Skip to main content

Chuyện con đại bàng được nuôi bởi con gà

 


Ngày xưa, có một ngọn núi lớn, bên sườn núi có một tổ chim đại bàng. Trong tổ có bốn quả trứng lớn. Một trận động đất xảy ra làm rung chuyển ngọn núi, một quả trứng đại bàng lăn xuống và rơi vào một trại gà dưới chân núi. Một con gà mái tình nguyện ấp quả trứng lớn ấy.

Một ngày kia, trứng nở ra một chú đại bàng con xinh đẹp, nhưng buồn thay chú chim nhỏ được nuôi lớn như một con gà. Chẳng bao lâu sau, đại bàng cũng tin nó chỉ là một con gà không hơn không kém. Đại bàng yêu gia đình và ngôi nhà đang sống, nhưng tâm hồn nó vẫn khao khát một điều gì đó cao xa hơn. Cho đến một ngày, trong khi đang chơi đùa trong sân, đại bàng nhìn lên trời và thấy những chú chim đại bàng đang sải cánh bay cao giữa bầu trời.

“Ồ - đại bàng gà kêu lên - Ước gì tôi có thể bay như những con chim đó”.

Bầy gà cười ầm lên: “Anh không thể bay với những con chim đó được. Anh là một con gà và gà thì không biết bay cao, chỉ có đại bàng mới có khả năng bay cao”.

Đến đây câu truyện diễn ra theo 3 kịch bản như sau:

Kịch bản thứ 1:

Thỉnh thoảng gà đại bàng vẫn ngước lên bầu trời theo dõi những màn trình diễn ngoạn mục của đại bàng, nhưng chưa khi nào chú "dám thử" đập cánh bay lên. Vì xung quanh chú những con gà vẫn chăm chỉ bới đất tìm giun và chú cũng đang bận rộn với những công việc hàng ngày của gà là bới đất tìm giun như thế. Cứ như thế theo thời gian, đôi cánh vốn dĩ của đại bàng không được tung đập nhỏ dần lại, chân thì to ra… Chú đã sống trọn vẹn một kiếp gà cho đến khi chết đi… cũng lặng lẽ một kiếp gà như bao con gà khác.

Kịch bản thứ 2:

“Gà đại bàng giật mình sao mình lại giống những con đại bàng quá vậy”. Từ đó lòng chú đầy tâm trạng, những đôi cánh dũng mãnh giang rộng, những nhịp vỗ mạnh hơn gió thổi, cao hơn mây trời kiêu hãnh hiện lên trong giấc mơ hàng đêm của chú.

“Gà đại bàng” nuôi một giấc mơ, một khát vọng bắt đầu tập bay. Sau một thời gian "dám thử" vỗ cánh để bay cao chú vẫn không bay được chú nản chí, chú lại nghe những lời chê bai từ các bạn gà "mày là thằng dở hơi, viễn vông" và gà đại bàng bỏ cuộc. Chú thật sự tin rằng mình là một con gà có ngoại hình khác thường, chứ không phải một con đại bàng.

Cả hai kịch bản “gà đại bàng“ đều thất bại vì không có một môi trường để phát triển và một quyết tâm không đủ lớn. Nếu bạn tin rằng mình có tài năng tố chất hãy luôn đi tìm kiếm cơ hội… để tìm được môi trường phát triển tốt nhất. Câu chuyện trên thực chất là nói về những con người có tố chất và khát vọng bất kể xuất thân từ đâu nếu được chắp cánh, họ sẽ thành công.

Kịch bản thứ 3:

Tuy cũng thất bại nhiều lần… nhưng gà đại bàng luôn tự nhủ không đầu hàng mặc dù vẫn nhận được nhiều lời chế giễu của anh em, bạn bè gà nó. Thời gian trôi qua, với quyết tâm, khát vọng và lòng đam mê và liên tục trau dồi kiến thức, kỹ năng để bay được như đại bàng, chú không ít lần gãy cánh, nhiều lần bị thương ở chân…, chú gà đại bàng quan sát và học hỏi từ người thầy đại bàng mỗi ngày mỗi ngày, chú rèn luyện liên tục. Cuối cùng gà đại bàng đã tung cánh trên bầu trời lộng gió. Sải cánh giang rộng, nhìn ngắm bầu trời bao la, cảm giác nhìn mọi thứ từ trên cao thật đẹp biết bao…

Những ai từng có ánh mắt nghi ngờ về khả năng của nó đều phải ngã mũ kính phục. Cuối cùng “gà lạ” đã đạt được niềm mơ ước của chính mình, một kết thúc đầy có hậu dành cho những nỗ lực, những khát vọng không bao giờ ngừng nghỉ.

Trong cuộc sống cũng vậy:

Nếu bạn tin rằng bạn là một người tầm thường, bạn sẽ sống một cuộc sống tầm thường vô vị, đúng như những gì mình đã tin. Vậy thì, nếu bạn đã từng mơ ước trở thành đại bàng, bạn hãy đeo đuổi ước mơ đó, hãy học tập và rèn luyện để đạt được thành tựu… đừng sống để rồi chết như một kiếp gà, hãy có dũng khí để đánh thức “cốt đại bàng” ở bên trong con người bạn.

Do vậy, ngay từ bây giờ bạn phải thấu hiểu chính mình và lập chiến lược cuộc đời cho chính mình như nhà hiền triết Mahatma Gandhi đã từng nói: “Chính bạn phải là sự thay đổi mà bạn muốn nhìn thấy trong cuộc đời này”.

Bây giờ chính mỗi chúng ta sẽ là người “viết kịch bản” thứ 3 cho cuộc đời của chính mình, dám thay đổi, dám sống với ước mơ, dám chinh phục, lựa chọn là ở chính bạn...

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn!

  Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn! Đàn ông chọn cha (gia đình) Đàn bà chọn con Bức tranh cho ta thấy người đàn bà không bao giờ chọn sống cho bản thân mà luôn hy sinh cho con mình Ngược lại người đàn ông có thể bỏ vợ bỏ con chứ không thể bỏ cha mẹ. Một bức ảnh trần truồng lột tả vẻ sơ khai bản năng ngàn đời. Một đạo lý trên đời này, con người chỉ nên sống hết mình vì 2 người: - NGƯỜI SINH RA MÌNH - NGƯỜI MÌNH SINH RA Trên đời này ai cũng sẽ phải chết đi, cha mẹ già rồi cũng bỏ ta ra đi. Vậy sao người đàn ông lại chọn cứu cha mình mà bỏ rơi tính mạng con mình. Vậy là sai hay đúng? Còn người phụ nữ thà hi sinh bản thân để cứu lấy con mình. Đó là sự cao cả, là tình yêu của người mẹ. Dù trong tình huống giữa mẹ và con thì chắc chắn người phụ nữ vẫn cứu con mình, không phải họ không yêu cha mẹ mình mà họ biết con họ cần họ hơn. Còn người đàn ông, họ luôn nghĩ, không lấy được người này họ sẽ lấy người khác, và đứa con này mất đi họ vẫn sẽ có đứa khác, nhưng cha mẹ thì không. Họ không...

ĐỪNG TRANH CÃI VỚI CON LỪA

  Con lừa nói với con hổ: - "Cỏ màu xanh lam". Con hổ đáp: - "Không, cỏ xanh lục." Cuộc thảo luận nóng lên, và cả hai quyết định đưa nhau ra phân xử, và vì điều này, họ đi tới con sư tử, Vua rừng. Ngay trước khi đến khu rừng phát quang, nơi con sư tử đang ngồi trên ngai vàng của mình, con lừa bắt đầu hét lên: - “Thưa điện hạ, có phải cỏ là màu xanh lam không?”. Sư tử đáp: - "Đúng vậy, cỏ là màu xanh lam." Con lừa vội vàng và tiếp tục: - “Con hổ không đồng ý với tôi, mâu thuẫn và làm phiền tôi, hãy trừng phạt nó.” Sau đó nhà vua tuyên bố: - "Con hổ sẽ bị trừng phạt 5 năm im lặng." Con lừa vui vẻ nhảy lên và tiếp tục con đường của mình, bằng lòng và lặp lại: - “Cỏ xanh lam”… Con hổ chấp nhận hình phạt của anh ta, nhưng trước khi đi, anh ta hỏi sư tử: - "Bệ hạ, tại sao lại phạt ta ?, rốt cuộc cỏ cũng xanh lục." Sư tử đáp: - "Trên thực tế, cỏ là màu xanh lục." Con hổ hỏi: - “Vậy tại sao Ngài lại trừng phạt tôi?”. Sư tử đáp: - “Điề...