Có ba điều cần nhắn với chính mình 20 năm trước, thì điều đầu tiên sẽ là: "hãy luôn nhớ rằng, mọi mối quan hệ đều dựa trên lợi ích", tứt nhiên, lợi ích ở đây không chỉ là tiền, mà dựa trên cách lợi ích song phương, hay còn gọi là "có qua có lại", kể cả các quan hệ vợ chồng, anh em, bạn bè, người thân, các lợi ích này cũng là một tiêu chí gìn giữ mối quan hệ. Và, cũng tứt nhiên, tuỳ theo lợi ích mà các mối quan hệ đem lại, chúng ta có quyền cân nhắc nên ưu tiên mối quan hệ nào, nên dành thời gian ít ỏi của mình cho các mối quan hệ nào.
Trong trò đua chó, thực ra những con chó không chạy đua với nhau, nó chạy theo một mục tiêu, người ta thường làm một con thỏ bông (hay một cục bông xù tượng trưng), rồi dùng mô tơ kéo cho con thỏ bông chạy trước, những con chó sẽ chạy đuổi theo. Bọn chó, bằng bản năng săn mồi, và vì đã được huấn luyện như vậy, chúng cật lực chạy theo con mồi giả đó và con nào chạy nhanh nhứt thì con đó được coi là thắng. Dĩ nhiên, nhìn từ góc độ chúng ta, thì đó là bầy chó bất hạnh nhứt thế giới, dù chúng ta cũng biết cách làm cho nó luôn tin rằng nó hạnh phúc, cảm thấy cuộc sống luôn no đủ, được ăn ngon, được chăm sóc chiều chuộng hơn những con chó khác, và luôn có mục tiêu để theo đuổi. Dù nó có chạy nhanh cỡ nào cũng chẳng bắt được con mồi giả ấy, chỉ là nó không biết điều đó.
Mục tiêu, và lợi ích chung trong cuộc sống của số đông chúng ta, thường gắn với thu nhập, địa vị, quyền lợi, tiện ích... của cá nhân và gia đình mình, tứt nhiên các lợi ích này là những mong cầu chính đáng, và thường, nếu đạt được đem sẽ mang lại hạnh phúc nhứt định trong cuộc sống. Lợi ích chính đáng, và đem lại hạnh phúc, khi và chỉ khi, thu nhập, mà cụ thể ở đây là tiền bạc và lợi ích đi kèm của nó, phải do bàn tay và khối óc chúng ta làm ra, được đổi bằng mồ hôi, nước mắt của chúng ta, là thành quả của quá trình học tập, làm việc, được đo bằng nỗ lực không ngừng nghỉ của chúng ta, và cả sự lương thiện, tứt nhiên.
còn nếu không phải vậy, là những lợi ích không tự chúng ta tìm kiếm, không dựa trên năng lực và nỗ lực của chính mình, thì nó sẽ như con thỏ giả kia, chỉ làm cho chúng ta chạy theo một cách mù quáng, rồi chuốc lấy thất vọng và mệt mỏi, thậm chí là đánh đổi thời gian, đánh đổi tất cả các mối quan hệ gia đình, cha mẹ, vợ con.... mà quan trọng là, khi tham gia vô trò chơi đó, chúng ta không biết mình là một nhân vật, không biết mình đuổi theo điều gì.
trong cái guồng quay hôm nay, ai thực sự tận hưởng cảm giác hạnh phúc từ những lợi ích cuộc sống do chính mình tạo ra, còn ai đang đóng vai một nhân vật, tưởng mình hạnh phúc, trong trò đua chó nghiệt ngã.
Comments
Post a Comment