Skip to main content

Mỗi khi đi ra đường , bạn để lại cái gì ?

Một người con trai ở bang Texas , Mỹ , đưa cha đi tiệm ăn bữa cơm . Người cha là 1 cựu quân nhân nhưng đã già , lại có bệnh nên tay chân run rẩy , trong lúc ăn cứ làm rơi vãi thức ăn vào người , và rơi đầy xuống đất . Một vài người trong tiệm thấy cảnh đó thì nhăn mặt tỏ ý khó chịu .
Người con vẫn thản nhiên , ngồi ăn và trò chuyện với cha . Đợi ông ăn uống xong , anh đứng lên đến bên cha và nhẹ nhàng trìu mến nhặt các vụn thức ăn trên áo ông , cầm tay dẫn cha vào nhà vệ sinh rửa và lau sạch cho cha , chải tóc và đội mũ , đeo kính lại cho ông đàng hoàng .
Trở lại bàn , anh cúi xuống đất lượm cho sạch những vụn thức ăn cha mình làm rơi vãi , không để lại 1 chút rác nào . Xong xuôi anh dìu cha ra quầy trả tiền .
Đột nhiên 1 cụ già thực khách ở bàn kế bên gọi anh và nói to " Anh bạn trẻ ơi , anh để rơi lại cái gì kìa " . Anh thanh niên quay lại nhìn kỹ chỗ cha mình ngồi rồi nói " Đâu có , tôi đâu có để lại cái gì đâu ? " .
Cụ già đứng lên chậm rãi nói " Có , anh vừa để lại 1 bài học quý giá về lòng hiếu thảo cho con cái , và niềm hạnh phúc cho các bậc cha mẹ ! "
Cả tiệm đang ồn ào bỗng im lặng , mọi người sững lại 1 giây , rồi tất cả vỗ tay ào ào vì xúc động . Những người trước đó đã nhăn nhó và phàn nàn thì ngượng nghịu vì cảm thấy xấu hổ !
Chủ tiệm ăn cũng xúc động , nên tính giá thật đặc biệt cho 2 cha con , và ghi thêm vào tờ biên lai dòng chữ " Xin cám ơn đóng góp của cụ ! "
Còn bạn thì sao ? Mỗi khi đi ra đường , bạn để lại điều gì ? 

Comments

Post a Comment

Popular posts from this blog

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Hãy tin rằng có nước ở đó

  Một người đàn ông bị lạc ở đâu đó trong sa mạc. Lương thực và nước uống ít ỏi của anh nhanh chóng cạn kiệt. Anh biết rõ rằng nếu không tìm được nước trong vài giờ tới, chờ đợi anh sẽ là bóng tối vô hạn. Nhưng sâu trong lòng, anh vẫn tin một phép màu nào đó sẽ xảy ra. Rồi anh nhìn thấy một túp lều. Anh không thể tin vào mắt mình. Trước đó, anh đã nhiều lần bị ảo giác và những hình ảnh đánh lừa. Nhưng giờ đây, anh chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc tin tưởng. Dù sao đi nữa, đây chính là hy vọng cuối cùng của anh. Anh dùng chút sức lực còn lại để đi về phía túp lều. Càng tiến gần, hy vọng của anh càng lớn dần và lần này may mắn cũng đứng về phía anh. Thật sự có một túp lều ở đó! Nhưng tại sao vậy? Tại sao túp lều hoàn toàn hoang vắng? Dường như đã không có ai đặt chân đến đây suốt nhiều năm. Dẫu vậy, người đàn ông vẫn bước vào, mang theo hy vọng tìm được nước. Nhưng cảnh tượng bên trong khiến anh không thể tin vào mắt mình. Có một chiếc máy bơm nước bằng tay ở đó! Anh như được t...