồi một ngày sẽ chẳng còn lại gì ngoài cát bụi.
Và dòng chữ trên đó viết: “Gam zeh ya’avor”, nghĩa là: Tất cả rồi sẽ qua!


Đúng vậy, tất cả rồi sẽ qua. Quá khứ dẫu huy hoàng cũng chẳng thể níu kéo, tương lai dẫu mịt mùng thì cũng sẽ trôi vào dĩ vãng, chỉ có hiện tại mới là vĩnh hằng. Vì vậy, hãy trân trọng mỗi phút giây bạn có, và hãy sống hết mình để bạn luôn xứng đáng

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn!

  Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn! Đàn ông chọn cha (gia đình) Đàn bà chọn con Bức tranh cho ta thấy người đàn bà không bao giờ chọn sống cho bản thân mà luôn hy sinh cho con mình Ngược lại người đàn ông có thể bỏ vợ bỏ con chứ không thể bỏ cha mẹ. Một bức ảnh trần truồng lột tả vẻ sơ khai bản năng ngàn đời. Một đạo lý trên đời này, con người chỉ nên sống hết mình vì 2 người: - NGƯỜI SINH RA MÌNH - NGƯỜI MÌNH SINH RA Trên đời này ai cũng sẽ phải chết đi, cha mẹ già rồi cũng bỏ ta ra đi. Vậy sao người đàn ông lại chọn cứu cha mình mà bỏ rơi tính mạng con mình. Vậy là sai hay đúng? Còn người phụ nữ thà hi sinh bản thân để cứu lấy con mình. Đó là sự cao cả, là tình yêu của người mẹ. Dù trong tình huống giữa mẹ và con thì chắc chắn người phụ nữ vẫn cứu con mình, không phải họ không yêu cha mẹ mình mà họ biết con họ cần họ hơn. Còn người đàn ông, họ luôn nghĩ, không lấy được người này họ sẽ lấy người khác, và đứa con này mất đi họ vẫn sẽ có đứa khác, nhưng cha mẹ thì không. Họ không...

ĐỪNG TRANH CÃI VỚI CON LỪA

  Con lừa nói với con hổ: - "Cỏ màu xanh lam". Con hổ đáp: - "Không, cỏ xanh lục." Cuộc thảo luận nóng lên, và cả hai quyết định đưa nhau ra phân xử, và vì điều này, họ đi tới con sư tử, Vua rừng. Ngay trước khi đến khu rừng phát quang, nơi con sư tử đang ngồi trên ngai vàng của mình, con lừa bắt đầu hét lên: - “Thưa điện hạ, có phải cỏ là màu xanh lam không?”. Sư tử đáp: - "Đúng vậy, cỏ là màu xanh lam." Con lừa vội vàng và tiếp tục: - “Con hổ không đồng ý với tôi, mâu thuẫn và làm phiền tôi, hãy trừng phạt nó.” Sau đó nhà vua tuyên bố: - "Con hổ sẽ bị trừng phạt 5 năm im lặng." Con lừa vui vẻ nhảy lên và tiếp tục con đường của mình, bằng lòng và lặp lại: - “Cỏ xanh lam”… Con hổ chấp nhận hình phạt của anh ta, nhưng trước khi đi, anh ta hỏi sư tử: - "Bệ hạ, tại sao lại phạt ta ?, rốt cuộc cỏ cũng xanh lục." Sư tử đáp: - "Trên thực tế, cỏ là màu xanh lục." Con hổ hỏi: - “Vậy tại sao Ngài lại trừng phạt tôi?”. Sư tử đáp: - “Điề...