Skip to main content

Ba người lính và nồi Súp đá


Có ba người lính lê bước trên đường ở một vùng đất xa lạ. Họ trên đường trở về từ cuộc chiến. Bên cạnh sự mệt mỏi, họ còn đói bụng. Họ chưa ăn gì trong hai ngày qua.
Người lính thứ nhất nói, “Ước gì có một bữa ăn tối ngon lành”.
Người lính thứ hai nói, “Và một cái giường để ngủ”.
Người thứ ba nói, “Tất cả đều không thể có. Chúng ta phải tiếp tục bước đi”.
Họ tiếp tục bước đi. Đột nhiên ở phía trước, họ thấy ánh sáng phát ra từ một ngôi làng.
Người lính thứ nhất nói, “Có thể chúng ta sẽ kiếm được một ít thức ăn ở đó”.
Người lính thứ hai nói, “Và một căn gác để ngủ”.
Người lính thứ ba nói, “Vậy thử hỏi xem cũng không mất mát gì”.
Trong khi đó, người dân làng ở đây có tật sợ kẻ lạ. Khi biết được ba người lính đang trên đường tới làng, họ nói với nhau.
“Có ba người lính sắp đến đây. Lính thì lúc nào cũng đói bụng mà chúng ta chỉ có đủ cho chính mình”. Rồi họ vội vã giấu thức ăn đi.
Họ giấu những bao lúa mạch dưới đống rơm trong nhà kho. Họ thả những xô sữa xuống giếng khô.
Họ trải những cái mền cũ lên trên thùng cà rốt. Họ giấu bắp cải và khoai tây dưới gầm giường. Họ treo thịt xuống dưới hầm.
Họ giấu đi tất cả mọi thứ có thể ăn được. Sau đó, họ chờ.
Đầu tiên, mấy người lính dừng lại trước nhà của Paul và Francoise.
Họ nói: “Chào ông bà, ông bà có thể chia sẻ một chút thức ăn cho ba người lính đói bụng này không?”
Paul trả lời: “Chúng tôi đã không có thức ăn cho chính mình ba ngày rồi”. Francoise làm ra vẻ buồn khổ nói: “Mùa gặt vừa qua thật là tệ!”
Ba người lính đi qua nhà của Albert và Louise.
“Ông bà có thể giúp cho chúng tôi một ít thức ăn và một góc nhà nào đó để ngủ qua đêm được không?”
Albert nói: “Ồ tiếc quá! Chúng tôi đã đưa tất cả thức ăn cho những người lính tới đây trước các ông rồi”.
Louise nói: “Chúng tôi không còn giường trống”.
Tới nhà của Vincent và Marie cũng có câu trả lời tương tự. Mùa gặt hái kém và mọi hột thóc còn lại phải để dành làm giống cho mùa sang năm.
Cứ như thế, ba người lính đi tới từng nhà trong làng. Không nhà nào có thức ăn dư. Họ đều có lý do chính đáng. Gia đình này đông người không có đủ thức ăn. Gia đình kia có cha mẹ già phải chăm sóc. Tất cả đều có quá nhiều miệng để nuôi.
Dân làng ra đứng trước cửa nhà thở dài. Họ làm ra vẻ rất đói bụng.
Ba người lính bàn tính với nhau.
Sau đó, người lính đầu tiên nói lớn, “Hỡi những người tốt lành!” Những người nông dân nghe gọi bèn kéo đến xem chuyện gì sẽ xảy ra.
“Chúng tôi là ba người lính đói bụng trên một vùng đất xa lạ. Chúng tôi đã đi xin thức ăn nhưng các người không có thức ăn. Vậy thì, chúng tôi sẽ phải nấu món súp đá”.
Những người nông dân trố mắt nhìn.
Súp đá? Thật là điều nên biết.
Những người lính nói: “Trước hết, chúng tôi cần một cái nồi lớn”.
Dân làng mang tới một cái nồi lớn nhất họ có. Làm cách nào để nấu cho đầy nồi này?
Mấy người lính nói: “Không lớn quá đâu! Vừa đủ. Bây giờ xin cho chúng tôi nước và ít củi để đun sôi”.
Dân làng lập tức dựng một cái bếp lớn trên khoảng đất rộng rãi giữa làng. Họ cùng nhau múc nước đổ đầy nồi, nhóm lửa và chờ nồi nước sôi lên.
“Và bây giờ, nếu có thể, các bạn vui lòng cho chúng tôi xin ba viên đá tròn và nhẵn nhụi”.
Cũng dễ tìm thôi!
Dân làng trố mắt nhìn xem các ông lính thả ba viên đá vào nồi.
Các ông lính chậm rãi khuấy nồi súp nói: “Súp nào cũng cần phải có muối và tiêu”.
Mấy đứa trẻ chạy đi lấy muối và tiêu.
“Những hòn đá như thế này thường nấu súp rất ngon. Nhưng mà, nếu có thêm cà rốt thì sẽ ngon hơn nhiều”.
Francoise nói, “Thế sao? Tôi nghĩ tôi có một hoặc hai củ cà rốt”. Và cô liền chạy đi.
Cô trở lại với một ôm tay cà rốt lấy từ cái thùng bên dưới tấm mền đỏ.
“Một món súp đá ngon nên có bắp cải,” các ông lính nói trong lúc cắt cà rốt bỏ vào nồi.
“Nhưng thôi, các bạn có đâu mà hỏi”.
“Tôi nghĩ tôi có thể tìm được bắp cải ở đâu đó,” Marie nói và vội vã chạy về nhà. Sau đó cô trở lại với ba cây bắp cải lấy từ gầm giường.
“Nếu chúng ta có một chút thịt bò và vài củ khoai tây thì súp này sẽ không thua những món súp ngon của người giàu có”.
Mấy người nông dân suy nghĩ một lát. Họ nhớ có khoai tây và thịt bò treo trong hầm. Họ liền chạy đi lấy.
Súp của người giàu – và tất cả chỉ từ vài viên đá. Thật là kỳ diệu!
“À”, mấy ông lính thở dài trong lúc bỏ thịt bò và khoai tây vào nồi, “nếu chúng ta có một ít lúa mạch và một ly sữa! Súp này sẽ tương xứng với súp của nhà vua. Thật vậy, nhà vua đã yêu cầu một món súp như thế trong lần cuối cùng chúng tôi ăn tối với ông”.
Các người nông dân nhìn nhau. Có thật mấy ông lính này đã được nhà vua tiếp đãi!
Các ông lính thở dài: “Có muốn cũng không được vì các ông không có”.
Những người nông dân đi lấy lúa mạch giấu trên gác xép và kéo sữa dưới giếng lên. Họ mang tới cho các ông lính.
Các ông lính bỏ lúa mạch và sữa vào nồi nước đang sôi trong khi những người nông dân chăm chú nhìn.
Cuối cùng súp đã chín.
Các ông lính nói: “Tất cả mọi người hãy nếm thử. Nhưng trước hết, hãy dọn bàn ra”.
Những cái bàn lớn được dọn ra sân làng và có đuốc thắp sáng chung quanh.
Súp thật thơm! Rất đáng được xếp hạng súp của vua.
Sau đó các người nông dân tự hỏi, “Súp hấp dẫn thế này chắc cần có bánh mì và một chút giấm táo?” Chẳng bao lâu tin tức về bữa tiệc được truyền đi và tất cả mọi người ngồi vào ăn.
Chưa bao giờ có được một bữa tiệc như thế này. Chưa bao giờ người dân làng được nếm thử món súp ngon như vậy. Và thật kỳ diệu, được nấu từ đá!
Họ ăn và uống rượu. Sau đó, họ nhảy múa và ca hát tới khuya.
Cuối cùng, tất cả đều mệt mỏi. Sau đó, ba người lính hỏi: “Có căn gác nào cho chúng tôi ngủ qua đêm không?”
“Để cho ba vị khôn ngoan và tuyệt vời này ngủ trong căn gác nhỏ hẹp à? Đúng ra, họ phải có giường tốt nhất trong làng”.
Sau đó, người lính đầu tiên ngủ trong nhà một ông cha.
Ông thứ hai ngủ trong nhà chủ tiệm bánh mì.
Và ông thứ ba ngủ trong nhà ông thị trưởng.
Sáng ra, cả làng tụ tập ở sân làng để từ biệt ba ông lính.
Các người nông dân nói với ba ông lính, “Rất cám ơn những gì ba bạn đã dạy chúng tôi.
Chúng tôi sẽ không bao giờ bị đói, bây giờ chúng tôi đã biết làm thế nào để nấu món súp từ đá”.
“Ừ, tất cả chỉ là biết làm thế nào”, những người lính nói và cất bước lên đường.

Comments

Popular posts from this blog

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Luật sư bán giếng

  Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí". Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai". Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"! Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

4 người vợ của nhà Vua

  Một người đàn ông chưa thành Vua cũng “có thể có“ hình bóng của 3 người phụ nữ Đó là: - Một Thiếu phụ chính chuyên “để quán xuyến“ nơi hậu trường. - Một Giai nhân sắc sảo “để sát cánh “nơi thương trường. - Và một Cô em nhí nhảnh “để nhảy nhót “nơi vũ trường. Người thứ nhất có thể sát cánh với anh nơi thương trường và người thứ hai có thể nhảy nhót với anh nơi vũ trường chứ người thứ ba “thì không thể “ quán xuyến hậu trường cho anh được.Và khi anh chết rất “ có thể “người thứ hai sẽ đến dự đám ma còn người thứ ba thì “không thể “xuất đầu lộ diện Ông ấy đặc biệt trân trọng người vợ thứ tư của mình. Ông ấy đã tặng cô ấy những món quà xa hoa, trang sức quý hiếm, quần áo xa hoa. Cô ấy xinh đẹp, thanh lịch, và ông ấy muốn điều tốt nhất cho cô ấy. Ông ấy cũng yêu người vợ thứ ba của mình, người mà ông ấy nghĩ là tuyệt vời. Ông ấy thích khoe cô ấy trước đám đông, trưng bày cô ấy ở các buổi dạ hội. Nhưng sâu thẳm, ông ta sợ rằng một ngày nào đó cô ta sẽ bỏ ông ta theo một vị vua khác. Ôn...