Skip to main content

Lời than thở và câu chuyện của người đàn ông nghèo đào than

Có một người nghèo nọ vì ăn không đủ no, mặc không đủ ấm nên tìm đến trước mặt thượng đế than khóc, kể lể về cuộc sống gian khó của mình, rằng mình đã làm việc cật lực mà không hiểu sao vẫn nghèo. 
Khóc chán rồi, anh ta bắt đầu oán thán: "Xã hội này thật không công bằng, tại sao những người giàu có cứ thong dong tự tại con người nghèo lại khổ mãi không hết khổ." 
Thượng đế cười nói: "Phải thế nào con mới cảm thấy công bằng?" 
Người nghèo vội nói: "Con muốn người giàu phải nghèo như chúng con, làm việc như chúng con, nếu người giàu vẫn giàu thì con sẽ không oán than nữa." 
Thượng đế gật đầu nói: "Được rồi!" 
Nói xong, người biến một người giàu có thành một người nghèo giống như người đàn ông nọ và cho họ mỗi người một quả núi. 
Hằng ngày, than đào được từ núi đó có thể đem bán lấy tiền mua thực phẩm. Hạn trong vòng một tháng, họ phải đào hết than trong núi. 
Người giàu và người nghèo cùng bắt đầu khai thác. Người nghèo bình thường đã quen làm việc nặng nhọc nên với anh ta, công việc này quá đơn giản. 
Chẳng tốn nhiều thời gian, anh ta đã có thể đào được đầy một xe than kéo đi bán lấy tiền, sau đó dùng tiền đó mua đồ ăn ngon đem về nhà cùng vợ con thưởng thức. 
Người giàu bình thường không làm việc nặng nhọc bao giờ nên đào được một lúc lại nghỉ, mệt đến vã mồ hôi. Trời tối, anh ta cố hết sức mới đào được một xe than mang đi bán. Bán được tiền, anh ta chỉ mua vài cái bánh bao, số tiền còn lại anh ta tích lũy lại. 
Ngày thứ hai, người nghèo sáng sớm đã dậy đào than còn người giàu ra chợ dạo một vòng. Một lúc sau, anh ta dẫn về hai người nghèo khác, thân hình khỏe mạnh, cường tráng. 
Họ chẳng nói chẳng rằng, về đến nơi là bắt tay làm việc cho người giàu còn người giàu chỉ đứng cạnh chỉ đạo, giám sát. 
Chỉ trong một buổi sáng, người giàu đã chỉ dạo hai người làm thuê đào được vài xe than. Bán than đi rồi, anh ta lại thuê thêm người về làm. Cuối ngày, sau khi đã trừ tiền nhân công, số tiền còn lại nhiều hơn của người nghèo kia đến vài lần. 
Một tháng nhanh chóng qua đi, người nghèo mới đào được một góc núi. Tiền kiếm được hằng ngày chỉ để mua đồ ăn ngon, chẳng để ra được bao nhiêu. 
Còn người giàu kia từ sớm đã chỉ huy nhân công đào hết núi than, lại kiếm được không ít tiền. Anh ta dùng số tiền bán than đầu tư làm ăn buôn bán, chẳng mấy mà trở nên giàu có. 
Kết quả không cần nói cũng biết, người nghèo kia không dám oán trách xã hội bất công thêm một lời nào nữa.

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn!

  Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn! Đàn ông chọn cha (gia đình) Đàn bà chọn con Bức tranh cho ta thấy người đàn bà không bao giờ chọn sống cho bản thân mà luôn hy sinh cho con mình Ngược lại người đàn ông có thể bỏ vợ bỏ con chứ không thể bỏ cha mẹ. Một bức ảnh trần truồng lột tả vẻ sơ khai bản năng ngàn đời. Một đạo lý trên đời này, con người chỉ nên sống hết mình vì 2 người: - NGƯỜI SINH RA MÌNH - NGƯỜI MÌNH SINH RA Trên đời này ai cũng sẽ phải chết đi, cha mẹ già rồi cũng bỏ ta ra đi. Vậy sao người đàn ông lại chọn cứu cha mình mà bỏ rơi tính mạng con mình. Vậy là sai hay đúng? Còn người phụ nữ thà hi sinh bản thân để cứu lấy con mình. Đó là sự cao cả, là tình yêu của người mẹ. Dù trong tình huống giữa mẹ và con thì chắc chắn người phụ nữ vẫn cứu con mình, không phải họ không yêu cha mẹ mình mà họ biết con họ cần họ hơn. Còn người đàn ông, họ luôn nghĩ, không lấy được người này họ sẽ lấy người khác, và đứa con này mất đi họ vẫn sẽ có đứa khác, nhưng cha mẹ thì không. Họ không...