Skip to main content

Posts

Showing posts from May, 2018

Mất bao lâu để học thành tài

Một môn sinh muốn theo học võ đến gặp thầy của mình và ngập ngừng hỏi: "Thưa thầy, con rất mong muốn được theo học thầy. Xin thầy cho con biết, sau bao lâu con có thể thành tài được ạ?"  Người thầy ôn tồn đáp: "Mười năm."  Môn sinh nọ như không tin vào tai mình, cậu thầm nghĩ “Làm sao có thể mất đến tận mười năm cuộc đời để học thành tài một môn võ?”. Rồi không thể kiên nhẫn nổi, cậu nói: "Nhưng con muốn thành tựu nhanh hơn. Con sẽ học liên tục, sẽ luyện tập hàng ngày, mỗi ngày mười giờ hoặc nhiều hơn nếu cần. Như vậy con sẽ mất bao nhiêu thời gian?"  Thầy giáo suy nghĩ một giây lát, và đáp "20 năm."

Hai cha con và con chim sẻ

Trong một buổi chiều yên tĩnh, trên chiếc tràng kỷ đặt trong vườn của một ngôi nhà nọ, có một cặp cha con đang ngồi sát cạnh nhau.  Người con trai bảnh bao đang ngồi xem báo, trong khi đó người cha tuổi đã xế chiều ngồi thật yên lặng bên con.  Đột nhiên, một con chim sẻ bất ngờ bay sà xuống đám cỏ bên cạnh. Người cha lầm bẩm hỏi một câu: "Đó là gì thế?"  Người còn trai nghe tiếng bố hỏi liền ngẩng đầu lên, nhìn vào đám cỏ rồi trả lời: "Một con chim sẻ." Nói xong, anh ta tiếp tục cúi đầu đọc báo.  Người cha gật gật đầu, như đang có suy tư gì đó, ông nhìn con chim sẻ đang nhảy nhót trên đám cỏ, khiến những lá cỏ động đậy và hỏi tiếp: "Đó là gì thế?"  Người con trai miễn cưỡng ngẩng đầu lên, cau mày đáp: "Bố, chẳng phải con vừa nói với bố rồi sao, là một con chim sẻ."  Nói xong, anh ta lại tiếp tục giơ cao tờ báo lên đọc tiếp.  Con chim cất cánh bay, rồi lại sà xuống một đám cỏ khác cách đó không xa. Ánh mắt người cha dõi theo đường...

Chuyện của 3 con cá

1. Con cá thứ nhất là cá hồi chó. Cá hồi chó sống ở vùng nước sâu trong đại dương bao la. Cá hồi chó mẹ sau khi đẻ trứng sẽ đợi ở một bên, trứng sau khi nở thành cá con vẫn chưa thể tự kiếm ăn, chỉ có thể dựa vào thịt của mẹ để lớn.  Cá mẹ nhịn đau đớn không hề kêu ca. Khi cá con lớn lên, cá mẹ chỉ còn lại một đống xương, đó là minh chứng đắt giá nhất cho tình mẹ vĩ đại trên thế giới này. Cá hồi chó là con cá tượng trưng cho tình mẹ 2. Con cá thứ hai là cá lóc Tàu Nghe nói loài cá này sau khi sinh con sẽ bị mất đi khả năng nhìn, không thể kiếm mồi mà chỉ có thể nhịn đói. Khi trứng nở thành hàng ngàn con cá con, đàn cá con không nỡ nhìn mẹ chết nên từng con, từng con một chút động bơi vào miệng mẹ để giúp mẹ đỡ đói.  Cá mẹ sống lại, lượng cá con còn tồn tại chẳng đáng là bao, chỉ còn chưa đến 1/10, số còn lại vì mẹ mà hy sinh tấm thân non nớt của mình.  Cá lóc tàu là con cá tượng trưng cho sự hiếu thảo của người làm con 3. Con cá thứ ba là cá hồi Mỗi...

Điều tốt đẹp từ sự xui xẻo

Xưa kia, có một vị vua rất thích săn bắn. Ngày nọ, nhà vua trong lúc đi săn có bắn trúng một con báo hoa, liền hồ hởi đến nơi để thu về chiến lợi phẩm. Không ngờ rằng khi nhà vua xuống ngựa, con báo hoa đang nằm hấp hối bỗng vùng lên cắn mất ngón út của ngài. Ông vô cùng buồn bực, liền triệu Tể tướng của mình tới uống rượu giải khuây. Nghe nhà vua giãi bày với những lời oán trách số phận, Tể tướng chỉ mỉm cười và nói: "Hoàng thượng nên nghĩ thoáng một chút. Bởi tất cả những chuyện xảy ra trên đời này chắc chắn đều là sự sắp xếp tốt đẹp nhất của trời xanh dành cho ta". Nghe vậy, vua liền nổi giận quát rằng: "Nếu trẫm đem ngươi tống vào ngục giam, ngươi cũng cho rằng đó là sự sắp xếp tốt đẹp nhất?" Tể tướng không sợ hãi, chỉ từ tốn thưa lại: "Nếu vậy, thần cũng nguyện tin tưởng đó chính là sự an bài tốt đẹp và thỏa đáng nhất". Nhà vua giận dữ vô cùng, lập tức phái người bắt Tể tướng giam vào đại lao. Một tháng sau, vết thương đã khỏi hẳn...

Vui vẻ là một kiểu năng lực

Một công ty xuyên quốc gia nọ đăng tuyển giám đốc kế hoạch. Người ứng tuyển đông như đi chảy hội, vì thế nên khâu sảo sát vô cùng nghiêm ngặt. Qua nhiều vòng sàng lọc, chỉ còn ba người xuất sắc nhất lọt vào vòng tuyển dụng cuối cùng. Trước vòng thi cuối, ba ứng viên được đưa vào ba gian phòng riêng biệt, đóng kín cửa và có camera giám sát. Trong phòng có đầy đủ các vật dụng sinh hoạt hằng ngày, chỉ không có điện thoại, không được lên mạng. Điện thoại di động của cả ba đều bị thu lại trước khi vào phòng. Đại diện bên nhà tuyển dụng cũng không nói cho ba ứng viên việc cụ thể họ phải làm, chỉ nói rằng đưa họ vào đó trong lúc chuyển đề thi đến. Ngày đầu tiên, ba người dường như vẫn khá hưng phấn, đọc báo, xem ti vi, nghe nhạc. Chỉ có điều đến giờ nấu cơm, vì đều không thành thạo những việc nhỏ nhặt này nên cả ba có vẻ vật vã. Dù vậy, cuối cùng thì cả ba cũng vẫn có thể vui vẻ đưa cơm vào miệng. Ngày thứ hai, tình hình bắt đầu có sự khác biệt. Bởi cứ ngồi đợi mãi đề thi không...

Ba nghìn dặm không thất tín

Có hai người bạn nọ gặp nhau vào khoảng đầu mùa xuân. Trước khi chia tay, chủ nhà hỏi người bạn của mình rằng, khi nào thì lại đến chơi. Người bạn kia hẹn vào tết Trung thu sẽ tới để hai người cùng ngắm trăng. Đến tết Trung thu, chủ nhà mang rượu và thức ăn ra hoa viên sau nhà, không ăn không uống mà kiên trì ngồi chờ bạn đến. Đến lúc gần tới canh ba, người bạn kia quả nhiên đi đến, đứng ngoài cửa hoa viên hỏi:  “Hiện tại chưa qua canh ba nên vẫn tính đang là ngày rằm chứ?”. Chủ nhà trả lời bạn:  “Chưa qua, chưa qua, đương nhiên vẫn là rằm tháng tám rồi. Tôi biết rõ ngài nhất định sẽ đến, bởi vì trong trí nhớ của tôi thì ngài chưa thất tín với tôi bao giờ. Xin mời, mau vào cùng tôi uống rượu ngắm trăng”.  Chủ nhà nói xong liền chạy lại cổng của hoa viên mời bạn.  Người bạn vội nói: “ Xin ngài đừng qua đây! Vì gặp chuyện đặc biệt nên ta không thể gặp ngài đúng hẹn. Ta từng nghe có người nói, con người mà trút bỏ đi thân thể rồi thì chỉ trong tích tắc, nguyên ...

Bàn luận về Đạo đức nghề nghiệp

Câu chuyện cô giúp việc Cô giúp việc đã làm việc cho gia đình tôi liên tục 10 năm nay. Mấy hôm trước, cô ấy lần đầu tiên xin tôi cho nghỉ phép một tuần. Sau khi trở về nhà, tôi phát hiện ra cô ấy đã bọc lên chiếc sọt rác trong phòng bếp 7 chiếc túi đựng rác một cách ngay ngắn, cẩn thận. Tôi cho rằng đây chính là đạo đức nghề nghiệp! Câu chuyện về người thợ mộc Thời gian trước, vì làm đồ dùng trong nhà nên tôi có quen biết một ông thợ mộc. Ông ấy kinh doanh rất lớn, làm thủ công bằng tay thì vô cùng chậm chạp. Trong suy nghĩ của mình, tôi thường hay chê bai những công việc mà không có tốc độ. Mặc dù hai kiện đồ đạc mà tôi đặt mua của ông không có giá trị lắm, nhưng lúc cần đo kích thước thì ông đã tự mình đến. Ông nói làm như vậy là muốn  “xem xem vách tường nhà của anh màu gì, dùng loại gỗ này có được hay không”. Lúc giao hàng ông ấy cũng đích thân đưa một nhân viên đến vì sợ sắp đặt không thích hợp. Ông lo lắng ngay cả vị trí mà tôi đặt có thể cũng không phù hợp ...

Tư tưởng trái ngược của ông lão Do Thái

Gary Shacker là một ông lão mang dòng máu của người Do Thái, sau khi nghỉ hưu, ông đã mua một ngôi nhà đơn sơ ở gần một trường học. Sống tại ngôi nhà đó mấy tuần vẫn rất yên tĩnh, nhưng không lâu sau có ba chàng trai bắt đầu đến chơi ở gần đó và đá vào thùng rác làm ồn ào, ầm ĩ. Ông lão không chịu nổi những tiếng ồn ào, ra ngoài nói chuyện với ba chàng trai đó. Ông nói:  “Các cháu chơi thật vui vẻ, ta rất thích nhìn các cháu chơi vui vẻ như vậy, nếu mỗi ngày các cháu đều đến đây đá cái thùng rác đó, ta sẽ cho các cháu mỗi người mười đồng”. Ba chàng trai vô cùng thích thú, càng dốc sức biểu diễn “công phu” của bản thân. Không ngờ ba ngày sau, ông lão buồn rầu nói:  “Lạm phát tiền tệ đã làm giảm thu nhập của ta, từ ngày mai trở đi, ta chỉ có thể cho các cháu mỗi người năm đồng thôi”. Ba chàng trai không vui lắm, nhưng họ vẫn chấp nhận điều kiện của ông lão. Mỗi ngày họ vẫn tiếp tục đá cái thùng rác đó. Một tuần sau, ông lão lại nói với họ:  “Gần đây ta vẫn ...

Vị tiến sĩ cao ngạo

Có một vị tiến sĩ nọ được phân đến một trung tâm nghiên cứu mới và trở thành người có học vị cao nhất tại đây. Một hôm, anh ta ra hồ nước sau trung tâm câu cá. Vừa hay lúc đó, có hai vị trưởng phó phòng làm việc cùng trung tâm nghiên cứu cũng ngồi câu cá ngay bên trái và bên phải anh ta. Thấy vậy, anh ta chỉ hơi cúi đầu chào cho phải phép, trong đầu nghĩ:  “Hai cử nhân này đâu có gì thú vị để giao lưu.” Một lúc sau, vị trưởng phòng đặt cần câu xuống, vươn vai ưỡn ngực làm vài động tác vận động cơ thể rồi bất ngờ chạy như bay trên mặt hồ nước để sang nhà vệ sinh bên kia bờ hồ. Vị tiến sĩ kinh ngạc mắt nhìn không chớp.  “Anh ta có thể đi trên mặt nước? Không thể nào? Đây là một cái hồ cơ mà!”  – Vị tiến sĩ thầm nghĩ. Đi vệ sinh xong, vị trưởng phòng kia lại chạy như bay qua mặt hồ nước để về chỗ của mình. “Thật kỳ lạ!”  – Vị tiến sĩ lẩm bẩm trong miệng nhưng không tiện hỏi, bởi mình là tiến sĩ cơ mà! Một lúc sau, vị phó phòng cũng đứng dậy, đi vài bước...

Thế gian có 4 kiểu người, bạn thuộc kiểu nào?

Đứng trước đồng tiền, thế gian có 4 kiểu người: Kiểu người thứ 1:  Trong túi không có tiền, trong tâm cũng không có tiền, họ có thể sống nhẹ nhàng cả cuộc đời. Kiểu người thứ 2:  Trong túi không có tiền, trong tâm lại có tiền, họ có thể sống đau khổ cả cuộc đời. Kiểu người thứ 3:  Trong túi có tiền, trong tâm cũng có tiền, họ có thể sống lao lực cả cuộc đời. Kiểu người thứ 4:  Trong túi có tiền, trong tâm lại không có tiền, họ có thể sổng vui vẻ hạnh phúc cả cuộc đời. Bạn có thể tích lũy được bao nhiêu tiền không phụ thuộc vào bạn có thể kiếm được bao nhiêu mà là do bạn biết cách đầu tư tiền như thế nào. Người nghèo nhìn người giàu:  ai ai cũng vì tiền mà bất nhân . Người giàu nhìn người nghèo:   đáng đời bọn họ mãi nghèo. Người nghèo có tiền rồi thì phát hiện ra tiền không phải là vạn năng, người giàu phá sản rồi thì phát hiện ra không có tiền có khi lại càng tự do tự tại. Ngày và đêm đều có kẻ khóc người cười, có tiền hay kh...

Ai yêu thương bạn nhất !

Câu chuyện thứ nhất Ngày nọ, cô gái đọc được một quyển sách hay về tình mẫu tử, thấy cảm động liền gọi điện thoại về nhà, l ần đầu tiên nói với mẹ một câu:  “Con yêu mẹ”. Người mẹ ở đầu dây bên kia cười nói:  “Nói đi, muốn mua gì? Muốn bao nhiêu tiền?” Cô gái nói:  “Con không cần gì cả, chỉ thấy nhớ mẹ thôi”. Mẹ nghe xong vội vàng hỏi:  “Đã xảy ra chuyện gì? Con gặp phải chuyện gì rồi phải không? Đừng nghĩ quẩn nghe con”. Cô phải giải thích mãi cuối cùng mẹ mới chịu tin. Cúp điện thoại, cô lệ rơi đầy mặt. Câu chuyện thứ hai Ngày nọ, tôi nhận được một cuộc điện thoại từ một bé gái. Cô bé vui mừng gọi tôi là cha, còn nói con và mẹ đều tốt, hỏi cha khi nào mới về. Tôi an ủi cô bé, nói rằng tôi sẽ sớm trở về. Mấy ngày kế tiếp, cô bé không ngừng gọi điện thoại thúc giục tôi về nhà. Tôi bất đắc dĩ phải nói thật rằng cô bé đã gọi lộn số rồi và cúp điện thoại. Sau đó cô bé không gọi tới nữa. Qua một thời gian, tôi cứ hay suy nghĩ tới cô bé đó, liền gọi đ...

Phú ông mắc mưu

Trước đây, có một vị phú ông vô cùng bủn xỉn, lại rất giảo hoạt. Vào thời điểm cuối năm, phú ông mới triệu tập tất cả người làm lại một chỗ, rồi nói với bọn họ: “Một năm qua, mọi người đã làm việc rất vất vả. Để tỏ lòng biết ơn, ta sẽ ra một trò chơi, nếu như ai có thể nói được một chuyện mà ta chưa từng nghe bao giờ, thì ta sẽ thưởng cho người đó 200 lạng bạc. Còn nếu không, thì tiền công cả năm ở đây cũng sẽ bị mất hết”. Một tiểu nha hoàn nói:  “Nhà tôi trước đây có một con gà, mỗi ngày có thể đẻ ra 10 quả trứng, trong đó có 6 quả chứa 2 lòng đỏ”. Phú ông cưới ha ha:  “Tưởng gì, ta từng gặp con gà mỗi ngày có thể đẻ 20 quả trứng cơ! Tiền công của ngươi coi như đã hết nhé”. Vú em nói:  “Trước cửa nhà tôi có một thân cây có thể cho ra 6 loại quả khác nhau, một năm 4 mùa đều nở hoa”. Phú ông xua tay nói:  “Đến cây có 10 loại quả ta còn gặp rồi, chứ 6 quả ăn thua gì. Hết tiền công nhé” . Cứ thế, phú ông vừa uống trà, vừa nói:  “Đã nhìn thấy”, “Đã ng...

Người đi trăm dặm, thì 90 dặm cũng chỉ là nửa chặng đường

Người xưa có câu:  “Hành bách lý giả, bán vu cửu thập” , ý tứ của câu này chính là người đi trăm dặm, thì 90 dặm cũng chỉ là nửa đường. Điều này cũng tương tự với cách tiếp cận thành công, càng tới gần mục tiêu thì càng là thời điểm quan trọng, nhất định phải kiên trì. Năm đó binh lực của  Tần Vương vô cùng lớn mạnh, tuy rằng vẫn chưa hoàn thành được bá nghiệp thống nhất thiên hạ, nhưng ông đã cảm thấy việc thống nhất đã nằm ở trong tầm tay, liền bắt đầu buông lơi. Một ngày nọ, có một ông lão khoảng 90 tuổi đi cả trăm dặm đường tới bái kiến Tần Vương. Tần Vương nói:  “Ông đã đi cả trăm dặm, chắc hẳn là rất vất vả”. Ông lão nói:  “Đúng vậy, lão phu bắt đầu xuất phát từ quê nhà, đi 10 ngày được 90 dặm, sau lại đi thêm 10 ngày nữa mới qua được 10 dặm cuối, thật rất vất vả mới tới được kinh thành”. Tần Vương nói:  “Ông lão, ông tính toán sai rồi. Đoạn đường đầu tiên 90 dặm ông chỉ đi 10 ngày, đoạn đường sau chỉ có 10 dặm sao ông phải đi mất 10 ngày luôn v...

Thành công là luôn có một trái tim kiên định

Một người trẻ tuổi chán nản đi tìm kiếm sự thành công. Một triết gia bèn cho anh ta quả lạc và nói: “ Hãy dùng sức nắn nó!” Người trẻ tuổi dùng sức nắn nó; quả lạc bị vê nát, chỉ còn lại hạt bên trong. Triết gia lại bảo anh ta chà xát nó, kết quả chà xát ra được phần vỏ ngoài màu đỏ, chỉ còn lại phần hạt trăng trắng. Triết gia lại bảo anh ta tiếp tục chà xát nó, nhưng bất luận dùng sức thế nào, anh ta không thể vê nát được phần hạt trắng này. Triết gia bèn nói:  “Dù rằng nhiều lần trắc trở, nhiều lần thất bại, nhưng điều then chốt nhất là phải có được một trái tim kiên định”.

Đắc Đạo là như thế nào?

Một hành giả hỏi lão hòa thượng: “ Trước khi đắc Đạo, ngài làm gì?  〞 Lão hòa thượng: “ Đốn củi, gánh nước, nấu cơm”. Hành giả hỏi: “ Vậy đắc Đạo rồi thì sao? ” Lão hòa thượng: “ Đốn củi, gánh nước, nấu cơm” . Hành giả lại hỏi: “Vậy thế thì có gì khác với lúc chưa đắc Đạo?” Lão hòa thượng: “ Trước khi đắc đạo, khi đốn củi thì lo lắng đến gánh nước, lúc gánh nước lại nghĩ chuyện nấu cơm; đắc Đạo rồi, đốn củi thì cứ đốn củi, gánh nước thì là gánh nước, nấu cơm thì cứ nấu cơm ”. Đại Đạo chí giản chí dị, tâm giản dị chính là Đạo.