Skip to main content

Posts

Showing posts from October, 2019

BỮA CƠM GIÁ BAO NHIÊU ?

1. Một cụ già thỉnh nguyện Giám đốc bệnh viện (GĐ) được sống vài ngày cuối cùng để gặp mặt đầy đủ con cháu. Để thực hiện được thỉnh nguyện đó phải dùng nhiều nguồn lực với chi phí rất lớn mà hoàn cảnh gia đình cụ thì lại rất nghèo. Đang trăn trở giữa y đức và viện phí, chợt chuông điện thoại reo, GĐ trả lời OK rồi cúp máy với vẻ mặt rạng rỡ vui mừng. Bà cụ cũng toại nguyện rồi nhẹ nhàng yên giấc ngàn thu với đôi môi cười. Người con trai cả làm thủ tục  đưa cụ về lo hậu sự. Khi cầm tờ hóa đơn viện phí, anh tá hỏa thất thần. Ngay lúc đó, một cô y tá chạy đến đưa cho anh một tờ giấy nhỏ, bảo anh đưa cho phòng tài chính. Anh làm theo và nhận giấy xuất viện ngay tức thì mà không biết tại sao. Anh chỉ thấy tờ giấy ghi đúng ba chữ cùng chữ ký của ai đó. Khi dịch vụ mai táng đến nhà lo hậu sự trọn gói theo yêu cầu của gia đình, thấy tang cụ, xe cộ và nhân viên quá cao cấp. Sợ anh lo lắng phân tâm, đại diện dịch vụ ghé tai anh nói nhỏ: tất cả đều đúng với chi phí anh đã đặt, khôn...

Mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Mình góp ý nhé. Ý kiến của mình là như này, mình nói ra nếu có mất lòng anh em thì mình cũng chịu, tại vì mình cũng chỉ muốn đóng góp một chút ý kiến cho anh em biết là mình cũng là một người có ý kiến, mình là con người không thích nói dài dòng, chỉ đơn giản muốn góp ý kiến cho mọi người biết thôi, mong mọi người hãy hiểu và thông cảm cho mình, mình xin góp ý một ý kiến cực kì ngắn gọn cho anh em hiểu mình không muốn vòng vo, nói dài chỉ là một cái ý kiến ngắn gọn không cần dài. Đấy nói tóm lại là mình góp ý vậy thôi còn anh em hiểu hay không thì cũng không biết. Ai đang rảnh thì bỏ vài giây ra để đọc cmt này.... Để biết là mình có góp ý kiến. Mong ae hiểu vì mình cũng chỉ muốn đóng góp ý kiến mà thôi!

Nếu như mọi việc đã được chuẩn bị sẵn thì giá trị của bạn ở đâu?

Gia Cát Lượng chưa từng hỏi Lưu Bị: “Tại sao cung tên của chúng ta ít như vậy?” Quan Vũ chưa bao giờ hỏi Lưu Bị: “Tại sao binh lính của chúng ta thiếu thốn đến thế?” Trương Phi chưa bao giờ hỏi Lưu Bị: “Khi bị quân lính vây hãm dưới thành, chúng ta phải làm sao?” Thế nhưng… Đã từng có tích dùng thuyền cỏ mượn tên. Đã từng có chuyện qua năm ải chém sáu tướng. Đã từng có sự kiện chặt đứt cây cầu dọa lùi Tào binh. Triệu Tử Long nhận được quân lệnh tấn công khi chỉ có 20 binh sĩ. Kết quả đã công hạ được mười thành trì, thu được 2 vạn binh sĩ cùng ba ngàn con ngựa tốt. Trong quân lệnh chỉ viết vẻn vẹn 4 chữ: “Đánh hạ thành trì”. * Nếu như mọi việc đã được chuẩn bị sẵn thì giá trị của bạn ở đâu? Bởi vì bạn đang bước đi, bạn mới có thể gặp được những người cùng chung chí hướng, mới gặp được bạn đồng hành. Vậy nên, bạn muốn gặp được nhau thì phải đi cùng trên một con đường.Trước tiên, hãy dũng cảm bước đi…Không phải vì có người đồng hành nên mới bước đi, mà là khi bước đi mới...

Chiếc đồng hồ cổ

Một người đàn ông trước khi qua đời, đã kịp nói với con trai của mình rằng:“Đây là chiếc đồng hồ mà ông của con đã cho cha và nó đã gần 200 năm tuổi, nhưng trước khi ta cho con, hãy đi tới cửa hàng đồng hồ ở ngay đầu phố, hỏi người bán hàng rằng có thể mua lại với giá bao nhiều." Con trai đi hỏi rồi quay lại nói với cha:"Người bán đồng hồ chỉ trả $5 vì nó cũ quá rồi." Người cha đáp:"đi tới hàng coffee xem sao." Con trai đi hỏi rồi quay lại trả lời:"Chủ hàng coffee cũng chỉ mua lại với giá $5." "Đi tới viện bảo tàng và đưa họ xem cái đồng hồ này." — Người con trai đi và sau đó quay lại trả lời:" Họ đang đề nghị con một triệu đô cho chiếc đồng hồ cha ạ." Người cha nói:" Ta muốn con hiểu rằng xác định giá trị thật sự của một thứ gì đó khi và chỉ khi nó được đặt đúng chỗ. Đừng đặt bản thân mình ở những nơi không đúng với năng lực và giá trị của con. Nơi phù hợp sẽ hiểu giá trị mà con mang lại cho họ." HÃY HIỂU GIÁ TRỊ và VỊ...

AI CŨNG LÀ NHÂN TÀI

Tại một khu rừng nọ, nhằm tìm ra những con vật tài giỏi để giao một số trọng trách, người ta tổ chức một kỳ thi với sự tham gia của các con vật tại đó, gồm: Quạ, Khỉ, Chim cánh cụt, Voi, Cá, Hải cẩu và Chó. Khi cả bọn đông đủ, vị giám thị ra đề. “Để công bằng, tất cả phải làm chung một bài kiểm tra: Hãy leo lên cái cây kia!“. Cuộc thi bắt đầu. Quạ thi đầu tiên và tạo được sự bất ngờ vì sự giỏi giang của mình, nó chọn con đường nhanh nhất là bay thẳng lên đỉnh cây. Giám thị coi thi phán rằng: “Con rất giỏi và thông minh, chọn con đường nhanh nhất, không theo một trình tự nào và tới được đỉnh cây chỉ trong vài giây, con được 10 điểm.“ – “Cảm ơn thầy, đó là điều hiển nhiên.” – Quạ đáp. Đến phiên Khỉ thi, một sự khởi động nhẹ nhàng, Khỉ vặn mình để chuẩn bị trèo lên cây, chiếc cây cao nhưng khỉ vẫn mỉm cười và tự tin rằng chuyện này trong tầm tay mình vì ngày nào nó chả luyện trèo hết cây này, đến cây khác nhuyễn như cháo. Thật vậy, Khỉ chỉ cần chốc lát là leo lên tận đỉnh của cây và thầ...

Cuộc đua giữa Báo và chó săn

Năm 1908 người ta tổ chức 1 cuộc đua giữa Báo và chó săn để xem báo có chạy nhanh nhất như lời đồn không? Điều bất ngờ là khi cuộc thi diễn ra, đàn chó thì hết sức lao đi còn Báo thì dậm chân không hề nhúc nhích. Cả đám đông phẫn nộ, chỉ có 1 người đàn ông lặng lẽ quan sát rồi bất ngờ lên tiếng khiến đám đông nín lặng: "Khi bạn biết mình là số 1, bạn không cần chứng minh điều đó với bọn ngu".

Đoán ý cấp trên

Có một người đảm nhiệm chức vụ thư ký, lãnh đạo yêu cầu anh ta xem tất cả các báo cáo để xem chúng được viết ra sao. Người này xem xong báo lại với lãnh đạo rằng: "Tôi cho rằng viết không tệ." Lãnh đạo liền lắc đầu, thư ký vội nói: "Nhưng có một vài vấn đề." Lãnh đạo lại lắc đầu, thư ký vội chữa cháy: "Vấn đề không lớn lắm." Lãnh đạo vẫn lắc đầu, thư ký liền nói: "Vấn đề chủ yếu là viết chưa hay lắm, biểu đạt cũng chưa rõ ràng." Nói đến mức này nhưng lãnh đạo vẫn chưa hài lòng, vẫn lắc đầu. "Những vấn đề này sửa lại một chút sẽ tốt hơn"- người thư ký nói. Dù vậy, lãnh đạo có vẻ vẫn chưa hài lòng, vẫn tiếp tục lắc đầu. "Tôi đề nghị trả lại báo cáo này." – thư ký nói. Đến lúc này, vị lãnh đạo mới nói: "Chiếc áo mới này cổ hơi chật, thật khó chịu quá." Đừng tùy tiện đoán biết ý đồ của lãnh đạo, thay vào đó, hãy biểu đạt một cách rõ ràng ý kiến của bản thân, không cần thiết phải lấy lòng người khác h...

2 cha con mua lừa

Có hai bố con vào trong thành mua lừa, đến khi mua bán xong xuôi, cả hai đều ngồi trên lưng lừa để nó đưa về nhà. Trên đường đi, có người nhìn thấy cha con họ liền chép miệng nói: "Hai người này thật ngược đãi con lừa quá." Nghe vậy, hai bố con bảo nhau đi xuống và dắt con lừa về nhà. Lại có một người qua đường khác nhìn thấy và lên tiếng: "Hai kẻ ngốc này, có lừa mà không cưỡi." Lần này, người cha để con trai ngồi trên lưng lừa còn mình thì dắt con vật đi. "Con trai nhà này bất hiếu thật, để bố phải vất vả dắt lừa còn mình thì chễm chệ trên lưng con vật." – Một người đi đường khác nói. Người con trai nghe thế liền nhảy xuống, bảo bố lên trên lưng lừa ngồi. Thế nhưng lần này, cũng vẫn bị người qua đường nói: "Ông bố này thật nhẫn tâm, bắt con trai chịu khổ." Hai bố con khổ sở nhìn nhau, cuối cùng quyết định cùng nhau vác con lừa về.

Đường lên thiên đàng và đường đến bưu điện

Có một vị cha xứ lần đầu đến thị trấn nọ. Ông ta hỏi một đứa trẻ: "Cậu bé, cháu có thể nói cho ta biết đường đến bưu điện không?" Sau khi được đứa trẻ miêu tả chi tiết đường đi, vị cha xứ nói: "Cảm ơn cháu, cậu bé. Đúng rồi, chủ nhật này cháu đến nhà thờ tìm ta nhé, ta có thể nói cho cháu biết đường lên thiên đàng. Tưởng chừng đứa trẻ đó sẽ rất hào hứng trước lời đề nghị trên nhưng phản ứng của nó đã khiến vị cha sứ khó xử: "Thôi ạ, đến đường đến bưu điện ông còn không biết, làm sao ông có thể nói cho cháu biết đường lên thiên đàng đây?" Nếu như muốn có được niềm tin của người khác, chúng ta bắt buộc phải làm giàu kiến thức cho bản thân, khiến mình trở nên giỏi giang, lớn mạnh. Có như vậy, khi người khác đưa ra nghi vấn, chúng ta mới không bị rơi vào thế "bí".

Chống trộm nhưng phải lại cho mình một đường lui

Một gia đình nọ bị trộm đột nhập. Để đề phòng trộm không phá cửa sổ lẻn vào một lần nữa, chủ nhà đã cho lắp đặt một hàng rào sắt loại bên ngoài tất cả các cửa sổ ở tầng một. Thế nhưng sau đó, nhà họ vẫn bị trộm đột nhập và họ phát hiện ra rằng, kẻ trộm đã bám vào hàng rào chắn bên ngoài cửa sổ tầng một rồi leo lên tầng hai. Để đối phó với trộm, chủ nhà tiếp tục lắp thêm hàng rào sắt chắn bên ngoài cửa sổ tầng hai và nghĩ: Mình đã phòng đến mức này, kẻ trộm cho dù có giỏi thế nào cũng không thể nào vào nhà mình được nữa. Nào ngờ, chẳng bao lâu sau đó, nhà ông ta bị cháy, trẻ con và một người lớn tuổi trong nhà ngủ ở tầng hai, vì cửa sổ bị hàng rào kim loại chắn kín bên ngoài nên không ai thoát ra được. Khi chúng ta tự cho rằng mình đã cắt đứt thời cơ, cơ hội của kẻ thù thì cũng có thể, chúng ta đang tạo ra cho họ một cơ hội khác; khi chúng ta vít kín toàn bộ cơ hội của kẻ thù, rất có thể chúng ta đã đánh mất cơ hội của chính mình. Cho dù chúng ta đối phó với kẻ thù thế nào ...

Bài học từ việc ông bố giàu nhận ra con trai thất lạc lâu ngày

Một ngày nọ, có một người cha dẫn con trai đi chơi. Trong khi vui đùa, cậu bé không may đi quá xa và bị lạc mất bố. Sau đó, dù nỗ lực tìm con nhưng ông bố đã không thành công, cậu bé trở thành trẻ mồ côi, sống cảnh vất vưởng, đi xin ăn để kiếm ăn qua ngày. Nhiều năm trôi qua, cậu bé ngày nào đã lớn, nhưng vẫn là một người ăn xin, đi hết vùng nọ sang vùng kia, không ở cố định một chỗ nào. Trong khi đó, nhờ lao động chăm chỉ, ông bố đã trở thành một người vô cùng giàu có. Do quá thương nhớ con trai, ông không sinh thêm đứa con nào, còn thường phái người đi khắp nơi dò la tung tích, ngày đêm mong ngóng được gặp lại cậu con trai đáng thương của mình. Có lẽ nhờ sự thành tâm nên Trời Phật đã cho họ có cơ hội gặp lại nhau. Một hôm, khi đang đi ăn xin, do mệt quá nên cậu con trai đã ngồi phịch xuống ngay trước một cánh cổng lớn. Không ngờ đó lại chính là nhà cha mẹ mình, cậu thanh niên ngước lên và tự bẩm lẩm:  "Không biết chủ nhà này có phải là vua không? Ông ta thật giàu có b...

Bị hổ đói dồn đến vách núi, bạn sẽ làm gì ?

Có một người đàn ông trong lúc tản bộ chậm rãi trong rừng thì bất ngờ nhìn thấy một con hổ đói. Con hổ gầm lên một tiếng rồi lao về phía con mồi. Người đàn ông lập tức dùng hết sức có thể và tốc độ nhanh nhất có thể để thoát khỏi tình huống nguy hiểm này. Thế nhưng, con hổ bám theo sát nút và không có ý định buông tha. Người đàn ông cứ chạy, cứ chạy, chạy mãi, cuổi cùng bị con hổ ép đến một vách núi cheo leo. Đứng trên vách núi nhìn xuống, anh ta nghĩ: Thay vì để bị con hổ vồ được mình, bị cắn chết, bị xé xác thì chi bằng nhảy xuống bên dưới cho xong, biết đâu vẫn còn một cơ hội sống. Nghĩ vậy, người đàn ông liền gieo mình xuống dưới vực, vô cùng may mắn là anh ta đã mắc vào một thân cây. Đó là một cây mơ rừng sống trên vách núi, trên cây lúc đó đã kết đầy quả ngọt. Đúng lúc đó, người đàn ông nghe thấy tiếng gầm lớn từ vực sâu vọng lại. Nhìn xuống, anh ta thấy một con sư tử hung dữ đang ngẩng đầu lên nhìn mình.  Tiếng gầm của sư tử khiến người đàn ông run rẩy, nhưng rồ...