Skip to main content

Hai cha con và con chim sẻ

Trong một buổi chiều yên tĩnh, trên chiếc tràng kỷ đặt trong vườn của một ngôi nhà nọ, có một cặp cha con đang ngồi sát cạnh nhau. 
Người con trai bảnh bao đang ngồi xem báo, trong khi đó người cha tuổi đã xế chiều ngồi thật yên lặng bên con. 
Đột nhiên, một con chim sẻ bất ngờ bay sà xuống đám cỏ bên cạnh. Người cha lầm bẩm hỏi một câu: "Đó là gì thế?" 
Người còn trai nghe tiếng bố hỏi liền ngẩng đầu lên, nhìn vào đám cỏ rồi trả lời: "Một con chim sẻ." Nói xong, anh ta tiếp tục cúi đầu đọc báo. 
Người cha gật gật đầu, như đang có suy tư gì đó, ông nhìn con chim sẻ đang nhảy nhót trên đám cỏ, khiến những lá cỏ động đậy và hỏi tiếp: "Đó là gì thế?" 
Người con trai miễn cưỡng ngẩng đầu lên, cau mày đáp: "Bố, chẳng phải con vừa nói với bố rồi sao, là một con chim sẻ." 
Nói xong, anh ta lại tiếp tục giơ cao tờ báo lên đọc tiếp. 
Con chim cất cánh bay, rồi lại sà xuống một đám cỏ khác cách đó không xa. Ánh mắt người cha dõi theo đường bay của con chim, rồi ông hiếu kỳ hỏi tiếp: "Đó là gì thế?" 
Người con trai lúc này tỏ ra không kiên nhẫn thêm được nữa, anh ta gấp tờ báo lại, nói với bố: "Là một con chim sẻ. Bố, chỉ là một con chim sẻ thôi!" 
Rồi anh ta chỉ tay vào con chim, đánh vần từng chữ một cho bố nghe rồi quay người lại, cau có nhìn bố. 
Ông cụ không nhìn con trai, vẫn thong thả bình tĩnh nhìn ra phía con chim sẻ, hỏi như thăm dò: "Đó là gì?" 
Câu hỏi của bố lúc này khiến anh con trai nổi cáu, nói lớn: "Rốt cuộc bố muốn gì vậy? Con đã nói bao nhiêu lần rồi, đó chỉ là một con chim sẻ, lẽ nào bố nghe không hiểu gì sao?" 
Người cha đứng dậy, không nói không rằng. Anh con trai cảm thấy khó hiểu, liền hỏi: "Bố muốn đi đâu?" 
Ông cụ đưa tay ra hiệu cho con trai không cần đi theo mình, rồi từ từ đi vào phòng. 
Con chim sẻ bay đi rồi, người con trai chán nản quay tờ báo đi, thở dài thườn thượt. 
Một lúc sau, người cha quay trở lại, trên tay mang theo một quyển nhật ký nhỏ. Ông ngồi xuống lật từng trang, từng trang rồi chỉ vào một đoạn trong đó, bảo con trai: "Đọc đi." 
Người con làm theo lời cha bảo, bắt đầu đọc: "Hôm nay, mình và cậu con trai vừa tròn ba tuổi ngồi trong vườn. Một con chim sẻ bay xuống trước mặt mình và con. Thằng bé đã hỏi mình đến 21 lần rằng ‘đó là gì thế?’. 
Mình đã trả lời con đủ 21 lần, rằng đó là một con chim sẻ. Mỗi lần con hỏi, mình đều ôm con một cái, từng lần một, từng lần một, chẳng thấy khó chịu chút nào, trong lòng chỉ nghĩ thằng bé mới đáng yêu làm sao…"
Nghe con đọc, ông cụ như trở về với những ngày xưa ấy. Còn người con trai, đọc xong, anh xấu hổ gấp quyển sổ lại, cố kìm nén không cho nước mắt rơi, hai tay nắm chặt lấy tay cha xin lỗi. 
Thì ra, không phải ông cụ đã lú lẫn, chỉ là nhìn con chim sẻ, ông hồi tưởng lại sự thân mật gần gũi giữa hai bố con trước đây nên cố ý hỏi con vậy thôi. 
Đứa trẻ đáng yêu trong cuốn nhật ký kia nay đã trở thành một người trưởng thành, không còn hỏi bố "đó là gì?" nữa mà chỉ biết cúi đầu đọc báo, lo cho bản thân mà không để tâm đến người cha ngồi cạnh. 
Sự ấm áp trong qua khứ đã trở thành ký ức xa vời, còn người con của hiện tại, bố mới chỉ hỏi có ba bốn lần đã khiến anh ta cáu kỉnh, bất nhẫn.

Comments

Popular posts from this blog

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Hãy tin rằng có nước ở đó

  Một người đàn ông bị lạc ở đâu đó trong sa mạc. Lương thực và nước uống ít ỏi của anh nhanh chóng cạn kiệt. Anh biết rõ rằng nếu không tìm được nước trong vài giờ tới, chờ đợi anh sẽ là bóng tối vô hạn. Nhưng sâu trong lòng, anh vẫn tin một phép màu nào đó sẽ xảy ra. Rồi anh nhìn thấy một túp lều. Anh không thể tin vào mắt mình. Trước đó, anh đã nhiều lần bị ảo giác và những hình ảnh đánh lừa. Nhưng giờ đây, anh chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc tin tưởng. Dù sao đi nữa, đây chính là hy vọng cuối cùng của anh. Anh dùng chút sức lực còn lại để đi về phía túp lều. Càng tiến gần, hy vọng của anh càng lớn dần và lần này may mắn cũng đứng về phía anh. Thật sự có một túp lều ở đó! Nhưng tại sao vậy? Tại sao túp lều hoàn toàn hoang vắng? Dường như đã không có ai đặt chân đến đây suốt nhiều năm. Dẫu vậy, người đàn ông vẫn bước vào, mang theo hy vọng tìm được nước. Nhưng cảnh tượng bên trong khiến anh không thể tin vào mắt mình. Có một chiếc máy bơm nước bằng tay ở đó! Anh như được t...