Skip to main content

Sống đúng là mình

 


một khu vườn, một chú lợn thấy một chú đại bàng bị gẫy cánh do vừa thoát khỏi một trận cuồng phong. Vết thương quá nặng, đại bàng không bao giờ bay được nữa.

Nhìn thấy ánh mắt buồn bã thăm thẳm của đại bàng. Chú lợn lắc lư lại gần, an ủi:
“Ủn ỉn ụt ịt! Sao cậu buồn quá vậy? Đành rằng cậu không bay được nữa nhưng ở đây cậu vẫn có thừa thức ăn mà.”
Đại bàng đang đăm đắm ngắm nhìn ánh hoàng hôn còn rơi rớt chút sắc hồng trên đỉnh núi, nơi mà chú thường đậu và ngắm thiên nhiên mỗi chiều về, khi ánh sáng và bóng tối tranh chấp quyết liệt và vạn vật hiện lên một vẻ đẹp tuyệ vời.
Lợn phải nhắc đến lần thứ hai thì đại bàng mới chợt tỉnh. Chú gật gù cảm ơn sự an ủi của người bạn không biết bay, nhưng trong lòng cũng trào lên nỗi thương cảm.
Như vậy là lợn chưa bao giờ được ngắm vẻ đẹp của thiên nhiên hùng vĩ từ đỉnh núi, chưa được sải cánh mạnh mẽ bay lượn giữa bầu trời khoáng đạt mênh mông, cũng chưa bao giờ được bay giữa bão tố khi gió và mưa giận dữ quăng quật lẫn nhau, khi ánh chớp chói loà làm bừng sáng bầu trời trong một khoảnh khắc ngắn ngủi làm cả vũ trụ hiện lên một vẻ đẹp man dại, khó tả.
Đại bàng hiểu rằng có nói những điều ấy thì bạn cũng không thể hiểu hết ngay được, chú từ tốn giải thích rằng cuộc sống không phải chỉ là những miếng ăn mà còn có những vẻ đẹp tinh thần khi ta cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp của thiên nhiên, sự giao thoa của ước mơ đang bừng sáng trong tâm hồn mình, ta hiểu rằng cũng như ánh chớp kia, cuộc sống của ta chỉ loé lên một lần và ta có khát vọng muốn ánh chớp ấy sẽ chói sáng nhất có thể.
Lợn mặc dù rất tốt bụng, chú cố hiểu bạn nói gì nhưng sau một hồi chú đành bỏ cuộc bởi những gì đại bàng nói xa lạ, trừu tượng và không thiết thực. Đối với chú, mỗi khi đói mà vớ được mấy cái rau non, một mẩu thịt còn tươi sót lại sau bữa tiệc của bọn hổ báo, mỗi khi tìm được một nàng lợn cái mỡ màng mà ân ái thì đấy là hạnh phúc rồi. Nghe một hồi, lợn bảo:
“Ụt ịt ủn ỉn, có lẽ cậu suy nghĩ phức tạp quá, cuộc sống suy cho cùng thì cũng chỉ là ăn, ngủ, đụ đị… giờ gẫy cánh rồi, cậu hãy chấp nhận mà suy nghĩ và sống đơn giản như tớ đây này, buồn bã làm gì cho hại sức khoẻ…”
Lợn còn ụt ịt thủ thỉ một hồi nữa, đại bàng tôn trọng bạn, cố lắng nghe nhưng rồi chú chợt hiểu là do trải nghiệm của lợn quá ít, có giải thích thì bạn cũng không thể hiểu ngay được, chú đành im lặng. Sau cùng chú nói:
“Tớ chỉ muốn sống đúng là mình, tớ là đại bàng, tớ có thể sống như cậu nhưng tớ sẽ không hạnh phúc, cậu hiểu không?”
Lợn nhăn trán cố hiểu “sống đúng là mình” là sao, nhưng rồi do ăn no quá, mà cái việc “sống đúng là mình” lại có vẻ trừu tượng, phức tạp quá nên chú không thể cưỡng lại được giấc ngủ đang ập đến. Thế là chú ngáy ầm ầm, để mặc ông bạn biết bay tiếp tục chìm đắm vào trong nỗi buồn của sự mất mát và sự cô đơn trên mặt đất của mình.

Comments

Popular posts from this blog

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

Hãy tin rằng có nước ở đó

  Một người đàn ông bị lạc ở đâu đó trong sa mạc. Lương thực và nước uống ít ỏi của anh nhanh chóng cạn kiệt. Anh biết rõ rằng nếu không tìm được nước trong vài giờ tới, chờ đợi anh sẽ là bóng tối vô hạn. Nhưng sâu trong lòng, anh vẫn tin một phép màu nào đó sẽ xảy ra. Rồi anh nhìn thấy một túp lều. Anh không thể tin vào mắt mình. Trước đó, anh đã nhiều lần bị ảo giác và những hình ảnh đánh lừa. Nhưng giờ đây, anh chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc tin tưởng. Dù sao đi nữa, đây chính là hy vọng cuối cùng của anh. Anh dùng chút sức lực còn lại để đi về phía túp lều. Càng tiến gần, hy vọng của anh càng lớn dần và lần này may mắn cũng đứng về phía anh. Thật sự có một túp lều ở đó! Nhưng tại sao vậy? Tại sao túp lều hoàn toàn hoang vắng? Dường như đã không có ai đặt chân đến đây suốt nhiều năm. Dẫu vậy, người đàn ông vẫn bước vào, mang theo hy vọng tìm được nước. Nhưng cảnh tượng bên trong khiến anh không thể tin vào mắt mình. Có một chiếc máy bơm nước bằng tay ở đó! Anh như được t...

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!