Skip to main content

Bài học từ việc ông bố giàu nhận ra con trai thất lạc lâu ngày


Một ngày nọ, có một người cha dẫn con trai đi chơi. Trong khi vui đùa, cậu bé không may đi quá xa và bị lạc mất bố. Sau đó, dù nỗ lực tìm con nhưng ông bố đã không thành công, cậu bé trở thành trẻ mồ côi, sống cảnh vất vưởng, đi xin ăn để kiếm ăn qua ngày.
Nhiều năm trôi qua, cậu bé ngày nào đã lớn, nhưng vẫn là một người ăn xin, đi hết vùng nọ sang vùng kia, không ở cố định một chỗ nào.
Trong khi đó, nhờ lao động chăm chỉ, ông bố đã trở thành một người vô cùng giàu có. Do quá thương nhớ con trai, ông không sinh thêm đứa con nào, còn thường phái người đi khắp nơi dò la tung tích, ngày đêm mong ngóng được gặp lại cậu con trai đáng thương của mình.
Có lẽ nhờ sự thành tâm nên Trời Phật đã cho họ có cơ hội gặp lại nhau.
Một hôm, khi đang đi ăn xin, do mệt quá nên cậu con trai đã ngồi phịch xuống ngay trước một cánh cổng lớn. Không ngờ đó lại chính là nhà cha mẹ mình, cậu thanh niên ngước lên và tự bẩm lẩm: "Không biết chủ nhà này có phải là vua không? Ông ta thật giàu có biết bao".
Khi bước ra cổng, người đàn ông nhận ra ngay con trai mình. Dù nhiều năm trôi qua, nhưng những đường nét trên gương mặt cậu không hề thay đổi, chỉ là cậu đã lớn hơn mà thôi. Vui mừng đến nghẹn ngào, ông đứng sững lại, bảo người hầu đưa cậu bé đến gần hơn để nhìn cho rõ.
Tuy nhiên, cậu con trai lại hiểu lầm rằng mình sắp bị bắt giữ, vừa la hét vừa khóc: "Tôi đã làm sai chuyện gì? Sao các người lại bắt giữ tôi?"
Vì quá sợ hãi, cho rằng người đàn ông giàu có sẽ giết mình, cậu thanh niên đã ngất xỉu, khiến người đàn ông buộc phải cho người dùng nước hất vào mặt để cậu ta tỉnh lại.
Người cha chứng kiến cảnh tượng này, suy nghĩ một hồi, cho rằng đây chưa phải là thời điểm thích hợp để cha con nhận ra nhau, nên đã nghĩ ra một kế hoạch.
Ông phái 2 người hầu tới nói với chàng thanh niên, lúc này đã tỉnh, rằng có muốn làm việc ở đây không, họ sẽ trả tiền gấp đôi so với chỗ khác. Đang lúc đói khát, gặp được cơ may này đúng là khó chối từ, chàng thanh niên đồng ý ngay lập tức rồi bắt tay vào công việc.
Mỗi ngày, để có cơm ăn, áo mặc và một chỗ ở tử tế, cậu ta đều cùng những người khác cuốc đất, phát quang cỏ dại rồi gieo hạt, trồng cây, làm việc cho người đàn ông giàu có, cũng chính là cha mình. Cậu làm việc rất chăm chỉ, khiến cha cậu vô cùng hài lòng.
Thời gian trôi đi một năm, rồi hai năm, giờ đây mối quan hệ giữa họ ngày càng được cải thiện. Người đàn ông đặt cho cậu một cái tên, còn gọi cậu là con trai nữa. Tuy nhiên, chàng thanh niên luôn biết thân biết phận, vẫn làm việc chăm chỉ, và không bao giờ đòi hỏi gì nhiều.
Một ngày kia, người cha đã có tuổi, trở nên ốm yếu. Ông biết mình sẽ không còn sống được bao lâu. Ông liền gọi hết những người thân và người làm trong nhà lại, rồi tuyên bố: "Đây là con trai của tôi, con trai ruột của tôi. 
Khi tôi dắt nó đi chơi ở một thành phố khác, nó đã bị lạc. Sau bao năm lăn lộn giữa dòng đời, nó đã quay trở về. Giờ đây, nó đã học được cách làm việc, nó đã chứng minh được năng lực và có thể quản lý tài sản do tôi để lại, nó xứng đáng được nhận tất cả những gì là của mình".
Cậu con trai nghe được những lời này thì quỳ sụp xuống, vui mừng ôm lấy cha mình, lần đầu tiên cảm nhận được niềm hạnh phúc lớn lao nhất trong đời. Cậu đã nghĩ: "Mình chưa bao giờ dám mơ đến vận may này. Nó đến thật bất ngờ".
Thực ra, người đàn ông giàu có trong câu chuyện này chính là Đức Phật, còn người con trai nghèo khổ chính là mỗi chúng ta.
Chúng ta không nhận ra rằng mình là con của Đức Phật. Mỗi khi gặp khó khăn hay túng thiếu, chúng ta thường chắp tay cầu Trời khấn Phật rằng: "Xin hãy cho con thứ này", "Xin hãy cho con thứ kia"...
Thế nhưng, nếu chúng ta chỉ biết cầu xin mà lười biếng thì những may mắn bất ngờ có thể sẽ không bao giờ tới.
Ngược lại, nếu biết nỗ lực, chăm chỉ, thì một ngày nào đó, nhất định chúng ta sẽ gặp được vận đỏ, tự trở thành quý nhân của chính mình.

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

4 người vợ của nhà Vua

  Một người đàn ông chưa thành Vua cũng “có thể có“ hình bóng của 3 người phụ nữ Đó là: - Một Thiếu phụ chính chuyên “để quán xuyến“ nơi hậu trường. - Một Giai nhân sắc sảo “để sát cánh “nơi thương trường. - Và một Cô em nhí nhảnh “để nhảy nhót “nơi vũ trường. Người thứ nhất có thể sát cánh với anh nơi thương trường và người thứ hai có thể nhảy nhót với anh nơi vũ trường chứ người thứ ba “thì không thể “ quán xuyến hậu trường cho anh được.Và khi anh chết rất “ có thể “người thứ hai sẽ đến dự đám ma còn người thứ ba thì “không thể “xuất đầu lộ diện Ông ấy đặc biệt trân trọng người vợ thứ tư của mình. Ông ấy đã tặng cô ấy những món quà xa hoa, trang sức quý hiếm, quần áo xa hoa. Cô ấy xinh đẹp, thanh lịch, và ông ấy muốn điều tốt nhất cho cô ấy. Ông ấy cũng yêu người vợ thứ ba của mình, người mà ông ấy nghĩ là tuyệt vời. Ông ấy thích khoe cô ấy trước đám đông, trưng bày cô ấy ở các buổi dạ hội. Nhưng sâu thẳm, ông ta sợ rằng một ngày nào đó cô ta sẽ bỏ ông ta theo một vị vua khác. Ôn...