Trước đây, có một vị phú ông vô cùng bủn xỉn, lại rất giảo hoạt. Vào thời điểm cuối năm, phú ông mới triệu tập tất cả người làm lại một chỗ, rồi nói với bọn họ:
“Một năm qua, mọi người đã làm việc rất vất vả. Để tỏ lòng biết ơn, ta sẽ ra một trò chơi, nếu như ai có thể nói được một chuyện mà ta chưa từng nghe bao giờ, thì ta sẽ thưởng cho người đó 200 lạng bạc. Còn nếu không, thì tiền công cả năm ở đây cũng sẽ bị mất hết”.
Một tiểu nha hoàn nói: “Nhà tôi trước đây có một con gà, mỗi ngày có thể đẻ ra 10 quả trứng, trong đó có 6 quả chứa 2 lòng đỏ”.
Phú ông cưới ha ha: “Tưởng gì, ta từng gặp con gà mỗi ngày có thể đẻ 20 quả trứng cơ! Tiền công của ngươi coi như đã hết nhé”.
Vú em nói: “Trước cửa nhà tôi có một thân cây có thể cho ra 6 loại quả khác nhau, một năm 4 mùa đều nở hoa”.
Phú ông xua tay nói: “Đến cây có 10 loại quả ta còn gặp rồi, chứ 6 quả ăn thua gì. Hết tiền công nhé”.
Cứ thế, phú ông vừa uống trà, vừa nói: “Đã nhìn thấy”, “Đã nghe thấy”. Tiền công của mọi người cứ thế mà bị khấu trừ hết.
Cuối cùng, chỉ còn lại một đầy tớ, anh ta đứng ra nói: “Nhà tôi họ Lý, khi còn nhỏ, tôi từng nghe ông nội kể rằng, ông nội của ngài từng mượn ông nội tôi 1000 lạng bạc, nói rằng về sau ngài có tiền sẽ trả lại. Việc này ngài nhất định đã nghe nói qua rồi phải không?”.
Lão phú ông tức giận đập bàn quát: “Nói bậy! Ông nội của ta sao có thể vay tiền ông nội nhà ngươi chứ? Việc này ta chưa từng nghe qua!”.
Phú ông vừa nói ra, liền biết mình đã lỡ miệng, đành phải đưa cho kẻ đầy tớ họ Lý 200 lạng bạc.
Comments
Post a Comment