Skip to main content

Posts

Showing posts from November, 2023

Cái gì là của ta?

1. Vợ (chồng) có phải là của bạn không? - Không phải! Vợ chồng dù ăn cùng mâm, ở cùng nhà, tối ngủ chung giường, có thể đồng cam cộng khổ, vui buồn có nhau. Nhưng sau cùng cũng có lúc chia tay, có thể đồng sinh nhưng không thể đồng tử, trăm năm sống đến bạc đầu có nhau, tất cả cũng chỉ là mơ ước. 2. Con cái có phải là của bạn không? - Không phải! Bố mẹ và con cái tuy là có quan hệ huyết thống, nhưng đó cũng chỉ là mối quan hệ mang tính Nhân Duyên. Hiếu đạo, tình cảm, chăm sóc lẫn nhau v.v...Những điều ấy tạo nên một gia đình vui vẻ. Nhưng sau cùng, khi bạn bước sang thế giới bên kia, con cái cũng chỉ có thể tiễn bạn đi, chứ không có khả năng đưa bạn trở lại. 3. Tiền tài có phải là của bạn không? - Không phải! Bạn ra sức nỗ lực kiếm tiền, sau rồi lại nghĩ cách tiêu đi. Cho dù tài khoản ngân hàng của bạn có bao nhiêu tiền, đó cũng chỉ là vật ngoài thân, sinh không đem đến, tử không đem đi. 4. Nhà cửa, xe cộ có phải là của bạn không? - Không phải! Vậy rốt cuộc điều gì mới là của bạn? SỨC...

Quỹ từ thiện được bao bọc bởi phẩm giá

  Người phụ nữ hỏi lão già: “Ông bán số trứng này giá bao nhiêu?” Lão bán trứng trả lời: “3.000₫ một quả, thưa bà.” Người phụ nữ liền nói: “6 quả 12.000₫, không bán tôi mua chỗ khác.” Lão bán trứng nói: “Cứ mua với cái giá mà bà muốn. Có thể đây là khởi đầu tốt, bởi từ sáng tới giờ tôi vẫn chưa bán được quả nào.” Người phụ nữ lấy những quả trứng và rời đi, lòng thầm đắc thắng. Bà ta ngồi trên chiếc ô tô ưa thích của mình, tới một nhà hàng sang trọng để dùng bữa với bạn bè. Ở đó, bà và người bạn gọi bất cứ món ăn nào họ thích. Sau đó, bà ra quầy thanh toán. Hóa đơn trị giá 1.950.000₫ trả tới 2 triệu và còn dặn người chủ nhà hàng không cần thối lại. Tình huống này xem ra khá quen thuộc với người chủ cửa hàng, nhưng thật quá nhẫn tâm với ông già nghèo khổ bán trứng gà kia. "Tại sao chúng ta cứ tỏ ra quyền lực với những người nghèo khó? Và tại sao chúng ta luôn hào phóng với những người thậm chí không cần đến sự hào phóng của chúng ta?" Có lần tôi đọc được ở đâu đó một câu chuyện...

Ai rồi cũng phải đi

  Đường Tăng rất cẩn thận, luôn thích chăm lo cho các đồ đệ của mình”. Ngày nọ, ngài phát hiện trên quần của Tôn Ngộ Không có một lỗ thủng, cho nên đã lặng lẽ vá lại lỗ thủng đó. Ngày hôm sau, ngài lại thấy chỗ vá thủng ra, cho nên, một lần nữa lại lặng lẽ vá lại. Ngày thứ ba vẫn vậy, và ngài ấy vẫn tiếp tục vá. Dù cho ngài cẩn thận như thế, nhưng Tôn Ngộ Không lại nóng giận, không chịu nổi bèn nói rằng: “Sư phụ, người đừng quản mấy chuyện không đâu nữa có được không? Người đem lỗ thủng trên quần con vá lại như thế, người nói đuôi của con biết làm thế nào?” Trong “Người trộm bóng” cũng có một câu thế này: “Bạn không thể can thiệp vào cuộc sống của người khác, cho dù là vì muốn tốt cho đối phương”. Đúng vậy, việc can thiệp một cách mù quáng đến những chuyện không liên quan đến mình, nhiều khi sẽ khiến bạn rơi vào tình huống “có ý tốt mà không được đền đáp” Cho nên, người đến độ tuổi trưởng thành, vẫn là nên học cách có chừng mực với người khác, không quản chuyện không liên quan đến ...

Cách người Eskimo giết sói

  Cách người Eskimo giết sói† Đầu tiên, người Eskimo phủ máu động vật lên lưỡi dao của mình và để nó đông cứng. Sau đó, anh ta thêm một lớp máu khác, và một lớp khác cho đến khi lưỡi dao bị máu che khuất hoàn toàn. Tiếp theo người thợ săn cắm con dao của mình xuống đất với lưỡi hướng lên trên. Khi con sói phát hiện ra miếng mồi, nó liếm nó, nếm thử vị máu tươi đông lạnh. Sau đó, nó bắt đầu liếm nhanh hơn và mạnh hơn cho đến khi để lộ phần rìa sắc nhọn. Trong cơn thèm máu, con sói không nhận ra rằng cơn khát của mình đang được thỏa mãn bởi dòng máu ấm áp của chính mình cho đến khi bình minh phát hiện nó chết trong tuyết.

Tôi là ai? Không điên mới lạ.

  Tại nhà thương tâz m thần (tức bệnh viện tâm thần trung ương ), bác sĩ khám và hỏi Tèo Ngu Khìn: - Vì sao anh phải vào đây? Tèo: - Tôi điên mất rồi, tôi không rõ mình là ai nữa. Bác sĩ nhíu mày: - Anh có thể nói rõ hơn không? - Chuyện là thế này. Trước khi lấy tôi, vợ tôi đã có một đứa con riêng. Bây giờ con bé đã là một thiếu nữ trưởng thành. Mới đây bố tôi đã cưới cô ấy làm vợ. - Cũng không có gì vi phạm đạo đức vì dẫu sao cô bé với bố anh không cùng huyết thống nên lấy nhau không phạm loạn luân. - Nhưng như thế là vợ tôi lại thành mẹ vợ của bố tôi. - Chuyện cũng bình thường thôi. - Nhưng tôi lại thành...bố vợ của bố tôi! - Thì bắt buộc vậy, đó là ngôi thứ xã hội đặt ra mà. Thôi thì khi nào bố anh về thăm nhà thì anh gọi bằng bố (ruột), còn khi nào anh sang thăm con riêng của vợ thì bố anh gọi anh bằng bố (vợ) vậy. - Nhưng mới đây con gái của vợ tôi sinh một đứa con trai. Thằng cu con này tôi phải xem là em cùng cha khác mẹ với tôi. - Ừ...đúng rồi! Không thể gọi khác được. - Nh...

Phong thủy lớn nhất đời người chính là thiện tâm

  Có một vị đạo sĩ nọ tinh thông phong thủy, thích phiêu bạt khắp nơi. Vào một ngày nọ, trời oi nóng, ông ta vừa mệt vừa đói, khó có thể cầm cự được. Đi bộ rất lâu, khó khăn lắm ông ta mới nhìn thấy bên đường có căn nhà tranh. Vội vã tiến lại gần, vị đạo sĩ nhìn thấy một phụ nữ đang cho heo ăn. Ông ta cung kính nói: ” Thật phiền cô quá, cô có thể cho tôi một chút nước uống được không? “ Người phụ nữ nhìn vị đạo sĩ người đầy bụi bặm, mồ hôi nhễ nhại, liền đáp: ” Được chứ, được chứ “, rồi đi vào trong một lúc lâu mới bưng ra một bát nước ở trên mặt có một ít cám. Đi đường đang khát, vị đạo sĩ định uống một hơi cho đã nhưng khi bưng lên thì thấy nước nóng và có một ít cám trên mặt nên lấy làm khó chịu, thầm nghĩ: ” Mình chẳng qua chỉ xin một bát nước uống, tại sao cô ta lại đối xử với mình như vậy? Người phụ nữ này thật đáng ghét." Nhưng vì quá khát, ông chỉ có thể nén tức giận, vừa thổi cám gạo trôi đi, vừa làm cho nước nguội dần rồi uống từng chút một. Uống xong, vị đạo sĩ lại nghĩ...

MỘT CÂU CHUYỆN - MỘT HÀNH ĐỘNG?

  Một hôm, một vị samurai đến thu nợ của người đánh cá. Người đánh cá nói: “Tôi xin lỗi, nhưng năm vừa qua thật tệ, tôi không có đồng nào để trả ngài.” Vị samurai nổi nóng, rút kiếm ra định giết người đánh cá ngay lập tức. Rất nhanh trí, người đánh cá nói: “Tôi cũng đã học võ và sư phụ tôi khuyên không nên đánh nhau khi đang tức giận.” Vị samurai nhìn người đánh cá một lúc, sau đó từ từ hạ kiếm xuống. “Sư phụ của ngươi rất khôn ngoan. Sư phụ của ta cũng dạy như vậy. Ðôi khi ta không kiểm soát được nỗi giận dữ của mình. Ta sẽ cho ngươi thêm một năm để trả nợ và lúc đo chỉ thiếu một xu thôi chắc chắn ta sẽ giết ngươi.” Vị samurai trở về nhà khi đã khá muộn. Ông nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ, nhưng ông ta rất bất ngờ khi thấy vợ mình và một kẻ lạ mặt mặc quần áo samurai đang ngủ trên giường. Nổi điên lên vì ghen và giận dữ, ông nâng kiếm định giết cả hai, nhưng đột nhiên lời của người đánh cá văng vẳng bên tai: “Ðừng hành động khi đang giận dữ.” Vị samurai ngừng lại,...

SỰ THA THỨ

Từ một câu chuyện có thật: Tại một quán ăn ở San Jose, có một cô hầu bàn phụ trách mang thức ăn lên cho chúng tôi, nhìn cô ấy trẻ trung tựa như một chiếc lá non. Khi cô ấy bê cá hấp lên, đĩa cá bị nghiêng. Nước sốt cá tanh nồng rơi xuống chiếc cặp của tôi đặt trên ghế. Theo bản năng, tôi muốn nhảy dựng lên, nộ khí xung thiên. Thế nhưng, khi tôi chưa kịp làm gì thì đứa con gái yêu của tôi bỗng đứng dậy, nhanh chóng đi tới bên cạnh cô gái hầu bàn, nở một nụ cười dịu dàng tươi tắn, vỗ vào vai của cô bé và nói: “chuyện nhỏ thôi, không sao đâu”. Cô hầu bàn vô cùng ngạc nhiên, luống cuống kiểm tra chiếc cặp của tôi, nói với giọng lúng túng: “Tôi… để tôi đi lấy khăn lau … ”. Không thể ngờ rằng, con gái tôi bỗng nói: “Không sao, mang về nhà rửa là sạch thôi. Chị đi làm việc của chị đi, thật mà, không sao đâu.” Khẩu khí của con gái tôi thật là nhẹ nhàng, cho dù người làm sai là cô hầu bàn. Tôi trừng mắt nhìn con gái, cảm thấy bản thân mình như một quả khí cầu, bơm đầy khí trong đó, muốn phát nổ...

Sự khác nhau giữa ĐÀN BÀ KHÔN và ĐÀN BÀ DẠI

  1. Đàn bà dại chỉ chăm chăm vào khuyết điểm của đàn ông. Đàn bà khôn tán thưởng ưu điểm của đàn ông. 2. Đàn bà dại thường cãi nhau với đàn ông mọi lúc mọi nơi, khiến cho đàn ông mất mặt. Đàn bà khôn luôn giữ thể diện cho đàn ông trước mặt người ngoài. 3. Đàn bà dại không ngừng bới móc quá khứ. Đàn bà khôn cùng đàn ông tạo dựng tương lai. 4. Đàn bà dại thích so sánh với người đàn ông của họ với người khác cô ta không biết đây là đang giết chết tình yêu Đàn bà khôn biết hoàn cảnh của đàn ông. Cô ta hiểu rằng đấy là tạo động lực cho đàn ông 5. Đàn bà ngu ngốc tự cho mình nhìn thấy bản chất đàn ông. Đàn bà thông minh sẵn lòng thông cảm tha thứ cho đàn ông. 6. Phụ nữ ngu ngốc sẽ nói: ”Anh cút đi”. Phụ nữ thông minh sẽ nói: ”Anh không được phép rời bỏ em”. 7. Đàn bà dại luôn xem đàn ông như cung tên, kéo càng căng, mũi tên bay càng xa. Đàn bà khôn xem đàn ông như cánh diều, thong thả giữ lấy dây diều trong tay. 8. Đàn bà dại thường quá đề cao cái tôi của mình. Đàn bà thông minh luôn kh...

BIẾT ĐỦ

  - Người nghèo nói : Có tiền là hạnh phúc - Người tàn tật nói : Đi được là hạnh phúc - Người mù nói : Nhìn được là hạnh phúc - Người điếc nói : Nghe được là hạnh phúc - Người bệnh nói : Mạnh khỏe là hạnh phúc - Người chưa chồng nói: Có chồng sẽ hạnh phúc - Người chưa vợ nói: Có vợ sẽ hạnh phúc - Người chưa có con nói : Có con sẽ hạnh phúc - Người lo lắng sợ hãi nói: Bình an là hạnh phúc - Người xấu nghĩ mình xinh sẽ hạnh phúc - Người lùn nghĩ mình cao sẽ hạnh phúc - Dân đen nói : Làm quan sẽ hạnh phúc - Người đang rất đói nói: Được bữa cơm là hạnh phúc - Người đang buồn ngủ nói: Nếu được ngủ một giấc sẽ hạnh phúc - Người không có quần áo nói: Nếu có bộ quần áo đẹp sẽ hạnh phúc - Người không có xe nói: Có xe để đi sẽ hạnh phúc - Người không có điện thoại nói: Nếu có chiếc điện thoại sẽ hạnh phúc... Thực ra con người họ thấy thiếu cái gì thì họ nghĩ rằng có nó sẽ hạnh phúc. Nhưng khi có rồi họ lại muốn cái khác và nhiều hơn nữa. Thành ra mãi mãi không bao giờ họ thấy hạnh phúc vì h....

CHUYỆN KỂ RẰNG

  CHUYỆN KỂ RẰNG Xưa có một hành khách bước đơn độc trên chặng đường xa. Khi đã quá mỏi mệt và kiệt quệ, anh nằm xuống và ngủ một giấc ngon lành trên thảm cỏ ven đường. Không lâu sau, một con rắn độc từ trong bụi cỏ chui ra và bò về phía người độc hành này. Khi con rắn chuẩn bị cắn người khách đang ngủ, bỗng một người đi ngang qua đó, kịp thời đánh chết con rắn độc rồi đi tiếp. Người độc hành vẫn ngủ say sưa mà không hề biết chuyện gì đang diễn ra. Cho đến cuối cuộc đời, anh vẫn không hay biết rằng mình đang sống trong ân huệ của người qua đường vô danh thuở nọ... Có thể vị khách độc hành không hề biết đến ơn cứu mạng ấy, và người qua đường cũng đã quên từ lâu, nhưng sự tình này đều ghi dấu trong Trời Đất. Lại cũng có chuyện như thế này: Một hôm, người chồng trở về nhà. Lúc đó trời đã khuya lắm rồi, nhưng chiếc đèn bên hiên nhà vẫn sáng rực, chiếu rọi một đoạn đường phía ngoài ngôi nhà. Anh cho rằng vợ mình ngủ quên, định bụng vào trong nhà tắt đèn, nhưng không ngờ lại bị vợ cản lạ...

Con chính là cả cuộc đời của mẹ.

  Nhớ lại dạo tôi chuẩn bị gửi mẹ vào viện dưỡng lão. Mẹ tôi mắc chứng đãng trí từ nhiều năm, để bà ở nhà có thể ảnh hưởng đến an toàn của bà và cả nhà, vì đã có lần bà bật bếp ga rồi quên không đóng. Mẹ tôi thường ngồi một mình trong phòng khách, ôm chiếc hộp sắt và lẩm bẩm điều gì đó một mình. Nhìn thấy tôi hoặc con dâu, bà chỉ khẽ cười. Đôi khi tôi hỏi mẹ đang nói gì vậy thì bà trả lời: “Mẹ có nói gì đâu!” Vợ tôi thường phàn nàn: “Em sợ cái cảnh này quá”! Thậm chí có những đêm, vợ tôi thức dậy đi vệ sinh, bất chợt nhìn thấy một cái bóng đen đen lù lù trong phòng khách, thì sợ đến nỗi hồn bay phách lạc. May đúng lúc đó, tôi cũng tỉnh dậy, ra bật điện, thấy mẹ đang ngồi đó không nói năng gì. Tôi hỏi: “Mẹ ơi, sao mẹ lại ngồi đây thế?” Bà đứng dậy, lắc đầu, đến bản thân bà cũng không biết vì sao mình lại ngồi đây. Quay về phòng, vợ tôi vẫn thao thức. Cô giận dỗi: “Ngày nào cũng như thế này thì làm sao mà sống nổi đây”. Nói xong, cô đề nghị: “Hay chúng ta gửi mẹ vào viện dưỡng lão đi...

PHỤ NỮ VÀ BÃO TỐ!

  Hai Lúa hỏi các nhà khí tượng học: - Tại sao ở Mỹ hay lấy tên phụ nữ để đặt tên cho các cơn bão??? - Bởi vì bão tố và phụ nữ giống nhau ở chỗ rất khó đoán trước !!! Khi đến hẹn họ có thể lên hay không lên, thậm chí giả vờ lên!!Có trời mới biết được! - Và khi sắp tới hay lên đỉnh điểm (cao trào, cực độ) phụ nữ và bão tố gây ra rất nhiều tiếng động gầm gào làm như trời sắp sập hay tận thế…. Than ôi! Khi phụ nữ ra đi cũng giống bão tan, họ đem theo nhà cửa xe cộ, con cái… để lại cho người đàn ông sự im lặng lạnh lùng khoảng trống mênh mông …. và hai bàn tay trắng!!!

BÁN TỰ VI SƯ

  Có một cậu học trò Vừa dốt vừa chậm chạp Sáng sớm mùng ba Tết Một mình đến chúc thầy Ông đồ ngạc nhiên thay Bèn kéo tay hỏi nhỏ: "Bạn đâu con không rủ Lại đi sớm giờ này?" Cậu học trò khoanh tay: "Thưa, vì con học dốt Tiếp thu chậm nhất lớp Nên rất ngại đi cùng Vả lại nếu đi chung Thầy hỏi han bạn giỏi Con đâu còn cơ hội Được trò chuyện cùng thầy?" Ông đồ sững vài giây Rồi quay sang gọi vợ Mang ra một khay lễ Xôi gà và phong bao Nâng khay lễ ngang đầu Ánh mắt đầy thiện cảm: "Thầy có chút lễ mọn Tết này xin biếu con!" Mắt mở to trợn tròn Cậu học trò lắp bắp Cúi rạp người xuống đất: "Mong thầy đại xá cho! Con mắc tội hồ đồ Nói mà không suy nghĩ Xin thầy đừng làm thế Con sợ lắm thầy ơi!" Ông đồ vội đỡ lời: "Con không sai gì cả Một bài học vô giá Con vừa dạy cho thầy... Dù trò dốt trò hay Bần hàn hay giàu có Lòng người thầy phải tỏ Sáng rỡ như trăng rằm Đối xử cho công bằng Mới là người thầy tốt Con cho ta bài học Cũng là thầy ta rồi!" ...

AI THÔNG MINH?

  Một gã da trắng giàu có bước vào quán rượu. Trong quán toàn khách da trắng, trừ một phụ nữ da đen ngồi trong góc. Hắn rút ví dày cộp nói với quản lý: "Tôi đãi mỗi người một ly, trừ bà da đen kia.". Quản lý làm theo. Người phụ nữ da đen đứng lên lễ phép cúi đầu "Cảm ơn ngài". Gã kia bực bội "Này quản lý, tôi đãi khách sâm banh thoải mái, trừ người đàn bà da đen kia". Bà da đen lại đứng lên lễ phép"Cảm ơn ngài". Gã nhà giàu điên tiết "Các vị muốn ăn gì cứ gọi. Tôi đãi, trừ mụ da đen này.". Bà da đen lại lễ phép "Cảm ơn ngài." Gã da trắng tiến lại phía tay quản lý và hỏi nhỏ "Mụ ấy điên à? Tôi cư xử vậy mà mụ ta cảm ơn hoài". - Dạ, ngược lại, bà ấy rất thông minh ạ. Bà ấy là chủ quán.