Skip to main content

Sự khác nhau giữa ĐÀN BÀ KHÔN và ĐÀN BÀ DẠI

 


1. Đàn bà dại chỉ chăm chăm vào khuyết điểm của đàn ông.
Đàn bà khôn tán thưởng ưu điểm của đàn ông.
2. Đàn bà dại thường cãi nhau với đàn ông mọi lúc mọi nơi, khiến cho đàn ông mất mặt.
Đàn bà khôn luôn giữ thể diện cho đàn ông trước mặt người ngoài.
3. Đàn bà dại không ngừng bới móc quá khứ.
Đàn bà khôn cùng đàn ông tạo dựng tương lai.
4. Đàn bà dại thích so sánh với người đàn ông của họ với người khác cô ta không biết đây là đang giết chết tình yêu
Đàn bà khôn biết hoàn cảnh của đàn ông. Cô ta hiểu rằng đấy là tạo động lực cho đàn ông
5. Đàn bà ngu ngốc tự cho mình nhìn thấy bản chất đàn ông.
Đàn bà thông minh sẵn lòng thông cảm tha thứ cho đàn ông.
6. Phụ nữ ngu ngốc sẽ nói: ”Anh cút đi”.
Phụ nữ thông minh sẽ nói: ”Anh không được phép rời bỏ em”.
7. Đàn bà dại luôn xem đàn ông như cung tên, kéo càng căng, mũi tên bay càng xa.
Đàn bà khôn xem đàn ông như cánh diều, thong thả giữ lấy dây diều trong tay.
8. Đàn bà dại thường quá đề cao cái tôi của mình.
Đàn bà thông minh luôn khôn khéo gửi gắm và dựa dẫm.
9. Đàn bà dại không rời đàn ông nửa bước.
Đàn bà khôn hiểu được lúc gần lúc xa.
10. Đàn bà dại chỉ biết giặt giũ nấu ăn, nhưng quên mất làm đẹp bản thân.
Đàn bà khôn cũng biết giặt giũ nấu ăn, nhưng không quên làm đẹp bản thân.
11. Đàn bà ngu ngốc mang đến cho đàn ông áp lực và kìm nén.
Đàn bà thông minh đem đến cho đàn ông động lực và hứng thú.
12. Đàn bà dại khiến đàn ông thất bại trong những giọt nước mắt của cô ta.
Đàn bà khôn khiến đàn ông thành công trong nụ cười rạng rỡ của cô ta.
13. Đàn bà dại luôn đả kích đàn ông.
Đàn bà khôn cổ vũ đàn ông.
14. Đàn bà dại đọc xong và bĩu môi.
Đàn bà khôn đọc xong sẽ share và lưu lại học dần

Comments

Popular posts from this blog

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

Hãy tin rằng có nước ở đó

  Một người đàn ông bị lạc ở đâu đó trong sa mạc. Lương thực và nước uống ít ỏi của anh nhanh chóng cạn kiệt. Anh biết rõ rằng nếu không tìm được nước trong vài giờ tới, chờ đợi anh sẽ là bóng tối vô hạn. Nhưng sâu trong lòng, anh vẫn tin một phép màu nào đó sẽ xảy ra. Rồi anh nhìn thấy một túp lều. Anh không thể tin vào mắt mình. Trước đó, anh đã nhiều lần bị ảo giác và những hình ảnh đánh lừa. Nhưng giờ đây, anh chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc tin tưởng. Dù sao đi nữa, đây chính là hy vọng cuối cùng của anh. Anh dùng chút sức lực còn lại để đi về phía túp lều. Càng tiến gần, hy vọng của anh càng lớn dần và lần này may mắn cũng đứng về phía anh. Thật sự có một túp lều ở đó! Nhưng tại sao vậy? Tại sao túp lều hoàn toàn hoang vắng? Dường như đã không có ai đặt chân đến đây suốt nhiều năm. Dẫu vậy, người đàn ông vẫn bước vào, mang theo hy vọng tìm được nước. Nhưng cảnh tượng bên trong khiến anh không thể tin vào mắt mình. Có một chiếc máy bơm nước bằng tay ở đó! Anh như được t...

Gillian cô bé không thể ngồi yên

  Gillian là một cô bé 7 tuổi. Cô bé 7 tuổi không thể ngồi yên phút nào trong giờ học với biệt danh “Wriggle Bottom” (tạm dịch là: “Cái mông vặn vẹo”). Gillian liên tục đứng lên, ngồi xuống; lơ đễnh mất tập trung; suy nghĩ vẩn vơ và không theo được bài giảng. Thầy cô của Gillian lo lắng, buồn phiền về cô bé. Họ phạt cô bé. Họ la mắng cô bé. Họ tặng cô bé một phần thưởng vào đôi lần cô bé chú tâm trong giờ học. Nhưng chẳng ích gì. Gillian hoàn toàn không biết phải làm thế nào để không nhấp nhổm và tập trung trong giờ học. Ở nhà cũng vậy. Mẹ cũng dùng hình phạt với Gillian. Vì thế, cô bé không chỉ nhận điểm kém và bị phạt ở trường, mà còn phải chịu đựng tất cả những điều tồi tệ đó ở nhà. Một hôm, mẹ của Gillian được mời tới trường. Người phụ nữ buồn thê thảm như thể biết trước mình sắp nhận được tin dữ dắt tay con đến thẳng phòng gặp mặt. Các giáo viên trao đổi về một căn bệnh, một hội chứng rối loạn học tập. Có lẽ đó là chứng tăng động, hoặc có lẽ cô bé cần sớm được can thiệp y tế. ...