Người ta kể lại rằng khi thư viện lớn nhất tại thành phố Alexandre bên Ai Cập bị đốt cháy, chỉ có một quyển sách còn nguyên vẹn. Nhìn bên ngoài thì đây chỉ là một quyển sách tầm thường như bao nhiêu quyển sách khác.
Nhưng có lẽ đây là quyển sách quí giá nhất thế giới, vì bìa lưng của nó chứa đựng bí mật của một viên đá quí. Viên đá này chạm đến đâu thì tất cả đều biến thành vàng.
Hàng chữ viết trên bìa lưng của quyển sách cho biết viên đá quí này nằm lẫn lộn trong muôn nghìn viên đá khác tại bờ Hắc Hải. Về hình thù nó giống như mọi viên đá khác. Chỉ khác có điều là trong khi những viên đá khác sờ vào thấy lạnh, còn viên đá quí này thì lại nóng.
Một nông dân nghèo đã tình cờ mua được quyển sách và khám phá ra bí mật ấy. Ông ta bán tất cả tài sản và lên đường đi tìm cho bằng được viên đá quí. Ông cắm lều bên bờ Hắc Hải và ngày ngày nhặt từng viên đá lên xem. Cầm lên viên đá nào lạnh ông ném xuống biển. Nguyên một năm ròng rã, mỗi ngày ông lặp lại cùng một động tác ấy. Nhặt lên một viên đá rồi ném xuống biển. Nhưng ông vẫn chưa tìm được viên đá nóng. Viên đá nào cũng lạnh cả.
Ông lại tiếp tục làm công việc ấy trong một năm nữa. Nhưng vẫn chưa tìm được viên đá quí. Thế rồi một buổi chiều nọ, bàn tay của ông bỗng rực nóng lên khi chạm đến một viên đá. Nhưng thói quen nhặt đá để ném xuống biển đã trở thành một thứ bản năng, không chống lại nổi nữa. Vì thế người nông dân cũng ném luôn viên đá ấy xuống biển.
Comments
Post a Comment